Thư Phạm Hữu Bình, Paris, France : ... Xin báo tin cho cậu hay tớ vừa được hưu non. Thật ra là thất nghiệp thì đúng hơn, nhưng thất nghiệp lnh nửa lương cho tới ngày hưu trí thì tớ gọi là hưu trí non. Đồng thời mình cũng mong được như vậy từ lâu. Bây giờ đi làm không còn thấy hứng thú nữa, khác với các năm trước nhiều. ... Buông việc làm ra, tớ nghĩ lại cuộc đời, đâm ra hứng thú, viết một bài kể lại cuộc đời mình... ... Nói về hè 1996:ý kiến cậu là tổ chức hai nơi, Paris và Aix- en-Provence. Cậu nói thì không sai, ở xa muốn tới Aix thì phải tới Paris trước. Tớ ở Paris mà không ra tiếp các cậu thì tớ có phần xấu hổ. Chỉ có một điều duy nhất, trước đây, làm cho tớ ngại: tớ dốt Paris lắm! ... LDTrường vừa "prépensionné", Tây gọi là pré-retraite, ta gọi là hưu trí non, còn tớ là thất nghiệp có lương, lại khác nữa!
Hôm nay thì chắc cậu với bà xã và cháu Karine đ trở lại nếp sống thường nhật rồi. Chuyến Mỹ du mấy tuần của gia đình cậu đã trở thành vô cùng "vĩ đại", cậu đã có dịp gặp thăm lại rất nhiều bạn bè cũ, có dịp đi thăm viếng nhiều nơi chốn mà nhiều người ở Mỹ bao nhiêu lâu nay vẫn chưa làm được. Hy vọng là cậu và gia đình đã vừa lòng với chuyến đi. Mừng cậu năm nay có tới 3 điều vui: "được" về hưu non có lương, thực hiện được chuyến Mỹ du vĩ đại, và nhất là vừa mới được lên chức "ông ngoại." Bây giờ về lại nhà, nghỉ ngơi ít lâu cho lại sức, rồi lo bắt tay vô thực hiện đại hội họp mặt THĐL hè 96 ở Pháp. Tớ đề nghị cậu lập Ban tổ chức gồm luôn cả các thân hữu Âu châu nht là VVHoàng (Võ Văn chứ không phải Võ Công) ở Aix, đám NQHữu, LDTrường ở Bỉ, và HBThế ở Đức. Coi vậy chứ không có gì ghê gớm lắm đâu, "liệu cơm gắp mắm", đừng bắt chước Bắc Cali như kỳ rồi, "vĩ đại" quá Paris theo không nổi đâu! Và như vậy là coi như hè sang năm tớ sẽ gặp lại cậu và gia đình. Hy vọng cậu vẫn còn ... "hưu non" cho đến lúc đó, bởi vì có thế thì cậu mới có thì giờ dắt bọn tớ đi chơi!
Thư Nguyễn Khắc Cần, Gainsville, Florida: (Thư gửi LMQ) Hôm mới qua anh có gởi cho tập san THĐL số 13, vừa rồi anh LQVăn có gởi cho số 14. Mừng quá được biết đại gia đình điện lực ở ngoại quốc, nht là các anh chị đ gắn bó với nha Trang bị cũ, dù rằng có một số các anh cũ như Nguyễn Nho Thụy, Nguyễn Duy Trưng, Văn Đình Hoàn, ... không thy. ... Phần tôi, như anh biết mới qua gặp bao nhiêu khó khăn - nhưng rồi mọi việc qua thôi - kiếm việc mi không được đành đi học lại dự bị đại học, ... đi làm thêm các ngày nghỉ. ... Và mong anh vẫn giữ được cái trụ cột của hội Thân hữu Điện lực ở hải ngoại cho đến khi nào về lại quê hương.
Anh Cần ơi, sao mi bây giờ anh mới sang tới đây? Anh ở Gainsville, Florida, tương đối gần anh chị Sách+Nga và Lợi+Hà ở Miami. Thời buổi bây giờ ở Mỹ, nht là miền bắc, đang còn khủng hoảng kinh tế nặng nề, do đó công ăn việc làm khó kiếm. Anh đi làm vớ vẩn rồi đi học lại là đi đúng đường rồi đó, cố gắng ít lâu để chờ thời và chờ cho con cái học hành xong. Chúng tôi không có tin tức gì của my anh mà anh nêu tên trên kia. Nếu anh có tin gì xin anh cho biết để chúng tôi liên lạc, nếu có địa chỉ thì càng tốt. Mừng anh và gia đình đ sang được tới đây. Cầu mong gia đình anh nhiều sức khỏe và gặp nhiều may mắn trên bước đường làm lại cuộc đời. Rồi một ngày nào đó anh em chúng ta sẽ gặp lại.
Thư Nguyễn Công Chánh, San Francisco, California : ... Chỉ có điều là "tướng" không gọi thì "quân" đâu dám ra quân. Hơn nữa "kính lo đắc thọ" mà xếp! Trên dưới phải nề nếp, đó là ưu điểm của Điện lực. "Đàn anh, đàn em", những tiếng đó rất thân thương tình nghĩa. Dù bây giờ có làm ông gì đi nữa thì "anh em" vẫn là cái sườn của Điện lực. Với suy nghĩ đơn giản đó, tôi lúc nào cũng sẵn sàng và đáp ứng ngay. Dù bận cách nào tôi cũng không từ chối nếu công việc chia cho tôi trong vùng SF. Một lần nữa tôi xác định với THĐL là, dù quen hay không, nếu là THĐL, bất cứ ai đến vùng SF gọi tôi một tiếng là tôi sẵn sàng tiếp đón và lo chu đáo hướng dẫn thăm thắng cảnh, ăn ở, phương tiện di chuyển. ... Vợ chồng tôi rất may mắn ở vùng SF, và nhờ ơn đức ... cuộc sống tạm đầy đủ (vì không biết bao nhiêu mới đủ), thành ra anh cũng như các anh em ĐL cho phép tôi lãnh trách nhiệm đó. Tôi rất vui vì ít nhất được góp một phần nhỏ vào việc gìn giữ sợi dây thân hữu mà anh là người mang hoài bo đó.
Anh Chánh ơi! Được lời như cởi tấm lòng! Hôm họp mặt ở Bắc Cali vừa qua, anh chị cũng đ có lên tiếng sẵn sàng tiếp đón các THĐL nào ghé đến SF. Anh chị cũng đã góp nhiều "công và của" cho kỳ họp mặt vừa rồi, nhờ đó anh chị em thân hữu điện lực, lần đầu tiên đến họp mặt với con số kỷ lục, đã có được những giờ phút cảm động và thoải mái, những kỷ niệm vui được khơi lại, và những món ăn thật ngon. Cám ơn anh chị thật nhiều, cám ơn về những chuyện đã qua và cám ơn trước về những điều mà anh chị có thể sẽ làm giúp THĐL trong những ngày sắp tới, trong mục đích gìn giữ và nuôi dưỡng "tình nghĩa THĐL." Và riêng tôi và gia đình tôi thì sẽ còn gặp lại anh chị nhiều lần khác.
Thư Nguyễn Sĩ Chính, Milpitas, California : ... Ch. có nói chuyện với Nhựt (Trần Minh Nhựt nhỏ) ở Úc và liên lạc với ĐNHùng, nhưng chắc họ không qua được. (Nhựt nhỏ vừa qua Mỹ hồi hè 94). ... Vài tuần nữa anh em điện lực ở đây sẽ họp lại để "fine tuning" việc tổ chức cuộc họp mặt THĐL 95. ... Chắc là phải ghi tên học một cua "Francais sans peine" rồi mới quyết định đi Pháp hay không trong kỳ họp THĐL 96.
Trước hết xin có lời nồng nhiệt cám ơn vợ chồng cậu đã "xả thân" cho việc tổ chức đại hội họp mặt THĐL hè 95 tại Bắc Cali. Nội cái chuyện thấy vợ chồng cậu "hò hét" cũng đủ thy mệt rồi! Quả thật nhiều anh em, trong đó có cả vợ chồng tớ, đ ãvô cùng vui thích được tham dự hầu hết các tiết mục sinh hoạt kỳ này, nhất là các tiết mục "bên lề." Được cậu "dắt đi chơi", được ban ẩm thực của bà xã cậu cho ăn ngon, lại còn được đấu láo cười đến khàn cả giọng, còn muốn gì nữa bây giờ? Thế nào một vài năm nữa thôi, tụi tớ sẽ nhất định quay trở lại miền Bắc Cali, để giúp Bắc Cali phá kỷ lục của chính mình! Cám ơn cậu nhiều về mấy tấm hình, một số đã được lựa ra để phổ biến trên bản tin này cho mọi thân hữu có dịp xem lại dung nhan các bạn bè xưa cũ. Cậu cho tin về TMNhựt (nhỏ) mà cậu không cho địa chỉ. Chính vì quên hết tiếng Tây rồi cho nên cậu mới cần phải đi Tây sang năm, để có dịp dợt lại với sự giúp sức của ban tổ chức địa phương. Một khi cậu xong cua tiếng Tây rồi, cậu đi Tây, cậu đâu còn cần anh em ở đó nữa. Cố gắng đi!
Thư Nguyễn ích Chúc (Trịnh Gia Mỹ), Stanton, California : ... Cũng lâu, không có viết bài cho Thân hữu Điện lực, thú thật với anh, đ cố lắm, nhưng không có hứng để viết, làm sao bây giờ... Hôm nay có bài thơ mới gởi anh, hy vọng cũng "Mua vui cũng được một vài trống canh."
Năm nay có thư, có thơ, có bài, và có gặp mặt anh chị ở đại hội họp mặt THĐL 95 Bắc Cali, tụi này thấy là "trúng số" rồi. Đỡ cho tôi phải tìm lại "Yêu Em Mùa Xuân" để lại lựa bài thơ khác trích ra. Chỉ mong mỗi năm chị tìm được một tí hứng thú viết bài để cho anh em nhờ. Chúng tôi còn giữ được một vài "bút tích" của TVLong, và bây giờ chút "di sản" đó sẽ vào nằm chung phong bì với NMLinh, ĐTPhúc.
Thư Bùi Trọng Cường, Carindale, Australia : ... Lúc này không còn làm chủ tịch nữa, tôi sang làm việc giúp người tị nạn, vì bên này đồng bào ở trại tị nạn Galang sau khi rớt thanh lọc lại mua tàu chạy sang Úc nên khá rắc rối... Rất tiếc là vì tình hình kinh tế, các anh không đến Úc họp đại hội được, hy vọng sang năm sẽ khác hơn và chúng mình sẽ có cơ hội gặp nhau.
Anh Cường ơi, chuyện dời việc họp mặt THĐL tại Úc lại là một chuyện rất đáng tiếc, nhưng mà không có cách nào khác cả anh ạ! Thì đành hẹn dịp khác thôi! Hè này không thấy nói anh sang Mỹ, dù để họp mặt THĐL hay họp mặt Y-Nha-Dược. Tôi đọc báo thấy họp mặt Y-Nha-Dược năm nay cũng được tổ chức tại San Jose, Hoa kỳ, tại khách sạn Fairmont, với chi phí khổng lồ mà tôi ... lạnh người! Tiền ghi danh mỗi người là US$250, tiền phòng ngủ hotel từ $159 đến $199. Đại hội chỉ diễn ra từ tối thứ sáu 28 tới trưa chủ nhật 30 tháng 7, 1995, nhưng tiền thuê mướn Convention Center là $36.000 (36 ngàn), tiền làm 8 phút laser show mt $8.000 (8 ngàn), tiền thù lao cho ca sĩ Ý Lan mất $4.000 (4 ngàn). Thật tình tôi không hiểu đại hội này là đại hội gì? Chuyên môn khoa học kỹ thuật hay chính trị? Chắc không phải, vì thời gian thuyết trình và hội thảo ngắn quá (toàn các đề tài văn hóa xã hội, không có khoa học kỹ thuật). Họp mặt ái hữu? Tôi cũng không tin, bởi vì đâu phải vị bác sĩ, nha sĩ, hay dược sĩ nào cũng có thể đủ khả năng tài chánh để tham dự như thế, mà nếu không đủ khả năng tài chánh thì họ không phải là... ái hữu hay sao? Nhất là sau một ngày hai đêm họp mặt, phần lớn tham dự viên còn đi du ngoạn Hawai hoặc đi du thuyền đến Alaska hoặc Mexico nữa. Đọc tập san Y-Nha-Dược của Úc mà anh gửi cho, tôi thấy một không khí khác, một tinh thần khác. Cá nhân tôi cũng còn có vài người bạn trong ngành Y-Nha-Dược rất là có đầu óc, có suy nghĩ, có tinh thần dân thân và x hội. May thay! Cám ơn anh đ viết thư liên lạc, cho biết một vài sinh hoạt có ý nghĩa, và có lời mời THĐL cố một lần đến Úc. Nht định là chúng tôi sẽ đến! Thăm anh và gia đình.
Thư Trương Ngọc Diệp, Cincinnati, Ohio : ... Xé nhỏ bản tin làm 4 kỳ có làm long tinh thần điện lực không? Vài trang thôi!
Anh Diệp ơi! Cỡ mười năm về trước, cũng đ có người đề nghị làm "flyers" bốn lần một năm. Riêng tôi cũng rt muốn làm như vậy, nhưng có quá nhiều lý do và trở ngại nên chưa thực hiện được. Kể ra cả năm mới có một bản tin thì cũng ... hơi lâu! Nhiều tin đ ... "thiu" rồi! Nhưng bản tin đâu phải chỉ có toàn tin tức? Còn những chuyện vui buồn, hồi ký, ký sự, tùy bút, thơ văn, thư từ, hình ảnh, ... Một vài trang thì chỉ có tin tức thôi! Anh có biết tụi tôi lấy tin lấy bài ở đâu ra không? Phải liên lạc trực tiếp với một số người mà chúng tôi biết là họ có ít nhiều tin tức, hoặc sẵn sàng viết bài và giữ liên lạc. Rồi còn mất bao nhiêu ngày giờ để mỗi năm bốn lần ngồi xuống làm bản tin, bốn lần đem đi nhà in, bốn lần cập nhật danh sách địa chỉ, bốn lần chạy nhn địa chỉ (label), bốn lần đi ra bưu điện làm thủ tục gửi bản tin đi các nơi, ... Riêng tôi thì thú thực với anh, mỗi năm một lần, cố gắng thu xếp mọi việc để ngồi xuống một lần, làm một mạch cho xong một bản tin! Để rồi còn lo chuyện khác, gia đình, nhà cửa, công việc, ... và chờ cho đến năm tới! Không làm sao có thể làm hơn nữa! Anh và các thân hữu thông cảm! Trừ phi mọi người đồng ý với tôi như đ đề nghị từ 13 năm trước là chúng ta chia làm bốn vùng, và mỗi vùng phụ trách một lần trong một năm. Các thân hữu nghĩ sao?
Thư Nguyễn Trọng Dũng, Livermore, California : ... Hôm đó mình đứng ở vị trí ngược nắng nên đa số hình bị lóa không rõ, chỉ lựa được tấm này gửi cho mày. Các bạn khác có chụp hình hôm đó sẽ gửi thẳng hình cho mày...
Tao chắc là mày cũng như các anh chị em có góp tay vào việc tổ chức kỳ họp mặt THĐL vừa rồi phải tự hào và hnh diện về "a job well done." Ê-kíp Bắc Cali đã chứng tỏ khả năng tổ chức, biểu lộ tinh thần đoàn kết, phát huy tình thân hữu một cách tuyệt vời. Kể cả phần chương trình chính thức, phần phụ thuộc, và phần bên lề.(Gài độ và bán cái cũng tuyệt vời.) Mày đọc lại phần thư tao viết cho BTCường trên kia để có một chút khái niệm về việc tổ chức họp mặt của các ngành nghề khác, từ đó suy ra để thấy mình rất nên tự hào và hnh diện hơn về cái tình thân hữu và cách thức sinh hoạt rất ư là tiết kiệm của mình. Có tiền dư dả bỏ ra thuê khách sạn và phòng họp sang trọng, thuê phương tiện và ca sĩ nhà nghề, thuê nhà hàng phục vụ ăn uống, thì ... ai mà tổ chức chả được! Dĩ nhiên trong cái âm vang còn dội lại cho đến bây giờ, có nhiều anh chị em nhất định đòi trở lại Bắc Cali, cũng như nhiều anh chị em khác đã hối tiếc là đã không cố gắng về góp mặt kỳ vừa rồi. Hôm họp mặt đó, tao cũng bị chúng mày lôi vào một "mê hồn trận", say sưa với tái ngộ, với cười nói, với la hét, với phỏng vn, với hàn huyên tâm sự, ... Rốt cuộc tao quên khuy một việc rt ư là ... quan trọng và cần thiết, việc nhờ một niên trưởng đại diện các tham dự viên ngỏ lời cám ơn công khai ban tổ chức. Nhất là ông Trưởng và Phó ban đ như một cặp bài trùng kẻ tung người hứng về mặt nổi, rồi đến phía "hậu cần", các thân hữu (cả vợ lẫn chồng, và cả con cháu nữa) trong các ban thủ quỹ, ẩm thực, di chuyển, tiếp tân, văn nghệ, nhiếp ảnh, ... Rồi đến việc ông thủ quỹ trọn đời của chúng ta (và các phụ tá tự nguyện hôm đó) đã xuất sắc trong việc gây quỹ. Muộn còn hơn không, xin ngả nón cám ơn Bắc Cali về kỳ họp mặt THĐL hè 95 vừa rồi. Và nhất định là chúng ta sẽ còn gặp lại ở Bắc Cali nữa!
Thư Nguyễn Tấn Đạt, Fairfield, Australia : ... Tôi thì sau một thời gian học lại Anh ngữ và học lại chuyên môn nên đ có kết quả tốt là tôi d ly được certificate về cơ khí ô tô, do Motor Vehicle Repair Industry Council cp, như vậy là tôi có được license để mở Auto Repair Shop. Tuy nhiên, tôi chưa thể thực hiện được vì nhiều khó khăn: thuê mặt bằng, trang bị dụng cụ máy móc, và nht là chưa có thân chủ, mà tiền thuê nó rượt mình từng giờ. Vì vậy tôi đang tập bước từng bước một, dự trù sẽ quảng cáo đến nhà người ta phục vụ lưu động, ... Dù sao có license thì cũng thuận lợi nhiều mặt, trước mắt là xe của gia đình không phải tốn tiền công, và nếu may ra có thời vận trong giai đoạn cuối của cuộc đời mà mở được Auto Repair Shop thì cũng vui, ... ... Riêng về tình hình chung của đời sống cộng đồng thì đa số những người đến lâu họ cũng thành công nhiều mặt, tuy nhiên cũng không ít người sống buông thả, và cũng không thiếu thanh thiếu niên gây nhiều tệ nạn; còn đoàn thể, hội đoàn thì hầu như "lạm phát", thỉnh thoảng cũng bôi bác nhau và báo chí đôi lúc cũng nêu lên những cụm từ "những điều trông thấy mà đau đớn lòng!" ... Riêng về nội dung đặc san THĐL 1994, chúng tôi cũng rt tâm đắc các bài "Về Hạnh Bố Thí" và một bài gợi ý của PPLong. Bài "Về Hạnh Bố Thí" rất phù hợp với những người đã chuẩn bị vào tuổi về chiều. Bài của PPLong có ai nghĩ rằng vội vàng hợp tác với VC hay không thì tùy, mà tôi cũng đọc được nhiều bài của nhiều chức sắc cao cấp ngày xưa còn táo bạo hơn! ... Thư này tôi cũng xin đề nghị đến anh một việc như sau: Niên liễm 30US$ để góp vào chi phí phát hành và chuyển đặc san hàng năm của cá nhân tôi, thay vì tôi gởi qua các anh, thì bắt đầu năm này tôi gởi về VN giúp cho một thân hữu mà khi tôi gặp lại thấy thật thương tâm. Anh y bị "tai biến mạch máu no" từ hơn bốn năm qua, lúc tôi còn ở VN, và anh bị bán thân bất toại. Chị ấy buôn bán vớ vẩn ngoài chợ và phải lo cho anh (anh chị ấy không có con). Tên anh là Nguyễn Văn Trơn, là nhân viên của ông Trần Quang Mạnh, Kho vật liệu của T&D Bà quẹo. Sau 75, anh làm điều hành viên trạm biến điện Hỏa xa (Phú nhuận), và sau đó đổi về làm ở Kho vật tư của Sở Truyền tải điện Thủ đức. Như vậy, xin anh cho ghi phần giúp đỡ thân hữu ở VN là 30US$, do tôi chuyển về cho anh Mạnh để trao lại cho anh Trơn, coi như của các THĐL hải ngoại giúp anh Trơn vậy.
Anh Đạt ơi, cám ơn anh thật nhiều đã có thư thật dài với nhiều tin tức về mình cũng như về cộng đồng. Mừng anh đã đi được một chặng đường cam go về học hành và "license", ít nhất nó cũng sẽ giúp anh dễ xoay xở hơn, và, đúng như anh viết, nếu mà có cơ may mở được một tiệm sửa xe thì ... vui quá là vui! Với khả năng và kinh nghiệm, cọng với mức độ xông xáo của anh, tôi tin rằng anh sẽ thành công. Cũng xin mừng các cháu anh chị học hành xuất sắc. Hạnh phúc và niềm vui là ở chỗ đó. Cầu chúc anh chị và gia đình gặp nhiều may mắn hơn nữa. Chúng tôi cũng rất vui khi thấy anh tìm được những thích thú và tình cảm trong bản tin THĐL, điều đó chứng tỏ là con đường gìn giữ tình nghĩa THĐL mà chúng ta đang đi vẫn chưa có gì sai quấy. Và nhờ đó, các sinh hoạt thân hữu vẫn sẽ cố gắng duy trì. Cũng xin cám ơn anh đã cho tin và lo giùm vụ tương trợ thân hữu NVTrơn bị bệnh nặng ở VN. Báo cáo tài chánh kỳ này có ghi nhận sự giúp đỡ này. Trong tương lai, nếu anh gặp các trường hợp tương tự, xin anh cứ tự động lo giùm rồi báo tin cho bản tin biết sau. Nếu anh biết được quá nhiều trường hợp mà anh cần sự tiếp tay của quỹ tương trợ, xin anh cho biết ngay.
Thư Trần Văn Đạt, Fredericton, Canada : ... New Brunswick Power có rất nhiều thay đổi trong năm 94. Tuy nhiên sau khi tổ chức mới vừa ban hành, mình đã nhẹ thở vì công việc không bị ảnh hưởng và còn có thể đi làm vài năm nữa.
Mừng cậu đã ... tai qua nạn khỏi! Đầu năm 1994, New York State Electric & Gas của tớ cũng "restructured" giống y như New Brunswick của cậu. Tớ cũng hồi hộp mất mấy tháng. Năm nay mà nó làm lại y như vậy nữa thì tớ lại có thể lấy "early retirement", bởi vì năm nay tớ "eligible" rồi!
Thư Ngô Duy Đức, Kirkland, Washington : Tao mới nhận được THĐL số 14. Bị bà xã cằn nhằn là trong suốt 116 trang báo x 55 dòng = 6380 dòng, tao chỉ có tên một dòng trên danh sách THĐLVN tại hải ngoại. Ngay cả một dòng trên báo cáo tài chánh cũng không có tên tao. Bèn tự phạt cái tính "ai nợ mình một xu cũng nhớ kỹ, còn mình nợ ai hay cần đóng góp thì hay quên" bằng cách gửi mày gấp đôi tiền niên liễm và tương trợ thường lệ ... Bả cũng nhắc tao phải phone qua cho LQVăn khen in bản tin càng ngày càng đẹp. Tao thấy nhiều người khen quá rồi nên bán cái cho mày luôn...
Có lẽ tao phải thay tên mày trên danh sách bằng tên bà xã mày thì ... hay hơn! Nhưng mà cũng cám ơn bả đã có công đọc, để ý, và nhắc nhở. Đỡ quá! Và cám ơn mày lần này đã ... nhớ! Hè rồi đi chơi quá sá thành ra bây giờ tao phải "chạy gấp" cho tờ bản tin năm nay không bị trễ quá. Có lời khen của vợ chồng mày, chắc LQV không rủa tao nếu bản tin này gửi đến trễ. Bao giờ thì tao mới được đón tiếp mày ở miền đông? Sang năm có đám cưới nữa không, để tao còn liệu?
Thư Đào Hữu Hạnh, Garden Grove, California : Gởi cậu một bài moa mới vừa viết xong nhân dịp đầu năm Ất hợi. Bài này moa layout lấy... Cậu thấy được thì cho xuất hiện trên BT/THĐL. Việc học đánh computer đối với moa hiện nay là một nhu cầu. Nguyên nhân là hồi tháng 10/1993 moa bị stroke, đứt gân máu não bên mặt nên bị liệt tay trái và chân trái. Moa theo lời khuyên của bác sĩ, tập physic therapy trong vòng ba tháng là đi một mình được, cũng nhờ bị nhẹ. Tuy nhiên tay trái giờ đây nó thiếu reflex, không tuân theo phản xạ. Muốn nó làm việc phải dùng óc ra lệnh. Bác sĩ chữa trị khuyên moa nên tập tay trái thêm, trong đó có việc tập đánh computer keyboard để tái lập sự đồng bộ giữa suy nghĩ và hành động của tay trái. Thế là moa mua một chiếc computer về tập luôn tại nhà cho tiện... ... Nguyên nhân dẫn đến tai biến mạch máu no là vì suy tư, lo âu... Mỗi ngày moa dành hai giờ đồng hồ đi bộ nên sức khỏe giờ rất khả quan... Hobby của moa hiện nay là đánh máy, thật ra moa thích trình bày quảng cáo cho các tờ báo địa phương, kiếm thêm tí tiền còm. Còn việc làm chùa thì moa layout cho các tờ tạp chí hội đoàn, nghĩa là người ta đánh máy sẵn vào floppy disk, moa format lại cho đúng bài bản...
Hạnh ơi, hè rồi gặp lại cậu ở Bắc Cali tớ thấy cậu gần như bình thường, nghĩa là giống như cách đây cỡ 10 năm. Nhớ đến hình ảnh cậu năm 1991 mà ... phát khiếp! Tớ thành thực có lời khen cậu, đ giữ vững ý chí điều trị bệnh, tập tành đúng bài bản của bác sĩ, bỏ được rượu và thuốc, ăn ngủ điều độ. Tớ trích đoạn thư của cậu kể về bệnh trạng chẳng những để các thân hữu biết tình trạng của cậu, mà còn làm gương cho nhiều thân hữu khác, bởi vì cái vụ stroke này bây giờ dễ xảy ra cho lứa tuổi của mình lắm. Gặp lại cậu mà không nói chuyện nhiều được, bởi vì bị "bao vây" ghê quá. May câu hỏi về vụ software tớ ghi sẵn ra giy từ mấy tháng trước định để gặp thì sẽ hỏi cậu mà rồi cũng phải mang trở về đây. Bây giờ thì phải chờ tớ làm xong bản tin này, may ra tớ mới có thì giờ trở lại mấy câu hỏi đó. Cám ơn cậu nhiều lắm về mấy cái thư dài, về các đóng góp bài vở và tiền bạc. Lần sau, khi nào gửi bài nhớ gửi cả diskette viết bằng VNU hoặc VNI, giống như bài "Sơn la" kỳ này. Nếu cậu viết bằng nhu liệu khác (VPS, hoặc Việt Vũ, hoặc Trichlor chẳng hạn) cậu phải kèm tài liệu hướng dẫn để hoán đổi. Thăm cậu và cả gia đình.
Thư Võ Văn Hoàng, Aix-en-Provence, France : ... Công tác liên lạc thân hữu điện lực không bao giờ quên, lại cố gắng thăm mộ anh bạn cũ NMLinh nữa, thật là công lao; nhờ vậy mà anh em điện lực mới có dịp gặp nhau qua "mùa hè họp mặt" hay trên tờ báo Thân hữu điện lực... ... Trong năm vừa qua, mình có được vài chữ của anh PHBình ở Paris cho hay có thể 1996 Pháp là nơi họp mặt thân hữu, anh có đề nghị có thể gặp nhau ở Aix. Mình tuy ở đây không có anh em điện lực nhưng sẵn sàng tổ chức, tuy nhiên mình sợ ít được các anh em đến vì phần lớn ai cũng thích đi Paris hơn, kinh đô ánh sáng mà! Anh bàn luận với các bạn rồi cho mình hay. Mùa hè ở Aix cũng có phượng vĩ như Huế thân yêu và có cả tiếng ve ve kêu báo hiệu ngày hè tại miền nam mình. Có biển Marseilles và món bouillabaisse... à quên, có cả hầm rượu trong núi đá, tha hồ mà uống, ... còn đi tắm biển Nice, thăm lâu đài của ông hoàng Monaco, rồi trở về Aix uống một ly bia 12 giờ khuya tại Cours Mirabeau mà tưởng chừng như mới có 8 giờ tối, vì tài tử giai nhân ca hát quên cả ngày giờ...Hoàng ơi, tớ đinh ninh là thế nào cũng gặp cậu cùng với Bình ở cuộc họp mặt Bắc Cali hè này để mà bàn trước về vụ đại hội họp mặt hè 96 tại Pháp. Thế mà giờ chót cậu lại kẹt. Cậu lên Bắc Cali sau một tuần, hầu hết bọn tớ đ bay đi các phương trời khác. Mt một dịp tâm sự với cậu! Bình có bàn với tớ và rt đông anh em về vụ họp mặt hè 96 ở Pháp. Có lẽ khi trở về Pháp, Bình sẽ bàn lại với cậu nhiều chi tiết hơn, nhưng đại khái là sẽ làm từ một tuần tới mười ngày, my ngày ở Paris và my ngày ở Aix và miền nam. Nếu không có gì trở ngại đến nỗi không vượt qua được thì họp mặt hè 96 sẽ là ở Pháp. Và tớ sẽ gặp lại cậu và gia đình! Những lời giới thiệu -- và quảng cáo -- trên đây của cậu về Aix và miền nam nước Pháp chắc sẽ có tác động lên quyết định đi tham dự đại hội của nhiều thân hữu. Sẽ liên lạc thêm sau.
Thư Chu Hoành, San Jose, California : Thế là với 88 cái mùa đông tôi lại còn may mắn được đọc THĐL số 14. Cầm tập san THĐL, tôi quá lẩm cẩm, cứ tưởng là không phải THĐL. Vì năm nay coi quá lộng lẫy, ấn loát quá rõ ràng, bài vở xếp đặt quá gọn. Kết quả tốt đẹp đó là những người được đọc -- như tôi -- có nói một ngàn lần cám ơn các anh trong ban biên soạn cũng không quá đáng, mặc dầu các anh cũng như tôi và những người khác, luôn phải lo cuối tháng là lo trả các bill tiền nhà, điện, nước, điện thoại, bảo hiểm, v... v... Như vậy mà sao các anh, hàng năm, vẫn cho ra THĐL càng ngày càng cải tiến. ồ, đẹp đẽ thay, lòng hy sinh cao cả đó! ... Nhận được là, mặc dầu đeo kính, nhưng năm nay lại phải kèm theo cái loupe mới đọc được. Tội nghiệp quá! Già rồi, biết làm sao khác được, đành phải chiều theo luật thiên nhiên của tạo hóa. 1906 -> 1994, Bính Ngọ, theo các cụ xưa tính ra là 89 cơ đấy! Lẩm cẩm lù mù quá, lại cứ nghĩ mới có 18, 19 gì đó! ... Có nhiều chuyện vui lắm, hẹn kỳ họp mặt tại vùng hoa vàng 1995 nếu tôi lúc đó còn có mặt tại hành tinh này. Hôm trước, một cuộc họp mặt nho nhỏ ở nhà T.h. Hùng (San Jose) tôi cũng có mặt, vui lắm. Tuy nhiên cũng vì quá ngớ ngẩn, bị té một chút, may quá không hề gì, vẫn còn nguyên vẹn thân hình lẩm cẩm như vài năm gần đây.
Trong cuộc họp mặt hè 95 vừa rồi ở Bắc Cali, chúng con được gặp lại cụ, vấn an sức khỏe cụ, và được cụ cho nghe mấy chuyện tiếu lâm cười vỡ cả bụng. Như vậy thì tuy số tuổi của cụ có hơi ... cao, nhưng tinh thần cụ vẫn còn trẻ trung vui tươi hơn nhiều người so ra còn ít tuổi hơn cụ. Chúng con thấy là cụ hãy còn ở trên hành tinh này lâu lắm, ít ra là còn dự đại hội họp mặt THĐL ở Bắc Cali một lần nữa. Chúng con xin cám ơn cụ đã có những lời lẽ ưu ái, nhờ đó mà nhiều anh em "lên tinh thần", chuẩn bị cho các sinh hoạt năm tới. Một chữ sai trong câu thơ của cụ trong bản tin THĐL năm ngoái (số 14) đ được đính chính trong số này. Xin cụ đừng phiền. Noel năm 94 cụ còn đi Tây được, liệu hè 96 cụ có đi Tây được nữa không? Con kính lời thăm cụ và gia đình, cầu chúc cụ nhiều sức khỏe và sống trên trăm tuổi.
Thư Đặng Ngọc Hùng, Carina, Australia : Đọc báo THĐL số 14 biết tin mấy cụ hon ngày họp ở Úc thì hơi thất vọng một chút. Tuy nhiên tụi này cũng thông cảm hoàn cảnh của các cụ vì tình hình kinh tế ở Úc cũng không lấy gì làm sáng sủa lắm. Hồi đầu năm nay (94) tôi có ghé Canberra chơi và đã gặp HVThiết. Đây là lần đầu tiên tụi này mới gặp nhau vì mấy lần trước chỉ nói chuyện qua điện thoại... Vợ chồng tụi này cũng tính qua Mỹ thăm anh chị và các bạn bè nhưng chưa được (có lẽ vì "binh lủng!") ...
Tớ biết là thế nào các cậu cũng "rủa" tớ về cái chuyện hon ngày họp mặt THĐL tại Úc. Thế nhưng mà ... làm sao bây giờ? Kinh tế Bắc Mỹ còn trồi sụt theo chu kỳ từng tháng một, nhiều anh em đang phải làm những công việc có tính cách tạm bợ, làm ngày nào ăn lương ngày ấy. Tuy nhiên việc gặp nhau ở Úc không phải là một chuyện không thể làm được. Vài năm nữa thôi. Kỳ này có vợ chồng thân hữu NTSHương từ Melbourne qua dự họp mặt THĐL ở Bắc Cali, có quay phim từ đầu đến cuối, cậu có muốn xem thì điện thoại cho thân hữu Hương để ... xin một bản copy. Đầu hè rồi Thượng sĩ có sang Úc, hình như cậu không gặp, vì Thượng sĩ chỉ ở miền nam tính từ Sydney xuống thôi. Để xem cậu với tớ sẽ gặp lại nhau tại đâu. Thăm cả nhà.
Thư Trần Duy Hùng, Van Buren, Arkansas : Gần 20 năm không được hội kiến cùng anh, thật là một "thất bại nặng nề" cho tôi. Phần thì ở xa, phần thì kéo cày để "trả nợ đời" nên cũng khó có thể gặp được. Tôi có hân hạnh ... gặp ông "tướng" LMQuân ở CA vài lần. Còn anh? ... Tôi chưa bao giờ được hân hạnh dự họp mặt Điện lực với anh em. Bởi vì ... mỗi năm từ tháng 5 tới tháng 9 là những tháng tôi phải bù đầu "kéo cày" ...
Anh Hùng ơi! Cái lý do anh nêu ra ở đoạn cuối thư tôi thấy còn "tha thứ" được, hàng năm anh phải bù đầu với chuyện áo cơm! Chứ còn mấy cái lý do ở đoạn đầu thư, tôi không đồng ý chút nào! ở ngoài này có mấy ai được ở gần ai, mà cũng có mấy ai không phải "kéo cày" trả nợ? Anh ở cái xứ "hoàng triều cương thổ", được hưởng ơn mưa móc của "nhà vua", một năm nào đó dành một tuần đầu tháng 7 cho anh em bè bạn, thì mọi tình lý đều vẹn toàn. Tôi cũng rt mong được tái ngộ cùng anh. Trong khi chờ đợi, xin có lời hỏi thăm anh và gia đình, và cầu chúc làm ăn phát đạt.
Thư Nguyễn Quang Hữu, Bruxelles, Belgique : ... Thật sự anh em đều thân với nhau mà đâu có được cái "tinh thần" như ngày nay nhờ "Thân hữu Điện lực." Số kỳ này nhiều bài có giá trị quá, anh em ở bên này cứ khen hoài. Trường + Vân về hưu non. Tết này tụi moa ăn Tết ở nhà HVân Liège, chắc moi phải ăn và uống hộ toi ...
Hữu ơi, khi tớ gõ tới dòng này tớ chưa nhận được bài và bản tường trình từ châu Âu của cậu. Không lẽ các cậu ăn Tết từ năm ngoái rồi mà bây giờ còn "lắc lư con tàu đi!" Cám ơn các cậu có lời khen! Trường mới gửi cho tớ được vài chữ từ Barcelona, Tây ban nha. Đi chơi mà chẳng có bài, có tin, hay tường trình gì hết. Thế nào cũng sẽ có thư dài vì coi như 99 phần trăm là hè sang năm 1996, THĐL sẽ họp mặt tại Pháp, và ... dĩ nhiên là tớ sẽ gặp lại các cậu. Thăm cả nhà.
Thư Phạm Văn Khắn, Paris, France : ... Tôi chỉ tiếc rằng anh không kể các món ăn đặc biệt bản xứ của mấy nơi anh ghé, như hồi xưa ở VN, khi ghé Phan rang phải thưởng thức món "bì bún", còn ở Phan thiết được TKKhoa đi món "sườn xào"! Tôi đề nghị với anh rán tìm tin tức các ông Mỹ làm cố vấn cho Điện lực rồi đăng trên một số bản tin để thân hữu biết ai còn sống chết. Tôi đặc biệt nhớ ông Beauchamp, sống ở Hawai... ... Anh chị BVLễ vừa mới du hí Australie hồi tháng Novembre. Có gặp đông đủ anh em điện lực (NTNgọc, TĐThanh, ...)
Năm nay chờ mãi mà chưa thấy thư ông Phó kể chuyện "qui cố hương", cũng chưa thấy bài viết về "rượu" như đã hứa hẹn kỳ trước. Chắc chương trình ông bà Phó năm nay bận rộn lu bu lắm. Ông Phó nhắc chi "chuyện ngày xưa", những "bì bún", với "sườn xào".Ở cái xứ Mỹ này, tuy rất mênh mông, nhưng có lẽ không có "văn hóa về ăn", đi đâu nếu không "hamburger" thì cũng "hotdog." Xứ của "standard" mà! Việc ông Phó đề nghị thiệt là "thiên nan vạn nan." Tin tức về các thân hữu điện lực đồng hương của chúng ta mà nhiều người còn không kiếm ra nữa là! Bản tin phổ biến đề nghị của ông Phó để xem có thân hữu nào có liên lạc hay tin tức gì của các cố vấn Mỹ hồi xưa thì xin báo tin về cho bản tin. Tụi này có được tin thân hữu BVLễ "công du" Úc châu. Năm nay cũng có một số thân hữu ở vùng Bắc Mỹ đi Úc (TSThực, THLượng, ...), nhưng bản tin này không nhận được tin tức hay hình ảnh gì của các cuộc "tái ngộ" này, kể cả từ các thân hữu đi Úc cũng như từ Úc. Một là anh em "thờ ơ" với sinh hoạt bản tin, hai là các chuyến đi đó là riêng tư, cho nên các thân hữu đó không muốn chúng ta chia xẻ các kỷ niệm "tái ngộ." Buồn thay! Hè sang năm, nếu ông Phó và các thân hữu Âu châu tiến hành tốt đẹp, chúng ta sẽ "tái ngộ" tại Paris. Hy vọng sẽ được ông Phó cho ăn món "mắm và rau" ở quán "Thúy", hay ít ra cũng có dịp ghé quán "Bi da Sài gòn" hoặc "Đào Viên" ở vùng Quận 13. Hoặc nữa, nhờ Hoàng gia trang chủ của xứ Cờ hoa giới thiệu, chúng ta có thể được thưởng thức món "tôm chua Huế thịt luộc" ở Porte d'Italie của gia đình ông cựu giáo sư Phạm Kế Viêm. Xin kính lời thăm ông bà Phó và gia đình.
Thư Nguyễn Ngọc Lợi (Hà), Miami, Florida : (Thư gửi LMQ) Gia đình tôi đến Mỹ được 1 năm 7 tháng, cuộc sống tạm thời ổn định, đ nhận được hai quyển THĐL số 13 và 14. Xin cám ơn các anh rất nhiều. Vẫn mong có dịp đến họp mặt cùng các anh chị Thân hữu ĐL, nhưng điều kiện chưa cho phép, xin hẹn vào một dịp thuận tiện gần nhất...
Anh Q. chuyển thư anh chị cho tôi và nhờ tôi "hồi âm." Rất mừng khi nghe tin anh chị và gia đình tới được xứ này. Mừng và vui hơn khi được anh chị liên lạc cho biết tin tức và địa chỉ mới. Rồi còn mừng hơn nữa khi nghe anh chị đã tạm thời ổn định được cuộc sống. Khi mấy dòng này đến tay anh chị thì anh chị đ ở đây hơn hai năm rồi. Chắc anh chị thấy là mặc dù vẫn có nhiều khó khăn vất vả nhưng ít nhất anh chị còn nhìn thấy tương lai của con cái mình. Cầu chúc anh chị và gia đình được nhiều sức khỏe và gặp nhiều may mắn trong cuộc sống mới. Rồi một ngày không xa anh chị sẽ đến tham dự một lần họp mặt THĐL để gặp lại rất nhiều bạn bè xưa cũ.
Thư Lê Trọng Mưu, Houston, Texas : ... Tôi đọc báo THĐL hai tối là xong, từ trang đầu tới trang cuối. (Tại phải đi làm hôm sau chứ không thì đã đọc một lèo!) Mỗi lần đọc báo THĐL là vui vì lại tìm thấy thân tình bạn bè cũ...
Anh thật là một "tri kỷ" của bản tin THĐL, bởi vì anh đ tìm thấy thân tình bạn bè cũ trong bản tin. Đây là mục đích mấu chốt của sinh hoạt thân hữu điện lực. Nói như NHTiên trong một lần viết thư cách đây mấy năm, THĐL là một công ty "cung cấp tình." Năm nay không được gặp anh ở Bắc Cali, sau từ "ĂN" chưa thấy anh gửi cho bài viết về một từ nào khác. Nhưng cũng có thân hữu khác, nhờ anh "khiêu khích", mà đã viết về "ĐI" và "LÀM". Anh đọc tờ bản tin có hai ngày, vậy là phải chờ ba trăm sáu mươi ba ngày nữa mới có "báo mới." Mong nhận được nhiều tin và bài của anh.
Thư Nguyễn Văn Ngọc, Sài gòn, Việt nam : ... Đầu tháng 7/94 vừa qua, tôi có dịp qua Canada (Montreal) khoảng 10 ngày, có gặp anh Quan, Thích (cả bà xã hai anh), rt mừng; đặc biệt anh chị Thích trước ở cùng cư xá Hàm tử với tôi, đến nay sau 19 năm mới gặp lại... Tôi được qua Canada vừa rồi là do một công ty mời đến thăm một trạm biến điện dùng tụ điện để hạ điện thế từ 161kV xuống trung thế, với công sấut 1-2 MVA, ở vùng núi hẻo lánh. Hệ thống này gọi là "Système à couplage capacitif." Đây là một kỹ thuật mới trong vòng vài năm, ở VN chưa được biết. Họ nói có thể dùng đến 230kV, nghĩa là khi có một đường dây chuyển vận qua một khu vực hẻo lánh, việc thiết lập một trạm biến điện từ cao thế xuống phân phối theo cách bình thường thì quá tốn kém nên dùng loại này sẽ rẻ hơn. ...
Trong thư anh có kể về thành phố Greenville, Mississippi thăm bạn bè ở đó, tôi sực nhớ gia đình em vợ tôi cũng mới từ VN qua thành phố này vào năm 93... Cách đây khoảng một tháng, anh NTC có về VN thăm con gái và làm việc với Bộ Năng lượng VN về dự án một nhà máy nhiệt điện lớn ở ngoài Bắc. Tôi có dịp gặp một buổi tối nên cũng không nói chuyện gì nhiều... ... Thời gian trôi qua nhanh quá, thấy đám con cháu lớn mà cảm thấy mình già. Nhiều người làm việc cho Điện lực cũ đã về hưu già yếu. Bác Trần Cao (tùy phái Nha Mãi dịch, ở chung cư xá với anh Căn trước đây) nay già yếu về ở nhà người em ở Xuân lộc, Long khánh; bà xã tôi hỏi địa chỉ và lên tận nơi thăm và mang quà của các anh lên biếu bác. Bác Cao cảm động lắm... Hy vọng anh em mình có dịp gặp nhau, ôn lại kỷ niệm cũ... Thân chúc các anh chị em nhiều sức khỏe, hạnh phúc. Mong rằng tình cảm "điện lực cũ" bền vững.
Thư Nguyễn Khắc Nhẫn, Meylan, France : ... Các anh không tổ chức ở Pháp năm 95. Tôi sẽ cố gắng lần này đi Californie, nhưng không dám hứa trước... Cứ mỗi năm tôi viết cho anh hai lần, một lần đầu năm chúc Tết, một lần giữa năm để xin lỗi không tham dự được đại hội. Năm nay không khác gì các năm qua... Sang năm các anh chị tổ chức ở Pháp, nếu Trời Phật cho phép, lẽ cố nhiên tôi sẽ có mặt để thăm hỏi sức khỏe gia đình các anh chị em thân hữu và để chúng ta cùng nhau nhắc lại những kỷ niệm đẹp mà chúng ta đã chia xẻ dưới mái trường Cao đẳng Điện học xưa.
Hè tới, THĐL sẽ họp mặt ở Paris và Aix-en-Provence, Thầy mà không có mặt thì tụi này sẽ ... ngâm thơ Hồ Dzếnh "Anh cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé!" Có món quà mọn mấy năm nay dự định trao cho ban tổ chức nào mời được Thầy tham dự họp mặt, vậy mà chưa trao được. Kỳ tới này họp mặt trên đất Pháp, nếu có Thầy tham dự đi nữa, không biết ban tổ chức ở Pháp có đủ điều kiện để nhận quà hay không. Điều này phải chờ họp "hội đồng quản trị" của THĐL cái đ! Kính thăm và chúc Thầy và gia đình nhiều sức khỏe và may mắn.
Thư Hồ Tn Phát, Beaverton, Oregon : ... Hai tuần vừa qua tôi mới bay qua Montreal để làm lễ tang cho má tôi, hưởng thọ 94 tuổi. Má tôi mất êm thấm, nhẹ nhàng trong giấc ngủ. Nhân dịp này tôi gặp lại độ 10 anh chị em thân hữu tại Montreal. Thật là quí hóa và cảm động.
Các thân hữu điện lực ở vùng Montreal đ có dịp thay mặt cho toàn thể thân hữu, đến phúng điếu cụ bà và chia buồn với Thầy và gia đình. Bản tin này cũng nhân đây xin chia xẻ niềm đau đớn mất mẹ mà Thầy và gia đình vừa gánh chịu. Đối với người Việt nam ta, thọ đến 94 tuổi là gia đình phải có phước lắm! Hè rồi, gặp lại Thầy Cô ở đại hội Bắc Cali nhưng không có thì giờ nói chuyện nhiều, lại đã không có cơ duyên hầu Cô "múa quạt." Ban tổ chức đã "chia uyên rẽ thúy" cái hội của chúng ta, gồm bốn hội viên chính thức và rất nhiều hội viên dự khuyết. (Xin nhắc một hội viên ở Hòa lan, chị NQĐức, là chu kỳ năm năm sắp tới rồi đấy!) Ngược lại, kỳ họp mặt rồi, Cô đã đem một ngạc nhiên đến cho mọi người bằng giọng hát karaoke "hết sẩy!" Liệu sang năm 96, Cô có bằng lòng "đem chuông đi đm xứ người" sang tận xứ Pháp hát đua với Âu châu không? Kính gửi lời thăm Thầy Cô và gia đình.
Thư Nguyễn Văn Sáng, Mont de Marsan, France : ... Tôi cũng xin anh vui lòng chuyển lời chúc lành của tôi đến anh em, tôi có ý định viết cho các bạn, từng người, ít nữa là một khi, nhưng làm không xuể... Tôi rt phục anh vẫn còn phong độ vì tôi không thể du ngoạn như anh. Tôi rất lười, bằng cớ là các anh ở Paris đây mà nhiều năm rồi tôi chưa gặp... Tôi đã có 3 rể, 1 dâu, 2 cháu nội, và 2 cháu ngoại. ... Trong năm, anh LBTrực có đến Pháp, ở nhà em của anh và có điện thoại cho tôi. Cơ khổ, khi điện thoại mừng vui quá, tôi quên hỏi địa chỉ và điện thoại của em anh Trực, nói chuyện tía lia, han hỏi đủ hết, rồi cúp. Sau đó muốn liên lạc lại,ít nữa một lần trước khi anh về Mỹ, tôi đâu có số điện thoại, đành chịu. Đi gặp nhau không được, xa quá, mà tôi không biết đi thế nào, 11 năm ở Pháp tôi chỉ biết vùng của tôi, cả Paris có đi thường mà không thuộc đường sá gì ráo. Tôi là vậy, làm sao du ngoạn ngàn dặm như anh cho nổi.
Anh Sáng ơi! Trước hết là xin có lời mừng anh và gia đình hạnh phúc, các cháu học hành xong, công ăn việc làm tốt đẹp, rể dâu cháu nội ngoại đầy đủ. Tôi không tin là chỉ vì lười mà anh không đi đây đi đó. Có lẽ chỉ là một thói quen thôi! Anh thử đi một lần, đến thăm người bạn nào anh thân nhất, ngồi hàn huyên tâm sự một lúc, nếu thích nhậu thì "lai rai ba sợi", trở về nhà anh sẽ thấy muốn đi nữa. Tôi biết trong các THĐL của chúng ta, ít nhất có một người, đã từng "trên không sợ trời, dưới không sợ đất", đế quốc hay cọng sản gì cũng chấp hết, vậy mà sang đây sợ lái xe, ngại đi xa, ngại di chuyển. Đây là một "căn bệnh", bệnh lo sợ những nơi chốn xa lạ. (Nhưng "người lạ" thì không biết có ... sợ không?) Hè tới, THĐL sẽ gặp nhau trên đt Pháp. Kỳ này nhất định là chúng ta sẽ gặp lại nhau chứ? Thăm anh và gia đình.
Thư Hồ Văn Sáu, San Diego, California : ... Xa VN 16 năm và định cư liên tục ở San Diego 15 năm qua, khí hậu gần như mát mẻ quanh năm (tương tự như Đà lạt) nên tôi đ không còn mường tượng được cái nóng mùa hè của Quảng ngải và Tây ninh, nơi mà tôi có thời gian đ làm việc ở đó. Bởi vậy mà chúng tôi đã quyết định đi Houston tham dự họp mặt THĐL hè 94, vừa để thăm lại nhiều thân hữu mà 20 năm qua tôi chưa có dịp được gặp, vừa để xem NASA và thưởng thức cái nóng mùa hè của Houston mà nhiều người VN ở San Diego cho là tương tự như cái nóng mùa hè của các tỉnh miền trung Việt nam. Trước ngày đi Houston, nhiều người VN và Mỹ làm chung sở đều có một thắc mắc lớn giống nhau, đã hỏi tôi "Houston mùa hè nóng như thiêu như đốt, lại ẩm ướt, anh qua đó làm gì? Sao không dùng vacation đi nơi khác chơi?" Và tôi chỉ trả lời đùa giỡn "Qua Houston để enjoy heat!" Houston mùa hè quả thực nóng kinh khủng, lại còn mưa bt thường, nhưng chúng tôi đ được các THĐL/Houston, đặc biệt là anh chị Nam-Mai tiếp đón rt thân tình làm chúng tôi rất cảm động, và thực sự "rất hài lòng" như anh đ hỏi tôi...
Hình như lâu lắm tôi mới nhận được một cái thư tương đối dài của anh. Cám ơn anh nhiều lắm. Houston là nơi dừng chân đầu tiên của tôi khi tôi đến xứ này. Ở lâu hơn một chút sẽ không còn thấy nóng nữa, nhất là bây giờ chúng ta đã tìm ra được nhiều thân hữu điện lực ở vùng đó. Hè 95 vừa rồi, không thấy anh chị đến Bắc Cali, họp mặt hè ở vùng nắng m mà ai ny áo len áo jacket my lớp, lại có người còn qun cả khăn quàng nữa! Anh chị Sáu ơi! Hè tới đi Pháp chứ? Thăm anh chị và gia đình.
Thư Phạm Duy Sử, Dayton, Ohio : ... Cũng nhờ toi và các anh em ĐL nên hằng năm gia đình moi có dịp được gặp lại các bạn bè cũ + các ông thầy rất quí mến đã dạy moi khi còn ở trường CĐĐH Phú thọ. Bà x moi và moi rt sung sướng và cảm động trong các cuộc họp mặt hàng năm như vậy... Moi sẽ cố gắng tham dự kỳ họp mặt năm 96 (nghe đâu dự định tại Pháp?)
Chắc cậu vẫn đồng ý với tớ là hạnh phúc của mình bây giờ là mỗi năm được gặp lại bạn bè thân thiết xưa cũ, đấu láo, nhậu nhẹt, hàn huyên tâm sự, kể lại kỷ niệm, ... (tiếng bắc kỳ gọi là "bù khú") Thế hệ của mình sắp tới "lục tuần" rồi, không đi gặp bạn bè thì chờ đến bao giờ nữa? Chúc vợ chồng cậu giữ được "chân cứng đá mềm" để còn tiếp tục "lên đường" nhiều năm nữa. Hẹn gặp cậu ở Paris hè tới.
Thư Trần Quốc Thái, Oakland, California : ... "Đổi mới cái mốc xì!" Vẫn như cũ mà thôi! Sông có thể cạn, núi có thể mòn, ... song chân lý "chuyên chính" đó thì không có gì thay đổi! ... Về cuốn "Để Thương Để Nhớ" của NST thì tụi tui cũng như cậu vậy, tụi mình đâu có yêu cầu đâu! Cho nên riêng tôi, sách "free" tới thì đọc chơi và có cho Nghiệp Thơ biết đại khái về nội dung. Đại khái thì cũng giống như một vài phân tích của cậu vậy, cho nên cuốn của NT còn để nguyên trong bao và sẽ được hoàn trả. Thú thật, NT cho tới bây giờ vẫn chưa đọc! Cái gì của AHCC thì nên trả cho AHCC, vì thật ra THĐL chỉ có vài ba cái tên trong AHCC mà thôi. THĐL đâu có dư thừa chỗ để góp ý, phân tách cho những chuyện tào lao, mà chuyện tào lao thiên hạ sự thì đầy dẫy ... chả dại gì để THĐL tò mò tìm đọc, rồi "Mẹ họ! ..."
Thái ơi! Tớ phải đóng ngoặc cái câu nói của Công tử Hà đông Hoàng Hải Thủy mà cậu đ trích dẫn trên kia để cậu khỏi mang tiếng ... "đạo văn." Năm tiếng của Công tử Hà đông rất nhẹ nhàng mà cũng rất thâm độc. Vậy mà có rất nhiều người, trong đó có nhiều thân hữu bạn ta, vẫn còn "ngây thơ" đòi hợp tác! Về cuốn sách ĐTĐN, tớ vừa nhận được một xếp "trích thư khen ngợi của độc giả", trong đó hết ba phần tư là người nhà, một phần tư là các "thượng cp và hạ cp" cũ của tác giả cuốn sách. Chỉ rải rác một vài người với vài lời khen vô thưởng vô phạt, không chắc gì những người đó đ bỏ thì giờ đọc cuốn sách. Vậy mà tác giả lại cứ "ngây thơ" tưởng thật! Tớ nghe lời cậu, không phí giấy của THĐL để góp ý cho những chuyện tào lao. Hè rồi gặp lại cậu và vợ chồng NT mà không "hàn huyên" nhiều. Bị ban tổ chức "bán cái" vụ sinh hoạt làm tớ không có thì giờ nói chuyện riêng với cậu cũng như nhiều người khác. Đành lại hẹn dịp khác. Tới bữa nay tớ cũng chưa nhận được bài tường trình sinh hoạt của Bắc Cali năm nay đấy nhé!
Thư Trần Đan Thanh, Fairfield, Australia : ... Thư anh D. viết về Thanksgiving hay quá. Đúng là một con người có đầu óc, có tâm hồn. Hai cái này nhiều người trong tụi mình có đủ, nhưng anh D. có thêm cái thứ ba là khả năng diễn đạt đi vào lòng người, thì phải nói rằng ít người có. Cũng những cảm nghĩ đó mà người thì diễn tả nghe khô khan buồn ngủ, người thì nhả ngọc phun châu đọc hoài không chán. Tôi không thuộc loại nhả ngọc phun châu cho nên sau khi đã rán hết sức bình sanh cho ra vài trang để gọi là cảm tạ tấm thịnh tình của những người bạn quí đ có lời chào mừng gia đình tôi đến được bến bờ tự do, tôi cảm thấy mình ... hết xíu quách, thành ra mặc dù rất muốn tiếp tay với anh em đóng góp vào sự nghiệp viết lách cho tờ THĐL nhưng lại không còn biết viết gì. Mong anh thông cảm. Mỗi lần đọc thơ anh với những lời động viên chí tình, tôi lại thy mình như có tội đối với THĐL. Tôi hy vọng là anh em rán giữ cho tờ THĐL còn mãi, hoặc ít ra là còn cho đến lúc nguồn cảm hứng của tôi dồi dào trở lại thì tôi lại tiếp tục đóng góp.
Anh Thanh ơi! Mấy cái thư dài của anh đã được chia ra, phần tâm sự thì là "trích thư", còn phần sinh hoạt thì vào "Sổ tay." Cám ơn anh đã là một đại diện đắc lực của THĐL ở vùng Sydney Úc đại lợi. Phần tường trình cho "Sổ tay" rất là quý báu vì ít nhất thân hữu cũng có ít nhiều tin tức của Úc châu. Vụ niên liễm, không hiểu sao cứ sót ĐKQuan. Kỳ này nhất định là phải đúng. NTNgọc đã làm "công tác tốt" ở vùng phía nam Úc, tuy tất niên vừa rồi Ngọc bận làm hai cái đám cưới thành ra không tổ chức được tất niên THĐL ở vùng Melbourne, cũng như không có bản tường trình từ Melbourne. Bản tin này thay mặt D. xin cám ơn anh đã có lời khen D. về lá thư Thanksgiving. Anh khiêm tốn (hay mặc cảm!) quá chứ chính anh cũng là một cây bút có hạng. Cứ đọc những dòng thư của anh thì biết. Không cần phải viết thành "tác phẩm" to lớn, anh cứ viết như viết mấy lá thư này là quý quá rồi. Chỉ cần chú ý và để ý hay ghi nhớ các sinh hoạt của các thân hữu trong vùng hay trong xứ, rồi tỏa rộng thêm ra xã hội chung quanh, những gì có ảnh hưởng tới đời sống của đồng hương VN, trong đó có các thân hữu chúng ta, anh ghi lại để anh em các nơi có một chút ý niệm. Anh thấy không, mới có một bài viết thôi mà anh đã có "nickname" là "ông đồ" rồi, thế đủ biết một bài viết đó có chút gì đặc sắc chứ! Nếu tôi nhớ không lầm, anh năm nay cũng đã ngoài "lục tuần" rồi, đợi anh "dồi dào lại nguồn cảm hứng" thì biết có còn ... có dịp hay không? Anh chị chưa qua Mỹ được thì tôi phải thu xếp để sang thăm anh chị thôi, người "chưởng môn" của "Les Pléiades điện lực" ngày xưa! Nhóm "thất hiền" đã có mặt ngoài này tới sáu người. Còn một NMB thì hình như sắp có dịp sang Úc để ... thăm con gái. Thăm anh chị và cháu Bích.
Thư Huỳnh Bá Thế, Ratigen, Germany : ... Thân hữu mình năm qua ra đi nhiều quá. Mỗi người một nơi nhưng có lẽ cũng sẽ cùng đến một chỗ mà thôi. Đáng lẽ hôm tháng 5 năm 94, tao phải đi Canada, nhưng cuối cùng chỉ mình bà x đi qua lại đến 3 lần. Tao phải để khi khá hơn mới tính được.
Thế ơi, năm nay thư mày không còn có giọng vui vẻ nữa mà hình như có chút gì ngậm ngùi. Chuyện già cả là chuyện của trời. Chuyện mỗi năm cố gắng đi thăm anh em là chuyện của ... mình! Sang năm thu xếp đón tao từ Paris sang Ratingen my ngày, được không? Để lâu quá tao quên mặt cả bà xã lẫn mấy đứa con của mày. Vụ tin buồn của vợ chồng mày tao cũng biết rất trễ, thôi thì xin chia buồn trễ vậy! Thăm cả nhà.
Thư Huỳnh Văn Thiết, Canberra, Australia : My anh em ở Úc kỳ này lại được ăn bánh vẽ! Tôi cũng biết trước điều này, ngay cả my anh em ở Bắc Mỹ và Canada về Nam Mỹ dự họp mặt cũng cả vấn đề khó khăn rồi. Tôi có liên lạc với anh Thanh (TĐ) tổ chức cuộc họp mặt mấy anh em ở Úc kỳ Giáng sinh này nhưng chưa có ngày giờ nhất định. Tụi này định đi Mỹ chơi, nói hoài nhưng chưa đi được, có thể năm 96. Tập san số 14 khá đầy đủ, tin vui lẫn tin buồn cũng nhiều, 3 thân hữu (Đức, Lộc, Long) đã ra đi. Tôi vẫn còn giữ con dao của anh Lộc cho tôi khi anh ta rời đảo Bidong...
Thiết ơi, cậu dùng thành ngữ "ăn bánh vẽ" có vẻ ... nặng quá! Anh em kẹt thì xin thông cảm, thế thôi! Nếu cứ hô lên cho các cậu làm rồi giờ chót không ai tới cả thì lúc đó mới là "ăn bánh vẽ." Anh em ở Úc có họp mặt Giáng sinh vừa rồi hay không, tớ không nghe nói gì cả. Riêng cậu, cái chuyện đi Mỹ cũng đầy cả khó khăn, cậu thấy không, mà đâu phải khó về vấn đề tiền bạc. Chuyện tình nghĩa bạn bè, nếu mình cố tình thờ ơ, quay lưng, phủi tay, mới là đáng trách. Còn cứ cố gắng gìn giữ và phát huy thì cũng chỉ biết làm hết sức mình thôi. Chia buồn với gia đình cậu về cái tin buồn tớ nhận được hơi muộn. Thăm cậu và gia đình.
Thư Ngô Quý Thiều, Vienna, Virginia : ... Trước Tết Ất hợi hai tuần tôi có đi San Jose, ... Tôi có gặp hai bạn PTĐồng, MCKhanh, và ăn sáng chung tại một khách sạn ở Milpitas. Tôi cũng có đến thăm cụ Chu Hoành và trò chuyện nửa tiếng đồng hồ vì tôi bận lắm. Cụ cho biết mấy tháng gần đây Cụ có đi Pháp, con cụ CPNSơn còn ở Việt nam và dạy học như trước. Cụ đã gần 90 tuổi rồi mà còn khỏe để đi du lịch, thì tuổi tôi so với cụ nào có thấm vào đâu! Qua ngày hôm sau tôi đi Seattle thăm một người bạn cũ mới được đoàn tụ với con cái. Tại Seattle, tôi không có thì giờ đi thăm các THĐL như anh NDĐức ở bên kia hồ Washington mặc dù tôi qua lại hồ và đảo Mercer mỗi ngày tối thiểu hai lần. Hôm tôi đến Seattle, tôi bị hai ngày trời mưa và hai ngày trời nắng tốt, nhưng cũng khá lạnh. Tôi có lên trên tầng cao nhất của Space Needle ở Downtown Seattle, đi xem thác Snoqualmie và nhà máy thủy điện, Chateau Ste Michelle là nơi sản xuất rượu nho có tiếng của tiểu bang... ... Tôi không có duyên hội họp với anh em tại Cali, vì cả 3 lần họp mặt trước, lần nào nếu không bận việc riêng thì cũng bận ra nước ngoài. Lần này cũng vậy... Nghe tin anh NDĐức gả con gái, xin chuyển lời mừng của tôi đến anh chị Đức cùng đôi tân lang và tân giai nhân... ... Tôi ở Pháp về chiều 10 tháng 7, 95. Sức khỏe tôi lúc về còn tốt hơn lúc ra đi. Tôi đi hành hương ở Lourdes trước khi đi London. Sau khi từ London về tôi mới đi Versailles và Rambouillet. Những ngày ở Paris trời nóng quá. Có đêm tôi không ngủ được... ... Tôi gặp anh chị Bình trong hai buổi tối đi ăn cơm chung với nhau (cơm Tàu và cơm Việt), có chị Phúc, anh chị Đinh và anh chị Tuyển. Nói chuyện rất nhiều về những ngày sau khi bị nhốt trong trại cải tạo và vượt biên. Tôi được biết sang năm (1996) anh Bình nhận việc tổ chức họp mặt THĐL. Tôi có hứa là nếu lúc đó tôi còn đủ sức khỏe thì tôi sẽ đi dự...Năm nay không được gặp anh ở kỳ đại hội THĐL Bắc Cali, nhưng những lá thư và chuyến đi dồn dập của anh cũng đ làm tụi này ... ngộp thở! Tôi cũng thuộc loại đi nhiều, nhưng so với anh thật chả "thm vào đâu." Cám ơn anh đã kể cho nghe về các chuyến đi, nhất là bài viết về con đường hầm dưới biển Manche, một công trình xây dựng to lớn nht của nhân loại vào cuối thế kỷ 20 này. Anh đã ghé thăm Cụ Chu Hoành, thảo nào hôm đại hội họp mặt ở Bắc Cali Cụ có kể chuyện tiếu lâm về anh, vui lắm! (Anh muốn nghe kể lại thì anh phone cho anh NĐHung) Sang năm nếu anh sang Pháp được vào dịp đại hội THĐL ở Paris và Aix-en-Provence, tôi xin đề nghị anh giúp ban tổ chức đưa một nhóm THĐL đi hành hương Lourdes, anh nghĩ sao? Thăm và chúc anh nhiều sức khỏe.
Thư Phạm Huy Thịnh, Verdun, Canada : ... Đọc báo THĐL mới biết Trắc, Điền, Ngọc có qua đây công tác. Mình không hay gì cả khi mấy người ấy ở đây, thật dở quá và tiếc không biết để liên lạc chuyện trò vài câu. Hệ thống thông tin bên này bị nghẹt vì tuyết băng chăng?
Thư này đ là thư cuối của cậu viết từ vùng đất hay "bị nghẹt vì tuyết băng." Năm nay Ngưu Lang - Chức Nữ điện lực đã qua sông "chặt cầu Ô Thước" và "xây nhà bên suối" ở Thung lũng Hoa vàng. Không biết năm nay có phải là kỷ niệm "vàng bạc" gì (25-30 năm?) của cậu không, nếu có cậu nên làm lớn lớn một chút, và nhớ mời THĐL tới làm lễ ... "chặt cầu." Vụ mấy thân hữu từ bên nhà sang Canada công tác, có thể chỉ vì "hệ thống thông tin bị nghẹt" như cậu đã viết, nhưng cũng có thể có nhiều lý do và giới hạn khác mà mình không biết hết. Thì đành tiếc cho cậu vậy thôi! Chúc cậu và gia đình nhiều hạnh phúc và may mắn trên xứ sở mới và thành phố mới.
Thư Nguyễn Trung Thu, Mississauga, Canada: Năm cùng tháng tận, nhớ ra rằng mình còn một món nợ tinh thần với THĐL (góp Tiêng sắc và Tiên huyền) nên vội viết thư cho anh nhưng chỉ sẽ mail vào năm mới để đóng góp vào bản tin 15. ... Ở cái tuổi 50+- của tụi mình thường làm biếng kiếm bạn mới mà chỉ lại ưa gặp gỡ người đ quen biết cũ để hàn huyên. Âu đó cũng là một cái gene trong cơ thể con người, phù hợp với sự thoái hóa dần của tế bào, đi lùi chứ không đi lên! Tôi vừa làm một chuyến "heading South" xuống Florida để trốn tuyết trong dịp cuối năm. Trớ trêu thay Toronto lại không có tuyết rơi từ hơn nửa tháng nay và thời tiết cũng khá dịu (trên dưới 5 độ C vào ban ngày) mà ở Florida (vùng Orlando và phía bắc lên tận Gainsville) nhiệt độ lại cũng na ná (trên dưới 12 độ C) và mưa liên miên làm tụi này rầu muốn chết... Tiện đây cũng xin góp một nhận xét để các thân hữu có cơ hội đàm phán hoặc cứu xét: số lớn các thân hữu điện lực chúng ta đang ở cái tuổi 50-65 hay hơn nữa, chúng ta có lẽ đang tìm một nơi nào đó để có thể tiếp tục hưởng thêm vài chục năm còn lại trong một sức khỏe quân bình và cuộc sống với ngoại cảnh thoải mái. Tôi thấy Florida là thích hợp nhất trong những tiêu chuẩn như sau: giá cả sinh hoạt và nhà cửa khá phải chăng, khí hậu m áp (chỉ trừ 2 tháng nóng) và cảnh sắc tươi mát với nhiều màu xanh của đủ loại thảo mộc (rất thích hợp với nhản quan của người VN chúng ta), ít ô nhiễm, lắm sông hồ, lại không có động đất như ở vùng Cali (chỉ trừ hay có bảo tố). Cố nhiên còn lắm những nơi khác nhưng có lẽ không thực tế lắm cho chúng ta, trừ những ai có một túi tiền dày cộm, ... lúc đó có thể xuống vùng Bahamas, West Indies, qua Hawai, Nice, ...
Cám ơn anh năm nay đã có thư dài, có bài, và có tiền cho bản tin THĐL. Năm nào cũng được vậy thì chắc chắn bản tin này sẽ "sống mạnh sống hùng." Anh cứ viết tay cũng không sao tụi này sẽ đánh vào máy. Vả lại phần lớn các bài khi tôi đánh vào máy tôi sẽ làm nhiệm vụ "edit" luôn, ít nhất là về chính tả và chấm phẩy, hoặc giúp sửa vài chỗ thiếu sót hay không rõ ràng. Thêm một điều nữa là tôi sử dụng cùng một nhu liệu (software) tiếng Việt với "nhà in" để cho nhà in dễ sắp xếp thành trang báo. Nếu anh đánh máy sẵn, xin dùng nhu liệu VNU hay VNI và gửi diskette cho tôi. Tôi đang thu xếp để có một địa chỉ E-mail riêng cho THĐL, bao giờ có tôi sẽ phổ biến để các anh chuyển bài cho tôi nhanh và đỡ mất công hơn. Vụ "về hưu" ở Florida, tôi hoan nghênh đề nghị của anh. Tuy nhiên, riêng tôi thì tôi đặt nặng một yếu tố khác: tôi sẽ chọn nơi nào có đông bạn bè thân hữu nhất, có không khí quê hương nhất. Có lẽ tôi phải cầu nguyện để trở về Sài gòn thôi! Bao giờ thì chúng tôi sẽ được gặp lại anh ở một chỗ không phải là vùng Toronto? Thăm anh và gia đình.
Thư Bùi Thọ Tiếng, Houston, Texas : ...Nội dung THĐL14 hay là được rồi. Tôi đã đọc hết liền ngay trong ngày. Tuy báo có dày hơn mấy kỳ trước nhưng tôi vẫn thấy mỏng, vì chưa đọc nhiều mà đã thấy hết,chắc vì bài vở quá hấp dẫn nên vẫn còn thòm thèm... Muốn viết vài hàng tâm sự cùng anh, nhưng nếu viết loạng quạng rồi anh lại đưa lên mặt báo THĐL thì thật đáng sợ, ... Nhân tiện cũng báo tin anh hay là anh Phan Tấn Hải, trước tòng sự tại Hệ thống phát điện Đa nhim, vừa sang đến Houston được vài tháng ... Tôi cũng vừa sưu tầm được bài "Đi" gửi đến anh đọc cho vui. Kỳ trước anh Mưu đ viết về "Ăn", kỳ này lại có bài về "Đi", "Ăn Chơi" hay "Đi Hoang" cũng vậy thôi phải không anh? Tác giả đ kể khá nhiều đến chữ "Đi", tuy nhiên có hai chữ "Đi ... khách" của dân làng chơi, và "Đi ... tơ" (tiếng miền Bắc) chỉ chó mắc lẹo (tiếng miền Nam) không thấy nhắc tới. Sau cùng là bài thơ cũng nói về "Đi" (Môn thể dục đáng yêu) của cụ Hậu Điền Nguyễn Dậu, xin gửi đến các THĐL -- tuổi đã xế chiều -- đã một đời phục vụ cho nhà đèn, thì hy cố gắng "đi ... bộ", cho sức khỏe dẻo dai, để còn có nhiều dịp gặp lại anh em... Ngày đại hội đã gần kề, chúng tôi đã họp hành liên miên, chia cắt công việc, từ chỗ ăn ở đến phương tiện di chuyển và mọi việc đều được đem lên bàn mổ để đi sâu từng chi tiết ...
Anh Tiếng ơi, cái đoạn đầu trong cái thư đầu của anh mà tôi trích trên đây, tôi đọc cho LMQ nghe, Q. kêu là "Nó xạo đó!" Đến cái thư sau thì tôi không đọc cho Q. nghe nữa bởi vì tôi cũng đang thấy là anh ... xạo thiệt! Một "cây viết báo kỹ thuật lừng danh" như anh mà cứ làm bộ sợ viết loạng quạng! Còn về "tờ báo", xin nhắc lại để nhỡ anh quên là: bản tin THĐL là một bản tin hay một bức thư chung của mọi người thân hữu điện lực. Một số vài anh em đứng ra lo liệu là chỉ để làm công việc liên lạc, phối hợp, đúc kết, trình bày, và in, rồi phân phối. Thành ra báo hay hay dở, rẻ hay đắt, tốt hay xu, tất cả chúng ta cùng hưởng hoặc cùng chịu. Chứ "tờ báo" không hề có một ý nghĩa nào là của riêng ai, của riêng một nhóm người nào. Do đó, thỉnh thoảng có vài dòng thư liên lạc để chọc nhau chơi thì cũng chỉ là để cho ... vui thôi! Cám ơn anh đ gửi bài "Đi." Trong số 15 này, một thân hữu khác cũng đ được "kích thích" bởi bài "Ăn" cho nên đóng góp bài "Làm" cũng rất là dí dỏm. Tôi chịu anh về hai từ "đi ... khách" và "đi ... tơ", nhưng tôi không dám ... sửa vào trong bài. Hè rồi có anh chị TNMinh đại diện Houston về dự họp mặt THĐL ở Bắc Cali. Chừng nào thì chúng tôi mới được gặp lại anh chị ở một nơi khác Houston? Thăm anh và gia đình.
Thư Lâm Dân Trường, Liège, Belgique : ... Về tới nhà được cú điện thoại của Hữu nói toi có điện thoại nhắc vụ bài vở. Sẵn dịp moi đóng góp một bài nhỏ về chuyến đi... Anh em ở Bỉ sẽ họp trước vào tháng 10, đến tháng 11 sẽ qua Paris họp với PHBình về việc tổ chức đại hội họp mặt THĐL hè 96. ... Toi chịu khó đánh máy lại giùm vì moi chỉ có logiciel VVũ đánh du tiếng Việt. Nếu toi có VVũ moi sẽ gởi diskette qua.
Tớ có nhận được thiệp cậu gửi từ Barcelona. Trước đó đã có nhận được mandat postal US$60. Có thư và bài của cậu là quý rồi, tuy nhiên khi tớ gọi Hữu là muốn nhắc về bản tường trình sinh hoạt THĐL Bỉ hay là Âu châu trong một năm đã qua. Từ nay các cậu chịu khó nhớ viết "báo cáo tường trình" hàng năm về tình hình chung của các THĐL và gia đình. Hoan hô các cậu sốt sắng và hăng hái bắt tay vào việc tổ chức đại hội họp mặt THĐL hè 96 tới. Tớ có thể đọc được bài biết bằng Việt Vũ, lần sau cậu nên gửi kèm diskette. Tuy nhiên tớ chưa biết làm thế nào để hoán đổi (convert) ra VNU hay VNI cho LQV. Hẹn gặp lại hè tới. Thăm cả nhà.
Thư Nguyễn Bạch Tuyết, Rosemead, California: (Xem bài "Thư ... Từ Thành phố Thiên thần").
Lâu lắm rồi mới có ... thư dài của chị. Đúng như chị đã viết, tôi sắp sửa đi ra bưu điện để gửi "diskette" cho "nhà in" thì thư chị tới. Thư chị viết như một bài tùy bút, tường thuật lại sinh hoạt họp mặt THĐL hè 95 ở Bắc Cali một cách xuất sắc dưới con mắt của một nữ thân hữu đến từ Nam Cali. Vậy thì đành phải chậm thêm một hôm để đánh và xếp bài này vô luôn. Chị gửi sớm một tí thì có phải Minh Liên 2 đỡ vất vả thức đêm viết bài tường thuật. Nói như vậy không phải là để "trách" chị đâu, sợ chị lại hiểu thành lời "khiển trách nặng tới mười ngàn cân" thì ... khổ tôi! Tôi có nghe biết sơ về những "vất vả khó khăn" mà chị đ phải vượt qua khi quyết định đi Bắc Cali tham dự họp mặt (tôi không biết có đúng không trừ phi được nghe thẳng từ chị). Nhưng cũng xin "hoan hô" và cám ơn chị đã đến, đã chia xẻ và đóng góp vào những vui buồn của sinh hoạt tình nghĩa thân hữu điện lực. Tôi nghe biết hơi muộn, chứ nếu không thì ... tôi đã đề nghị ban tổ chức trao quà lưu niệm cho người thứ mười là chị rồi! Bây giờ thì lại càng phải cám ơn chị đ viết thư dài, đã chia xẻ các cảm nghĩ và tình cảm thân hữu của chị. Tôi đã mạn phép "edit" vài chữ trong bài, chẳng hạn mấy chữ "ông, bà" tôi đã sửa thành "anh, chị." Rải rác đâu đó tôi chỉ sửa lại một vài lỗi chính tả, một vài dấu chấm phẩy. Thư hay bài của chị (và của một vài thân hữu nữa như TGMỹ, Nghiệp Thơ, Song Nguyễn, NQT, ...) thường tôi không phải "edit" nhiều. Còn nhiều người khác thì ... "vất vả" lắm! Chị đã thỏa trí tò mò về "đôi mắt Sơn tây điện lực" rồi (sao tôi nghi là chị cũng ... Sơn tây quá!), chị có nghe thấy "tiếng cười Lạng sơn điện lực" chưa? Rồi còn "Sư tử" Hà đông, còn Thái "lọ" (Thái bình), còn Sơn la ... nữa! Chắc tôi phải nhờ Cậu 5 đi điều tra về các "đặc điểm" này và viết bài tường trình mới được. Cậu 5 "ra lệnh" cho chị bỏ con tim lại SF trong khi chính Cậu 5 ở SF thì cứ hát bài "Để quên con tim" của Đức Huy ở chỗ khác! Có lẽ chị nói đúng! Việc vác ngà voi bây giờ coi như đã ở trên "lưng cọp" rồi, thành ra tụi tôi trở thành ... lì! Do đó mà lúc nào cần phải vác thì vác, mà không thì cứ ... ăn no ngủ yên! Vả lại, đối với riêng tôi, cái tình nghĩa bạn bè là một yếu tố và nhu cầu quan trọng và cần thiết trong đời sống hàng ngày. Có lẽ cái tình nghĩa đó đã giúp tụi tôi ... "lên cân!" Chị cũng ngược đời, trong khi tất cả những người đàn bà khác tốn bao nhiêu là tiền bạc để ... sụt cân, thì chị lại đòi ... lên cân! Nếu thật sự chị muốn vác thử ngà voi thì có khó gì đâu, mỗi năm viết cho bản tin này dăm ba lá thư dài, liên lạc thường xuyên với các ông Trùm Nam Bắc Cali để tham dự tất cả sinh hoạt địa phương. Sau hết là mong thân hữu PVThịnh ở Mulhouse, Pháp, nhận được số bản tin này, đọc được bài của chị, và cảm thấy thích thú để mà tham dự vào các sinh hoạt thân hữu điện lực. Thăm chị và gia đình.
Thư Lê Quang Văn, Surrey, Canada : ... Sau 7 tuần gởi báo đi, có: a) 4 tên dọn nhà không cho bưu điện biết địa chỉ mới, nên báo bị trả lại (gởi hạng nhì); b) 2 tên dọn nhà nhưng nhân đạo hơn có cho bưu điện biết địa chỉ mới (chắc mới dọn trong hai tháng rồi), nhờ có địa chỉ này nên hôm nay tôi gởi lần thứ hai cho hai thân hữu này; c) TQThái có điện thoại đêm qua cho biết chưa nhận được báo, kể cả NThiệp, có thể do bưu điện làm mất. Tôi đã hứa là gởi ngay, do đó hôm nay đi biên giới gởi cho Thái và Thiệp... ... Như đã hứa, xin gởi đến cậu 7 tập sách nhỏ trong số 15 quyển dự định hoàn tất trước Tết. Phần nhà in quá bận cho Noel và Tết, phần "bị" đi ăn cỗ nhiều quá nên không hoàn tất như dự tính. Hy vọng cuối tháng này sẽ xong hết 8 quyển còn lại...
Trích đoạn đầu thư cậu "tả oán" lên đây để mọi người tin là vấn đề thông báo địa chỉ mới rất là quan trọng. Tiền chi phí bưu điện rất cao, báo bị mất hoặc phải gởi lại lần thứ hai thật là ... "đau ruột"! Tớ thật lòng hoan nghênh và tuyên dương cậu trong việc viết mấy cuốn sách mỏng về các ứng dụng khoa học kỹ thuật vào các thứ sản phẩm cần thiết trong đời sống hàng ngày của con người. Tớ có giới thiệu sơ lược trong mục "Sổ Tay" kỳ này về 7 cuốn cậu đã gởi. Các ý kiến và nhận xét chi tiết tớ đã có thư riêng cho cậu. Gõ tới đây rồi mà chưa nhận được bản tường trình của cậu cho một năm vừa qua, cả về tin tức lẫn tài chánh. "Chủ tịch tập đoàn gian lận Canada" trong buổi xổ số ở Tiburon kỳ họp mặt hè rồi ở Bắc Cali đã ... kiếm chác được bao nhiêu mà từ đó tới giờ chưa chịu ... báo cáo? Thăm cậu và gia đình, chúc "nhà in" làm ăn phát đạt!
Thư Phan Văn Viện, Santa Clara, California : (Thư gửi LMQ) Rất vui mừng nhận được bản tin Thân hữu điện lực lần đầu số 14-1994. Tôi đ đọc một cách rất thích thú, bản tin đ gợi lại cho tôi rt nhiều kỷ niệm đẹp, tin tức của nhiều bạn bè thân hữu cùng các bậc đàn anh và quý Thầy của Trường Cao đẳng Điện học ở Trung tâm Quốc gia Kỹ thuật Phú thọ...
Hôm Tết tôi nhận được thiệp chúc Tết của anh, nhưng thú thật tôi không nhớ là ai. Tôi biết có tên anh trên danh sách THĐL (chính tôi cập nhật) nhưng không biết là mình đ có gặp bao giờ chưa. Trong một lần nói chuyện điện thoại với anh LMQuân, tôi hỏi, anh Quân trả lời rt đại khái, tôi cũng vẫn chưa thế nào nhớ ra anh. Cho đến hôm gặp lại anh ở kỳ họp mặt THĐL Bắc Cali vừa rồi, tôi mới thy là ngày xưa mình đ biết nhau rồi. Rất mừng có anh đến cùng anh em và tìm thy lại được những thân tình và kỷ niệm xưa cũ. Điều này đ càng ngày càng trở thành cần thiết cho mỗi người chúng ta khi mỗi năm thêm một tuổi. Cầu mong anh và gia đình gặp nhiều may mắn. Nhớ giữ liên lạc với bản tin này.
Thư Trương Thành Xuân, Bois d'Arcy, France: Rất tiếc tôi vẫn chưa đi họp mặt THĐL được tại Bắc Cali 1995 vừa qua. Tuy nhiên, như tôi đ cho anh PHBình "số hên" rõ là mặc dầu vắng mặt, tôi vẫn ở bên anh em như từ thuở xưa tại VN, và không một lý do gì có thể làm lung lay chuyển hướng ý chí của tôi cả! (Đã rời bỏ xứ sở, ta phải cố quên đi hậu quả xấu của "trăm ngàn năm bị đô hộ!" Ảo tưởng!!!) "Lập lại cuộc đời ích kỷ để chăm nuôi sáu con đến ngày thành công ở quê lạ xứ người": ý chí đó chúng tôi đã hoàn tất! Đứa con gái nhỏ nhất nay sắp 20 tuổi -- được sanh ở Pháp cuối '75 -- đ xong đại học và cũng vừa đi làm việc vào cuối tháng 7. ... Chúng tôi rất vui mừng hả dạ. Nhưng không vì thế mà chúng tôi lảng quên quê hương hay anh em bạn bè thân thuộc xưa đâu! Tôi rất thường nhắc luôn đến các anh như TSThực, ĐPViễn, LQVăn, LMQuân, NVDậu, VKBình, ... đã thường xuyên gởi cho tôi Bản tin THĐL, cũng như các cọng tác viên xưa "NMLinh", "ĐTPhúc", NT Cảnh, ĐTNMai, HVPhong, NHĐộ, HBThế, NTHiếu, LKHiệp, NĐBá, ĐVThọ, BVMinh, v...v... đã đầy nhiệt tâm giúp tôi trong lúc thiết lập sơ khởi Tổng nha ĐLVN, từ việc thành lập Nha TV&KH đến khai thác Hệ thống Thủy điện Đa nhim / Đường dây Cao thế (đặc biệt đ sớm sử dụng hot line tools), phải trải qua bao nhiêu khó khăn trì trệ về mọi phương diện, nhưng vẫn không lùi bước! Riêng tôi đã không lường được trước mọi sự hi hữu đã xảy ra sau việc thiết lập ĐLV vào đầu tháng 1/1964, khi tôi thúc đẩy . DKNhưỡng -- lúc y cùng công du tại Nhật bổn vào cuối năm 1963, trên đường từ Yokohama về Tokyo -- nắm lấy cơ hội tốt sớm thành lập một cơ quan quốc gia duy nhất phụ trách khai thác điện năng tại VN, nấc thang đầu tiên để đi đến việc thiết lập CĐV... Ngoài ra, làm sao tôi quên được cặp bài trùng thủ khoa khóa 3 CĐĐH Sài gòn. Chỉ rất tiếc là vào năm 1990, dự định đi họp THĐL ở Montreal, máy bay Pháp lại "làm reo" nên trễ và đến NY trước, mà lại nhằm ngày lễ Quốc khánh Mỹ, nên anh em THĐL và bà con đều biệt tăm. Nhờ có con gái thứ nhì, du học Connecticut đến 87, chở xe đi viếng Manhattan, Nữ thần Tự do, Cơ quan Liên hiệp quốc, và may gặp được . Nguyễn Xuân Đức, "cousin" của tôi, hiện còn làm ở UNCDF... Sau đi thăm viếng bà con thân thuộc ở Washington DC, Virginia, Maryland, Boston, Toronto (thăm gia đình bạn cũ anh cả Trương Thới Lai); rồi đến Los Angeles, có các cháu con của anh hai tôi cùng đi "Little Saigon", Phoenix, Grand Canyon, Las Vegas, Death Valley, Yosemite Nat'l Park, San Francisco, ... và ghé San Jose thăm gia đình B. Bùi Đình Đạm (Bà là "marraine" của TPhượng con gái thứ nhì chúng tôi), cùng viếng Berkeley, Silicon Valley, ... Về hưu -- 65 rồi -- có "dài" hàng chuyện xưa-nay chuyển đến anh đọc để hăng vui lo thêm cho THĐL! Xin nhắn lời tôi thăm hỏi tt cả THĐL đ biết và chưa quen. Và mong gặp lại trong dịp họp mặt THĐL ở Pháp năm 1996 tới đây (Hoan nghênh anh PHBình "số hên" đảm bảo cổ động và tổ chức).
Thưa Thầy! Từ sau 1975, Thầy "bặt tin" cho đến hè 1988 là năm Thầy "trình diện" trong buổi ăn trưa ở Paris nhân kỳ họp mặt THĐL ở Bỉ. Rồi sau đó là một thời gian "bặt tin" nữa. Bây giờ, lần đầu tiên THĐL mới được đọc bức thư dài nhiều tình nghĩa và kỷ niệm này của Thầy. Nhờ đó tụi này mới dám chắc là Thầy còn "nhớ" tới anh em bạn bè cũ ở Điện lực. "Được lời như cởi tm lòng!" Thì ra cái tình THĐL nó vẫn bàng bạc trong mỗi người chúng ta, những người đ từng có ít nhiều "dính líu" tới ngành điện ở quê nhà ngày trước. Tiếc là chuyến đi Mỹ của Thầy năm 1990, qua rt nhiều vùng có đông anh chị em THĐL, Thầy đã chẳng gặp lại một ai. Nếu Thầy gặp, Thầy sẽ thấy cái tình nghĩa THĐL nó ấm đến mức độ nào! Thầy về hưu rồi, chắc từ đây có nhiều thì giờ hơn, xin cố gắng trước hết là phụ với anh PHBình một tay để sửa soạn cho cuộc họp mặt hè sang năm tại Pháp được tốt đẹp nhiều hơn. Sau nữa là viết cho bản tin này các tin tức hay mẩu chuyện sinh hoạt vui buồn của anh chị em THĐL ở Pháp. Xin chúc mừng Thầy và gia đình đã "hoàn tất một ý chí" tốt đẹp, đi hết một chặng đường dài. Bây giờ về hưu, xin cầu chúc Thầy nhiều sức khỏe và giữ được lòng hăng hái trong đời sống hàng ngày. Hy vọng sẽ gặp lại Thầy và gia đình ở Pháp vào hè tới. Nguyễn Công Thuần
Ghi nhận : Ngoài các thân hữu có thư được trích trên đây còn có một số các thân hữu khác đ có liên lạc về bản tin (NCT hoặc LMQ) bằng thiệp, bằng thư ngắn, bằng phiếu đổi địa chỉ, bằng chi phiếu đóng góp, bằng điện thoại, ... Xin ghi lại đây để ghi nhận và cám ơn : Nguyễn Phan Anh (Paris, France), Nguyễn Mậu Bàng (Sài gòn, VN), Lê Văn Bảy (Stratford, Canada), Võ Kim Bình (CA), Tân Trung Cang (Halifax, Canada), Nguyễn Trọng Cảnh (MN), Lê Thúc Căn (DE), Bùi Minh Chánh (OH), Nguyễn Tranh Chiếu (NJ), Phan Thị Kim Chung (TX), Cung Tt Cường (Sài gòn, VN), Nguyễn Thạch Cường (TX), Trần Văn Dần (S. Springvale, Australia), Nguyễn Văn Dậu (CA), Nguyễn Văn Di (PA), Trịnh Hữu Dục (CA), Dương Thiệu Dụng (MD), Trần Đinh (VA), Trần Quang Đoạt (CA), Phạm Thanh Đồng (CA), Ngô Duy Đức (WA), Bà Nguyễn Quảng Đức (Heiloo, Netherland), Nguyễn Xuân Giễm (OH), Bà Lê Khắc Hiệp (Vancouver, Canada), Nguyễn Công Hiệp (PA), Dương Thiệu Hiểu (Montreal, Canada), Lê Hựu Hoàng (Verdun, Canada), Võ Văn Hoàng (Aix-En-Provence, France), Tôn Tht Hoằng (CA), Ngô Đức Hun (NJ), Nguyễn Khắc Huề (AZ), Lê Hùng (CA), Nguyễn Giụ Hùng (CA), Nguyễn Phục Hưng (TX), Nguyễn Quang Hưởng (CA), Kha Tư Khải (Brossard, Canada), Từ Mạnh Khang (CA), Võ Ngọc Khôi (Edmonton, Canada), Vĩnh Kỳ (CA), Đinh Viết Lễ (TX), Nguyễn Thị Lộc (Stadthagen, Germany), Lê Văn Lợi (Mississauga, Canada), Đỗ Thị Như Mai (TX), Nguyễn Hữu Minh (CA), Trần Ngọc Minh (TX), Đoàn Thị Phương Nam (TX), Mạch Bỉnh Nam (PA), n Tố Nga (Halifax, Canada), Đinh Công Nghĩa (CO),Nguyễn Thạch Ngọc (Avondale Heights, Australia), Nguyễn Hữu Nhơn (Montreal, Canada), Hồ Văn Phong (MA), Bà Đỗ Trọng Phúc (MD), Nguyễn Văn Phước (VA), Phạm Văn Quan (Montreal, Canada), Trần Bạch Quang (Frankfurt, Germany), Trần Bá Sách [+ Hà Kim Nga] (FL), Nguyễn Sáu (CA), Lê Quan Tâm (MA), Nguyễn Khắc Tâm (Thornhill, Canada), Trần Long Thạch (St. John, Canada), Lê Khắc Thí (CA), Nguyễn Văn Thích (Brossard, Canada), Nguyễn Thiệp (CA), Nguyễn Xuân Thu (Creteil, France), Phạm Long Thượng (CA), Nguyễn Huy Tiên (CA), Vĩnh Tiếu (OH), Trần Trung Tính (CA), Nguyễn Văn Toại (OH), Lê Mạnh Trùy (Yokohama, Japan), Hồ Văn Trượng (Pau, France), Đỗ Văn Tùng (Victoria, Canada), Trịnh Quang Tuyến (Clayton South, Australia), Lê Tn Tuyển (VA), Nguyễn Hàn Tý (CA), Huỳnh Tỷ (Etobicoke, Canada), Kha Văn Tỷ (AZ), Tôn Tht Uẩn (London, England), Võ Trung Viên (OR), Đặng Phùng Viễn (Surrey, Canada), Nguyễn Hồng Xuyên (CA).