|
VUI
CƯỜI
36-22-36:
Lúc
cô em gái bà xã tôi còn rất
bé, đứa bạn trai thân nhất
của cô thường đến nhà
chơi và ngủ lại đêm. Khi tụi
nhỏ bắt đầu lớn lên,
cha mẹ chúng nó biết rằng một
ngày nào đó việc ngủ lại
đêm phải chấm dứt. Một
buổi tối, gia đình đứa
bạn trai đến chơi. Mọi người
quây quần quanh cái ti-vi để coi chương
trình tuyển lựa hoa hậu Mỹ. Cô
em bà xã tôi xin cho đứa bạn
trai ngủ lại đêm như mọi lần.
Cha mẹ hai bên đang lưỡng lự
và do dự, không biết đã
tới lúc chấm dứt cái
thói quen đó chưa, thì trên ti-vi,
người điều khiển chương
trình loan báo một cô thí sinh hoa hậu
có các vòng đo là 36-22-36. Mẹ
của đứa bé trai hỏi thằng
con trai:
- Các
số gì vậy con?
Cậu
bé suy nghĩ một chút rồi trả
lời:
- Chín
mươi tư?
Cậu
bé được ở lại ngủ
đêm đó.
Ăn
Trưa:
Trong
một buổi họp không nghỉ để
đi ăn trưa, chúng tôi gọi một
nhà hàng Tàu cung cấp thức
ăn. Muốn cho rõ ràng hộp nào
đựng món gì, chúng tôi
dặn nhà hàng ghi món ăn bên
ngoài mỗi hộp. Khi bắt đầu
ăn trưa, chúng tôi thấy là nhà
hàng đã làm đúng những
gì chúng tôi đã dặn. Họ
viết tên món ăn bên ngoài
mỗi hộp, nhưng viết bằng tiếng
... Tàu!
Bệnh
Sưng Cuống Họng:
Một
bệnh nhân lo ngại, hỏi bác sĩ:
- Bác
sĩ có chắc là tôi bị sưng
cuống họng không? Tôi nghe nói có
những trường hợp bệnh
nhân được chữa bệnh sưng
cuống họng nhưng lại chết vì một
chứng bệnh nào khác!
Bác
sĩ bảo:
- Khỏi
lo! Khi tôi chữa bệnh sưng cuống
họng, bệnh nhân sẽ chết vì sưng
cuống họng!
Bơm
Xăng:
Khi
còn đi học đại học, tôi
được gia nhập vào một hội
kỹ thuật danh dự. Trong bữa tiệc
tiếp tân, gia đình tôi dược
xếp ngồi cùng bàn với một
cô hội viên khác và gia đình.
Bố cô là một nhà khoa học, nói
nhiều về những phần thưởng
trong tương lai cho những người
chăm học bây giờ. Ông nói
"Nếu không chịu khó học bây
giờ thì sẽ chỉ đi bơm xăng
suốt đời." Lát sau, ông ta
hỏi cha tôi làm nghề gì. Cha tôi
do dự một chút, rồi đáp
"Tôi làm chủ một trạm xăng."
a đi
thong thả.
Chạy
Một Mạch:
Oâng
bố, thời trai trẻ là một vận
động viên môn chạy việt dã,
kể cho các con nghe:
- Hồi
sắp cưới mẹ các con, bố
đã chạy một mạch mười
cây số đến gặp cậu tình
địch xáng cho nó một bợp
tai.
Một
đứa con hỏi:
- Rồi
bố cũng chạy về luôn một mạch
hả bố?
- Không!
Bố về bằng xe cứu thương!
Con
Mèo Biết Nói:
Một
anh đi lỡ đường, hết
tiền, bụng đói, bước vào
một cái quán. Trong quán có bà
chủ và con mèo. Vào bàn, anh ta
đến bồng con mèo lên, vuốt
ve nó, rồi làm bộ như phát giác
được một chuyện gì lạ.
Anh ta nói với bà chủ:
- Này
chị, con mèo này nó biết nói!
Bà
chủ ngạc nhiên, hỏi:
- Tui
nuôi nó, bộ tui không biết nó
hay sao mà anh nói vậy?
Anh
ta lại đáp:
- Tui
cá với chị là nó biết
nói!
- Cá
thì cá, anh muốn cá cái gì
nè?
- Tui
cá một bữa ăn!
- Được
rồi!
Anh
ta, hướng về con mèo, tay nhéo
miệng nói:
- Tao
hỏi mày, cái của bà chủ nó
tròn hay méo?
- Mé...é...o!
(PHBkể)
Công
Bằng:
- Làm
sao có sự công bằng của Thượng
đế đối với con người?
- Có
đấy, đó là trí khôn,
Thượng đế đã chia rất
đều cho tất cả mọi người.
- Sao
vậy?
- Bởi
có ai nhận mình là không có
trí khôn đâu?
Công
Nhân Làm Chủ:
Trong
đám "chủ" (công nhân làm chủ
!) của Xí Nghiệp XDĐ có Đại
Ca T. là "khá giả" nhứt vì anh
là chủ (thật sự) ruộng mía
ở Gò vấp. Anh hay mua giúp hàng
hóa của anh em đem vô sở bán
để kiếm thêm chút cháo cầm
hơi vào những năm khốn khổ
79-80. Bữa nọ có anh hùng của
lục lâm thảo khấu miệt Ph.Long PDS và
cũng là chủ (ngục) của Xí Nghiệp,
đem mấy túi bột giặt Viso vô
sở gạ bán. Đai Ca sau khi "kiểm
tra chất lượng" kỹ lưỡng
sắp móc túi trả tiền, thì
hỏi thòng thêm: Phải đồ "Gin"
không cha (?) PDS nhanh nhẩu trả lời:
Bảo đảm "Gin" mà! Nếu tới
đây mà ngưng thì có tiền
rồi. Đằng nầy, muốn nhấn
mạnh thêm cho chắc ăn và có
lẽ cũng tại "Thần khẩu hại xác
phàm", cho nên bồi thêm: Xài đi!
Bảo đảm còn tốt hơn "gin" nữa!!!
Đại Ca đang cầm tiền liền rút
tay lại, bỏ tiền vô túi rồi
"xài xể: "...mẹ, tốt hơn ‘gin’ nữa,
vậy là "dởm" rồi!"
Công
Nhân XHCN:
Một
ông "chủ" của Xí Nghiệp, kéo
lết tấm thân tàn tạ sau một
ngày lao động về tới ngõ
hẻm gần nhà
thì
trời đà sụp tối, bỗng
thấy một chiếc "ô tô con" láng
cón ngừng lại, bác tài ăn
mặc bảnh bao ló đầu ra hỏi:
Đi nhậu với tôi cho vui, đừng
lo, tôi bao hết! Ông "chủ" chết sững
như trời trồng, nhưng bác tài
nhắc lại lời mời, và
mở của xe hối lẹ lên. Ông
chủ ngồi vô xe tự nhủ "Tới
đâu thì tới, cùng lắm
là bị lột quần áo để
trừ tiên nhậu là cùng". Sau một
hồi chạy vòng vo ra tới ngoại
ô, xe ngừng trước một biệt
thự sang trọng. Hai người bước
vô thấy tiệc tùng đã bày
saün, ông già chủ nhà đang
ngồi chờ. Tay bắt mặt mừng
như là đã quen thân từ
trước. Anh công nhân lại vô
cùng ngạc nhiên, nhưng tới bàn
tiệc thì cứ nhậu cái đã.
Sau mấy hồi sâm banh cỏ nhác, ăn
nhậu tưng bừng hoa lá, ông già
chủ nhà mời hút xì gà
rồi tâm tình: "Tao thì chết năm
Mậu Thân, thằng nầy chết năm
75, còn chú mầy chết năm nào
mà tao thấy tàn mạt lụn bại
dữ như vậy ?" Ông "chủ" của
U Tì Quốc nghe hỏi khóc rống
lên: "Trời đất ơi! Tội
nghiệp thân tôi, tôi nào đã
chết đâu, tôi là công nhân
tiên tiến XHCN đây mà!!!"
Cười
Dân Chủ:
Anh
Mỹ khoe với anh Nga:
- Xứ
Mỹ chúng tôi có truyền thống
dân chủ, dân có quyền phê bình
chỉ trích hoặc trêu ghẹo Tổng thống,
ví như: "Clinton là đồ hèn!"
Anh
Nga đáp:
- Xứ
Nga chúng tôi cũng có truyền thống
dân chủ, mà dân chủ còn hơn
xứ Mỹ nữa, tôi cũng có
quyền phê bình chỉ trích hoặc
trêu ghẹo Tổng thống. Hơn anh ở
chỗ là không phải nói suông
mà còn có thể viết, viết
thơ gởi lên cấp xã, chuyển
lên cấp huyện cấp tỉnh, cấp
tiểu bang, rồi tới trung ương đảng
và nhà nước!
Anh
Mỹ hỏi tới:
- Anh
nói thí dụ coi!
- Clinton
là đồ hèn! (PHB kể)
Được
Trả Tiền:
Hai vợ chồng ngồi xem một cuốn
phim tình cảm. Tới đoạn nam vai
chánh ôm hôn nữ vai chánh một
cách vô cùng đam mê và cuồng
nhiệt, rồi từ từ dìu nàng
lên giường ngủ, bà vợ
chép miệng than với ông chồng
:
- Anh xem, người ta yêu đương
tình tứ là thế, mê mẩn
là thế, hấp dẫn là thế,...,
còn anh...
Ông chồng gắt :
- Tại cái thằng tài tử được
trả tiền để làm cái công
việc đó, còn tui, tui có được
đồng xu cắc kẽm nào đâu?
Làm
Cho Sáng Tỏ:
Một đứa bé túm lấy thầy
cảnh sát và nói :
- Ông ơi, đằng kia có người
đánh ba tui!
Hai người chạy lại về phía
hai người đàn ông đang
giằng co với nhau. Ông cảnh sát
hỏi:
- Ông nào là ba mày ?
- Đó là điều hai ổng đang
làm cho sáng tỏ !!!
Nhắc
Khéo:
Ra
khỏi lớp xóa mù chữ,
chàng và nàng cùng nhau ra bờ
đê hóng mát. Nói chuyện mãi
mà chả thấy chàng động tĩnh
gì, nàng bèn viết vào tay chàng
rồi nói:
- Đố
anh em viết chữ gì?
- Chữ
"XEM"!
- Thế
. đánh vần làm sao hả anh?
- Dễ
ẹc . "Xờ Em Xem"!
- Có
thế mà cũng bắt người
ta nhắc.
Sống
Lại:
Một
người Mỹ, một người
Tô cách lan, và một người
Gia nã đại cùng bị tử thương
trong một tai nạn xe cộ. Họ cùng tới
trước cổng thiên đường
gặp Thánh Phê-rô. Thánh Phê-rô
có vẻ bối rối, bảo là có
một sự nhầm lẫn. Thánh Phê-rô
nói "Mỗi anh đưa cho tôi 500$, tôi
sẽ gửi trả các anh trở
về trần thế, coi như không có
chuyện gì xảy ra." Người Mỹ
quyết định rất nhanh "Xong ngay!", và
bỗng chốc ông ta thấy mình khỏe
mạnh đứng bên cạnh chỗ xảy
ra tai nạn. Một nhân viên cấp cứu
hỏi người Mỹ "Còn mấy
người kia đâu?" Người
Mỹ trả lời "Phút chót tôi
biết thì ông Tô cách lan đang
mặc cả để bớt giá, còn
ông Gia nã đại thì nhất định
bảo là chính phủ của ông ta
phải trả số tiền đó."
Thông
Minh 2:
Một
con chó lớn, miệng ngậm một cái
ví, chạy vào một tiệm bán thịt.
Nó nhả cái ví ra và ngồi
ngay trước một tủ thịt. Người
bán thịt nói đùa:
- Cái
gì thế chú bé? Chú muốn
mua thịt chăng?"
Con
chó sủa một tiếng. Người
bán thịt hỏi tiếp:
- Hừm,
thịt gì? Gan, ba chỉ, bí tết?
Con
chó sủa một tiếng. Người
bán thịt lại hỏi tiếp:
- Bao
nhiêu thịt bí tết? Nửa cân,
một cân?
Con
chó sủa một tiếng. Người
bán thịt cắt và gói miếng
thịt cẩn thận, rồi lấy tiền
từ trong cái ví của con chó.
Khi con chó bắt đầu ra khỏi tiệm,
người bán thịt quyết định
đi theo. Con chó đi vào một khu chúng
cư, leo lên lầu ba, và bắt đầu
cào vào một cánh cửa. Một
người đàn ông giận dữ
mở cánh cửa ra và to tiếng
mắng con chó. Người bán thịt
la lên:
- Đừng
la nó! Nó là con chó thông minh
nhất tôi chưa từng thấy.
Người
chủ nhà quắt mắt:
- Thông
minh à? Đây là lần thứ
ba trong tuần này nó đã quên
mang theo chìa khóa."
|