Bài của Nguyễn Hoàng Lê
Năm nay, đại hội họp mặt THĐL tại Hercules, Bắc Cali, đã phá mọi kỷ lục về những cái nhất và những cái đặ'c biệt. Tôi đã tham dự hầu hết mọi sinh hoạt từ đầu đến cuối, và đã cố công theo dõi các "chuyện bên lề", ngõ hầu có thể tìm kiếm săn đuổi ghi nhớ lại để bây giờ kể lại cho các thân hữu nghe những trận cười và những chuyện thuộc loại "thâm cung bí sử." Dù đã cố công từ đầu, tôi vẫn không dám chắc là mình đã ghi và nhớ lại đúng và đủ những gì mình đã nghe và thấy. Bởi vì các sinh hoạt họp mặt đã sống động và dồn dập quá, các sự việc và biến chuyển đã xảy ra nhanh quá, các thân hữu tham dự ai cũng dành nhau nói nhanh quá -- kể cả tôi nữa. Nhiều lúc lo nghe và dành nhau nói, tôi quên mất việc lưu ý ghi nhớ lại. Bây giờ, những gì tôi ghi nhớ được tôi viết lại sau đây. Thân hữu nào thấy còn thiếu, xin bổ túc bằng cách viết thêm, hoặc "nhắc tuồng" cho tôi để kỳ sau tôi viết tiếp. Thân hữu nào đọc những chuyện sau đây mà không "nhăn răng cười một tiếng" thì thân hữu đó hoặc là trong người không có máu tiếu lâm, hoặc đã và đang là "người đi trên mây."
1. Thân hữu NSChính, một thành viên trong ban tổ chức, đã rất tích cực trong việc chạy đi chạy lại lo việc di chuyển và du ngoạn cho các thân hữu. Nội tướng của Chính, Kim Ngân, cũng đã hết lòng lo liệu phần ẩm thực cho đại hội. Chính nói giọng "Bình Trị Thiên", nói "trọ trẹ" nhưng rất to và rất nhanh, nhiều lúc đúng là "tiếng sau nuốt tiếng trước." Kim Ngân nói giọng Nam, cũng nói rất lớn và nhanh. Nhiều khi, đứng một đám, tụi tôi nghe Chính nói như gây lộn, mà không biết nói với vợ hay với ai. Tôi hỏi Ngân nghe được không, Ngân cười "Nhiều lúc em cũng chẳng nghe ra cái gì hết!" Tôi hỏi tiếp "Vậy chứ ở nhà ảnh có nói như vậy không?" Ngân lại cười "ở nhà ảnh đâu có nói, ảnh làm không hà!"
2. Bữa ăn ngoài trời ở nhà thân hữu NC Chánh có món xúp ngon quá. thân hữu NVDậu "gà" thấy vợ đang húp xì xà xì xụp bên cạnh, hỏi ở chỗ nào để đi lấy, thì chợt thấy thân hữu TKEm bưng ra một đĩa gỏi để tiếp tế. Dậu "gà" bắt ngay "Chị có còn xúp ...", KEm chờ mãi không thấy Dậu nói hết câu, hỏi lại "Xúp gì?" Dậu ú ớ ngó qua ngó lại, tìm tên món xúp "Xúp ... nhà tôi ..." Anh em xung quanh đã vội vàng đặt tên xúp hộ rồi: "Xúp nhà tôi!" Từ đó, mỗi lần nói tới món xúp là anh em gọi tên "Xúp nhà tôi của Dậu gà!"
3. Cũng cái anh Dậu "gà" này, nằm xếp hàng ngủ lăn lóc ở Hoàng gia trang cùng với nhiều gia đình thân hữu khác, mà không giữ "ý tứ" gì cả. Một buổi sáng, Dậu "gà" từ phòng tắm bước ra, mình chỉ quấn một cái khăn tắm rất ư là ... sexy! Đi qua đi lại tìm quần áo mặc, Dậu "gà" làm nhiều người để ý. Một nữ thân hữu phàn nàn "Cái ông này! Cứ đi qua đi lại làm người ta ... hồi hộp! Cứ sợ cái khăn nó ... tuột!"
4. Lại cũng cái anh Dậu "gà"! Ngày đi chơi San Francisco và cầu Golden Gate, ban tổ chức cho ăn sáng bằng bánh mì chả lụa ở ngay parking đầu cầu. Ban ẩm thực đang loay hoay tìm cái gì để lót mà cắt chả lụa thì Dậu "gà" sốt sắng lôi từ trong xe minivan ra một cái thớt cũ và nhỏ bằng gỗ để giúp ban ẩm thực cắt chả lụa cho dễ. Trưởng ban ẩm thực, Kim Ngân, để ý cái thớt, cười cười nhưng không nói gì. Chiều tối, sau bữa ăn ngoài trời ở nhà thân hữu NCChánh, anh chị em về lại Hoàng gia trang, tổ chức tiệc giã từ sơ khởi và thu hẹp, Kim Ngân cũng như nhiều thành viên trong ban tổ chức đã được nhiều thân hữu phương xa lên tiếng cám ơn nồng nhiệt. Kim Ngân đã đáp lễ bằng một màn ngạc nhiên là có một món quà kỷ niệm cho "anh Dậu." Kim Ngân lôi từ sau một hốc tủ một gói nhỏ có thắt nơ cẩn thận, và kính cẩn hai tay trao cho anh Dậu, vừa cười vừa nói là "Em có món quà kỷ niệm tặng anh Dậu!" Dậu "gà" hí hửng mở ra, một tấm thớt nhỏ bằng nhựa, có cột dây nơ đỏ đàng hoàng. (Cái thớt nhựa này hình như cũng không phải mới, có thể mới "chôm" của Hoàng gia trang)
Nhiều người không hiểu, hỏi lý do. Kim Ngân mới kể chuyện hồi sáng ở đầu cầu Golden Gate và đưa trình làng cái thớt gỗ cũ của Dậu "gà." Cái thớt này bề rộng chỉ còn độ ba phần tư vì bị bể một miếng, bề dày nhiều khoảng lõm tới hai phân (gần một inch), màu sắc thì lẫn lộn giữa vàng đậm, nâu và đen. Dậu "gà", hình như mặt đỏ lên (chắc vì mới uống một ngụm rượu trong chai rượu trúng số hồi chiều ở nhà NCChánh), cố át giọng giải thích là cái thớt này mua từ 1975, hồi mới chạy ra tới xứ này! Bao nhiêu người ồn ào nhắc đi nhắc lại tiếng "Dậu" và tiếng thớt để chọc Dậu "gà." Thiên hạ cười ầm ĩ! Dậu muốn nổi cáu "Các cô các cậu cứ làm như tôi là ... mặt thớt í!"
5. Sau tiệc giã từ đêm đó, tại Hoàng gia trang cũng đã có một "trận chiến không thể tránh khỏi" giữa các cao thủ môn phái Bắc Cali, Nam Cali, miền Đông và Canada. Kết quả là Bắc Cali "thua hết chỗ được", còn Nam Cali thì "được hết chỗ thua", Canada lượm chút tiền lẻ đủ để đổ xăng ngày hôm sau chạy về phương bắc, ghé qua "triều kiến Hoàng thượng và Hoàng hậu", rồi sang mãi tận Vancouver, Canada, để thăm thân hữu ... LKHiệp! Trong trận chiến này, Cậu 5 Cali, sau khi giải tỏa được ... oan ức với ban tổ chức, đã chứng tỏ là một tay cao thủ càng ngày càng lên. Lên quá, Cậu 5 "thừa thắng xông lên", hò hét Dậu gà đứng ngoài đi lấy bia và cà phê hầu hạ anh em. Hoan hô Cậu 5!
6. Thân hữu PLThượng là người mới qua Mỹ vài năm, thường có vẻ rất điềm đạm và nghiêm túc. Thế mà lần này anh Thượng lại kể cho nhiều thân hữu nghe một chuyện tiếu lâm của ... Úc đại lợi! (Xin lỗi đại biểu Úc đại lợi) Chuyện như sau: Một người đố một người "Con của con bò là con bê, vậy chứ con của kăng-gu-ru là gì?" Câu trả lời là "Con của kăng-gu-ru là kăng cọt!" Thượng ơi là Thượng ơi!
7. Thân hữu PDSử cũng mới qua Mỹ 3 năm và đã tham dự liên tục 3 lần đại hội họp mặt THĐL. Có lúc Sử đi làm, rồi bị lay-off mấy tháng, rồi lại đi làm lại. Về họp mặt Bắc Cali kỳ này, anh em hỏi thăm nhiều chuyện và hỏi những lúc mất job thì làm gì? Sử trả lời "Ngày làm tài xế, tối ngủ với bà chủ!" (Hình như câu trả lời này là của "lò Đa nhim" từ rất nhiều năm trước, không biết ông cựu Quản đốc Công trường Đa nhim có còn nhớ không, chứ nhiều anh em khác, trong đó có thân hữu NVDi ở miền Đông, thì còn nhớ và thấm thía ghê lắm).
8. Thân hữu NGHùng cũng nổi tiếng là "serious", nhưng đã có một nhận xét và góp ý rất "đáng đồng tiền bát gạo." Ngày thứ ba của sinh hoạt họp mặt, một đám thân hữu kéo nhau đi viếng The Miracle Spot và bãi biển Carmel. Ở trên bãi cát, một nghệ sĩ Mỹ đã dùng cát (và nước) nặn một cái tượng nhân ngư, một người đàn bà khỏa thân có đuôi cá. Tượng rất đẹp, nhiều người dừng lại chụp hình (phải trả một đồng đô la). Hoàng trang chủ thích quá, nói chuyện với người nghệ sĩ, gạ anh này đến Hoàng gia trang đắp cho một cái tượng như vậy bằng xi măng để trong vườn. NGHùng nghe thế liền xen vào "Tôi mà làm như vậy thì rồi tôi sẽ ... sợ từ trong nhà sợ ra!"
9. Thân hữu niên trưởng, cụ CHoành, năm nay tuổi trời đã xấp xỉ "thiều quang chín chục", khi kể lại các kỷ niệm thuở còn niên thiếu và kể nhiều mẩu chuyện tiếu lâm, đã có một lời dạy dỗ và nhắn nhủ các thân hữu bằng vào kinh nghiệm bản thân của mình là "Các nam thân hữu hãy cứ nghe lời vợ đi, vợ bảo thì cứ ừ, cho gia đình hạnh phúc. Cứ như tôi đây, có một lần lỡ dại cãi lời vợ, bị vợ lay-off mất tám tháng!"
Trong bản nháp
của tôi, tôi ghi lại mười
chuyện. Còn một chuyện nữa liên
quan tới một bài hát karaoke mà
tôi muốn được thưởng
thức qua giọng hát "trầm ấm
và truyền cảm" của Hoàng gia trang
chủ. Nhưng mà hôm họp mặt, người
phụ trách phần ca nhạc karaoke đã
để lẫn lộn đâu đó
cái đĩa có bài hát đó,
tìm mãi không ra, thành ra Hoàng
trang chủ đã hát bài khác,
mà bài hát thay thế này thì
lại không có gì đặc biệt
để ghi vào chuyện ... "bên lề."