|
Nhứt
tướng công thành
Bài
của Phạm Hữu Bình
(Thơ
gởi anh Đinh Công Nghĩa)
Anh
Nghĩa thân,
Từ
khi gặp được duyên kỳ ngộ
là E-mail, tôi cảm thấy gần gũi
với các anh: được các
anh cho nhập bọn. Đâu phải ai ai cũng
được cái hân hạnh đó,
có người bị bạn bè
tìm cách xô ra!!!
Thấy
anh "nói Nho" trong email ngày 11/12/ 97, tôi muốn
đối đáp lắm. Nhưng mà
trong thiên hạ có bốn bồ chữ,
Cao Bá Quát đem theo hết ba bồ,
anh giữ một bồ, còn lại
cho tôi vỏn vẹn có nhứt
bách tự. Tôi đành phải:
Hữu tự bất thành cú,
Hạ
hồi tái bút.
Được
hân hạnh anh nghĩ tới trong các
email vào những ngày sau đó,
tôi lại thêm phần cảm hứng.
Hữu duy nhứt bách tự, cũng
xin cả gan đáp Nho lại với anh
:
Cảm:
Ngũ thập niên tri thiên mệnh
(ĐCN)
Ứng:
Lục thập niên Tạo Hóa an bài
Thất
thập niên tư duy kỷ niệm (PHB)
Tái
cảm: Bát thập niên kiến xuân
tái lai (ĐCN)
"Ngũ
thập niên tri thiên mệnh"
thì anh đã bàn rồi. "Bát
thập niên kiến xuân tái lai" anh sẽ
nói tiếp. Nay tôi xin lạm bàn về
"Lục thập niên Tạo Hóa an bài".
Đến
lúc lục thập niên thì mình được
trưởng thành hơn cho nên ít
bị bạn bè xô đẩy hơn. Nếu
ai kia bị xô đẩy hay đang xô
đẩy rồi ra sẽ thấy là Tạo
Hóa an bài tất cả. Nhờ có
công lao của NCT với Bản tin THĐL
và các kỳ họp hằng năm, tôi
biết được là tôi không
còn bị xô đẩy nữa. Tôi
có một chỗ đứng trong lòng
các Anh, cho nên mới dám thố
lộ tâm tình nầy :
Lục
thập niên Tạo Hóa an bài,
Bằng
hữu dĩ hoà vi quí.
Tạo
Hóa an bài một chuyện nữa mà
tôi thấy được khi đi chơi
Úc châu: bạn bè mình bên ấy
ví như là:
Cánh
bướm hưởng nhụy hoa xuân
(Viếng Úc châu, BTTHĐL số 17)
Một
vài bạn khác (kể cả Mỹ châu)
còn hơn thế nữa. Họ là:
Phượng
hoàng hưởng quả đào tiên.
Tạo
Hóa còn an bài một việc khác
thú vị hơn nữa là:
Nhứt
tướng công thành vạn cốt
khô.
Anh
thử nhìn xem coi cái "vạn cốt
khô" kia nó ra làm sao? Họ là hằng
vạn người bị đẩy
vào lò sát sinh. Có khi họ
nghe lời đường mật của
yêu tinh, kiểu như:
Đánh cho Mỹ cút ngụy nhào
Nhưng
chết rồi họ cũng vẫn chưa biết
là bị xí gạt:
Đánh
cho Mỹ cút Mỹ cười
Ngụy
nhào trở lại là người
ân nhân.
Có
khi họ hy sinh vì một cái nghĩa vụ
mơ hồ nào đó :
Thanh
niên quân dịch trốn đâu?
Giang
sơn gấm vóc hàng đầu so binh
Có
khi họ là chiến sĩ đồng minh:
Tiền
đồn trấn giữ biên cương
Tự
do hai chữ tha hương bỏ mình
Thêm
vài tên cốt đột nữa là
những kẻ chầu rìa phản chiến
lót đường cho người
khác đi. Còn phải kể thêm số
người không đếm được
ở trại tù hay dưới biển.
Bây
giờ, sàng lại, rớt xuống
nia, anh là người còn sống sót
sau cơn binh đao. Chắc anh chưa tới
chợ Long Hoa để xem người
ta xô đẩy. Nhưng anh cứ xem cái
tỷ lệ vài triệu người hy
sinh với một vạn cốt khô thì
anh có thể thơi thớí mà
hát lên trong lòng :
Nhứt
tướng công thành là tôi
đây !!!
Phạm Hữu Bình |