Đại hội họp mặt Houston kỳ này có nhiều cái đặc biệt. Người phụ trách viết bài tường thuật không biết có để ý hay không chứ tôi thấy điều đặc biệt nhất là các cụ "dâu và rể" của điện lực coi bộ sốt sắng và thiện chí vô cùng trong việc sinh hoạt và bao giàn mọi chi tiết ăn ở đi đứng cho tất cả thân hữu từ xa đến. Sau những sinh hoạt chính thức,lại còn một màn thăm viếng ăn uống đãI đằng tại nhà riêng từng gia đình ở quanh Houston. Dĩ nhiên là khó lòng đi cho khắp mỗi nhà, nhưng ... tôi đã chào từ giã chẳng hạn anh chị Minh Mai và anh chị Hưng ít nhất là ... 3 lần. Điều đặc biệt thứ hai là số thân hữu từ xa đến (không phảI quanh vùng Houston và phụ cận) là 27 người lớn (không kể thế hệ thứ hai hay ba, dù rằng có nhiều thế hệ này cũng đã là ... người lớn), vừa bằng số người lớn của "chủ nhà Houston", nghĩa là cũng 27 người. Trận đấu "một kèm một" đưa đến kết quả là các chủ nhà Houston bao hết, không cho khách phương xa tới được móc túi trả đồng nào. Thì ... cũng tốt thôi! Biết nói sao bây giờ! Lần sau xin ... cứ thế mà làm!
Những gia đình có mặt tại buổi họp mặt này được ghi nhận như sau:
"Khách" :
1.Lê Văn Bảy, 2 người, Ontario, Canada 2.Ngô Đức Huấn, 2(+1) người, New Jersey 3.Nguyễn Trung Trinh, 1 người, Paris, France 4.Hồ Văn Sáu, 2 người, California 5.Ngô Quý Thiều, 1 người, Virginia 6.Hoàng Mạnh Cần, 2 người, Quebec, Canada 7.Vĩnh Kỳ, 1 người, California 8.Phạm Duy Sử, 2 người, Ohio 9.Bùi Minh Chánh, 2 người, Ohio 10.Trần Háo Đức, 1 người, Pennsylvania 11.Từ Mạnh Khang, 2 người, California 12.Đỗ Văn Tùng, 1 người, British Columbia, Canada 13.Đổng Văn Quân, 1 người, Pennsylvania 14.Trương Sĩ Thực, 1 người, Quebec, Canada 15.Nguyễn Đăng Phát, 1(+1) người, Austin, Texas 16.Nguyễn Duy Niên, 2 người, Dallas, Texas 17.Đặng Thị Tuyết Mai, 1 người, California (?) 18.Nguyễn Công Thuần, 2(+1) người, New York
Cọng "Khách" : 27(+3) người
"Chủ nhà" (Houston và phụ cận) :
1.Đỗ Thị Như Mai, 2(+2) người 2.Nguyễn Thạch Cường, 2(+2) người 3.Bùi Thọ Tiếng, 2 người 4.Nguyễn Bá Đích, 1 người 5.Ưng Hiến, 2 người 6.Nguyễn Xuân Mỹ, 2(+2) người 7.Đinh Viết Lễ, 1(+2) người 8.Đoàn Thị Phương Nam, 2(+2) người 9.Nguyễn Xuân Trường, 2(+1) người 10.Phan Thị Kim Chung, 2 người 11.Phan Nguơn Khoa, 2 người 12.Trần Ngọc Minh, 2(+1) người 13.Nguyễn Phục Hưng, 2(+2) người 14.Lê Trọng Mưu, 1 người 15.Phạm Thị Huỳnh Phương, 1 người 16.Lê Thị Trang Hảo, 1 người
Cọng "Chủ nhà" : 27(+14) người
Ở cuộc họp mặt Houston, nhiều người nói và cũng nhiều người nghe. Rải rác đó đây, tôi "bắt" được mấy mẩu chuyện nho nhỏ nhưng thú vị (vì tôi nghe... lén!), và tôi muốn ghi lại đây để các thân hữu cùng nghe.
Chuyện ... Nuôi Rắn
Hồi xưa tại công trường Đa nhim ở Đơn dương, có nhiều khu cư xá cho nhân viên ở, có khu dành cho nhân viên của Công trường Đa nhim, có khu của các hãng thầu xây cất, Việt nam cũng như Nhật bản. Phần lớn những nhân viên ở các cư xá này đều còn rất trẻ, từ Sài gòn hoặc các nơi khác đến. Trong khu cư xá có nhiều cô nữ nhân viên xinh đẹp, tuổi mới đôi mươi, mỗi người một mình ở trong một ngôi nhà nhỏ trên sườn đồi. Ban đêm rất lạnh và tối ở bên ngo 1ại, đường sá đi lại ẩm ướt trơn trợt. Dĩ nhiên trong khu cư xá có rất nhiều đàn ông con trai cũng còn trẻ, cũng còn độc thân (hoặc ít ra là độc thân tại chỗ!), và luôn luôn dòm chừng về phía nhà các cô, chỉ mong các cô gọi hoặc ới một tiếng để nhờ mình chuyện gì! Và lân la làm quen! Rồi lân la đến tận nhà thăm, và dắt nhau đi chơi, đi phố. Có một chàng từ Công trường đến làm quen với một cô của một hãng thầu Nhật. Tình bạn mới chớm nở, nhưng chỉ mới đi chơi và đến nhà ngồi nói chuyện vu vơ thôi! Một buổi tối thứ bảy, chàng đến thăm nàng. Trời tối, lạnh. Bên ngoài mưa phùn bay lất phất, trong nhà đèn đóm tù mù. Nàng ngồi đong đưa chân nói chuyện cùng chàng. Bỗng như có cái gì mân mê trên một bàn chân nàng, rồi lên ống chân. Nàng nhìn lại, chàng đang ngồi ngay ngắn đối diện với nàng, xa hơn một tầm tay với. Bấy giờ nàng mới nhìn xuống chân mình thì, eo ơi! nàng nhảy phóc một cái sang ôm chặt lấy cổ của chàng, tay chân lính quýnh, líu ríu, miệng hét lên "Anh ơi!" Chàng cũng "tá hỏa tam tinh", chưa biết chuyện gì nhưng biết vội vàng ôm chặt lấy nàng, tay vuốt ve sóng lưng nàng để an ủi vỗ về, và cũng để gián tiếp nói cho nàng biết là chàng đang và sẽ đem thân ra bảo vệ cho nàng. Thì ra, có một con rắn trong đêm lạnh đã đi tìm hơi ấm bằng cách bò lên mân mê bàn chân người đẹp. Không biết chàng có nhìn thấy con rắn hay không, và lúc này con rắn chạy đâu rồi. Chỉ biết là mãi thật lâu, nàng mới tỉnh lại và ... buông chàng ra!
Sau chuyện đó, nàng khăn gói dọn qua ở chung bên nhà chàng. Và sau đó ít lâu, hai người đã thành vợ thành chồng, tạo dựng một đại gia đình hạnh phúc. Mỗi khi nhắc lại chuyện này cho anh em bạn bè thân thiết nghe, một người bạn đã có ý kiến "Con rắn đó là của anh ấy ... nuôi đấy!" Nàng mở to hai mắt nhìn người bạn, nhìn chàng, ... ngỡ ngàng! Nghe đâu hiện giờ gia đình này đang sống ở ... Houston!
Củ ... Thìu Biu
Câu chuyện nghe lóm này là của một cặp vợ chồng, chồng Bắc, vợ Nam. Bà chị dâu của ông chồng vừa đẻ con, ông chồng nói chuyện điện thoại với ông anh. Vừa xong điện thoại thì bà vợ hỏi chồng "Chỉ sinh con trai hay con gái?" ông chồng buông ngay một câu "Sinh cái củ ... thìu biu!" Bà vợ mở thật to hai con mắt nhìn ông chồng ú ớ ... "Củ ... gì?"
Minh Liên 2