Thơ
Chu Hoành
Bâng
Khuâng
Mình
nỡ đi đâu để vắng
nhà!
Vườn
thu lạnh lẽo bóng trăng tà.
Xa
nhau một dặm mà ly biệt,
Mưa
gió năm canh, Tớ tuổi già!
Bối
Rối Lẩm Cẩm
Em đi
để cả nhà sầu
Những
khi cơm nước đèn dầu vắng
em
Em
đi để lại chữ EM
Để
anh coi thấy anh xem anh buồn
Anh
buồn giọt ngọc nhỏ tuôn
Năm
canh mơ tưởng con đường
em đi!
Chu
Hoành |