Sổ
Tay Sinh Hoạt ... Số 19
Tường
trình Bắc Cali 1 (NT Dũng từ
Livermore, California) :
1)
Thư viết cho TH ĐTP Nam:
Thân
gửi Chị Phương Nam,
Chị
đã nhận được Bản tin
THĐL/VNHN số 18 chưa? Ở Cali chúng
tôi nhận được từ tuần
trước. Cũng như từ nhiều
năm nay, mỗi khi có Bản tin, đi làm
về mà thấy trong đống thư có
bóng dáng của nó là tôi ăn
vội ăn vàng cho xong bữa rồi
lấy excuse với bà xã để
không làm gì cả nữa ngoại
trừ đọc bản tin của chúng
ta. Và cứ thế mà ngấu nghiến
cho đến trang cuối mới chịu
buông tay. Riêng năm nay, sau khi đọc
bài "Những ngày xưa trân quý"
của chị, bước sang đến
bài "Nostalgia" của anh NQ Hữu thì
tôi đi nằm và không đọc
tiếp được nữa. Tôi
nằm thả trí theo từng tên người
trong bài của chị, đem tôi về
với những kỷ niệm ngày
xưa.
Bài
"Những ngày xưa trân quý"
thật là tuyệt vời! Khi đọc
xong một cuốn truyện hay, nếu có gì
làm cho tôi phải nhớ thì đó
hoặc là tình tiết trong cốt truyện,
hoặc là lời lẽ văn chương.
Bài của chị như là một bức
thư tâm sự, không có cốt
truyện, lời lẽ không văn hoa,
nhưng đượm đầy tình
nghĩa và kỷ niệm, đã đem
đến cho tôi những xúc động
chưa từng có. Không có cốt
truyện song mỗi "nhân vật" của chị
lại gợi cho người đọc
như tôi biết bao kỷ niệm mà chẳng
một cốt truyện nào có thể viết
ra được. Cám ơn chị đã
cho tôi những giây phút thật hiếm
hoi trong cuộc sống tha hương này để
tìm về với kỷ niệm ngày
xưa.
Tôi
xin phép chị không tự giới
thiệu. Tôi nghĩ dù chị có nhớ
tên tôi hay không điều đó
không cần thiết, vì tên tôi,
Nguyễn Trọng Dũng, cũng chỉ là
1 trong số hơn 4000 đồng sự của
chị đã từng được
chia xẻ những ngày xưa trân quý
đó.
Xin
có lời thăm anh chị và gia
đình.
2)
Điêu khắc gia Nguyễn Tuấn:
Những
ai đã từng ở Sài gòn,
chắc còn nhớ tòa nhà Kỹ
Thương Ngân Hàng với kiến
trúc tân kỳ, cao 16 tầng lầu, nằm
ở cuối đường Nguyễn
Huệ. Và nếu là nhân viên Điện
lực, có dịp vào cư xá Công
ty ĐL ở Thủ đức, chắc
còn nhớ một cấu trúc lạ
mắt nằm ngay bên cạnh hồ bơi
cư xá. Đó là nhà chòi
Câu lạc bộ, lợp mái lá,
với cột nhà làm bằng trụ
điện. Tác giả của hai công trình
đó là THĐL "kiến trúc sư"
Nguyễn Ngọc Nhâm. Dân ăn nhậu
điện lực còn biết TH NN Nhâm
qua quán "Con Nai vàng ngơ ngác" Thủ
đức vì anh là con rể của
chủ nhà hàng này.
Gia
đình anh Nhâm rời VN sang Mỹ
năm 1990, định cư tại quận Cam, Nam
California. Mới đây có 1 tin vui là
niềm hãnh diện riêng cho gia đình
TH NN Nhâm "và chung cho cả THĐL, nếu
không muốn nói là cho cả cộng
đồng VN tị nạn". Con trai thứ
hai của TH NN Nhâm, cháu Nguyễn Tuấn,
nối nghiệp cha theo ngành kiến trúc,
vừa có một tác phẩm điêu
khắc được tuyển chọn cho công
trình xây dựng đài tưởng
niệm cựu chiến binh Việt Mỹ tại
thành phố Westminster, ở Orange County,
California.
Theo
lời giới thiệu của ông
Frank
Fry, Thị trưởng thành phố
Westminster, trong buổi họp báo về việc
gây quỹ, đây là một tượng
đài độc nhất trên nước
Mỹ, xây dựng với một mô
hình được bình chọn sau một
cuộc thi có nhiều điêu khắc
gia Việt Mỹ tham dự, mà ban giám
khảo là những nhà chuyên môn.
Mô hình tạc tượng 2 chiến
sĩ, 1 Mỹ, 1 Việt nam Cộng hòa, đứng
sát cánh bên nhau, mắt cùng nhìn
về một hướng. Chiều cao tổng
cộng 15 feet (khoảng 5 mét) kể từ
chân đế. Dự trù khởi
công vào ngày lễ Độc lập,
4 tháng 7, 1999 và hoàn tất vào
giữa tháng 8 năm 2000.
Xin
gửi lời chúc mừng cháu
Nguyễn Tuấn, và xin chia vui cùng gia đình
TH NN Nhâm.
3)
Tin họp mặt:
a-
Sống ở một nơi mà nhiệt
độ trong vòng 12 tiếng có thể
cách biệt đến 30 độ F thì
hầu như mỗi ngày trước
khi bước ra khỏi cửa tôi phải
có ít nhất một lần để
ý coi tin tức thời tiết trên
các phương tiện truyền thông. Càng
ngày tôi càng thán phục những
chuyên viên khí tượng. Không
những họ chỉ dự đoán
thời tiết "như thần" mà còn
là nhà tâm lý học sành sỏi.
Hiện tượng khí hậu năm ngoái,
gieo rắc tai họa đến mọi miền
trên thế giới, được
họ đặt tên là "cậu bé ngỗ
nghịch" El Nino. Qua năm nay họ lấy
tên cô bé La Nina để gọi
những biến chuyển về thời
tiết của 1999. Cô bé này tuy không
"ngỗ nghịch" nhưng cũng không kém
phần tinh quái, đã đảo lộn
khí hậu toàn cầu. Nơi vẫn từng
lạnh giá như Mông-Lệ-An (theo cách
gọi của ban tổ chức đại hội
họp mặt THĐL Montreal 1999, và xin lưu
ý ban sắp chữ nhớ cho đủ
3 dấu gạch nối, nhất là đừng
thiếu dấu thứ nhất để
thành ra mông Lệ-An) thì chờ
mãi cho đến ngày Noel (1998) vẫn
chưa thấy "White Christmas". Còn ở
Thung lũng Hoa vàng California, nổi tiếng
với nắng ấm bốn mùa, lại
được thấy tuyết rơi. Cho
đến ngày mùng 1 tháng 4, trên
mấy ngọn núi không lấy gì làm
cao, gần nơi tôi ở, còn được
hứng một trận mưa tuyết trái
mùa. Trong lúc già chuyện với
các bạn đồng nghiệp ngoại quốc
tôi đã cố nặn hết vốn
liếng tiếng Anh mà cũng không tìm
ra đủ chữ nghĩa để kể
cho họ về sự tích "nàng Bân
đan áo cho chồng", và người
Việt Nam chúng ta gọi cái rét tháng
3 Aâm lịch là "rét nàng Bân".
b-
Tuy nhiên nếu năm ngoái cậu bé
ngỗ nghịch El Nino gây chậm trễû
cho các cuộc họp mặt của THĐL Bắc
Cali thì năm nay khi cô bé La Nina đưa
cái giá lạnh Alaska đến vùng
Vịnh tưởng rằng có thể
phá đám, ngược lại chỉ
làm cho các cuộc họp mặt của chúng
tôi, mặc cho ngoại cảnh "quậy" đến
thế nào, càng thấy tình thân
hữu ấm áp hơn, nồng thắm
hơn. Ngày mùng 2 tháng 1, 1999, THĐL
Bắc Cali đã họp mặt tân niên
tại Hoàng gia trang, nằm trong thị trấn
mang tên dũng sĩ Hercules. Mặc dầu
có nhiều thân hữu đi chơi
xa nhân ngày đầu năm, nhân
số tham dự cũng được
40 người kể cả sự hiện
diện bất ngờ của cặp TH HT Phát
đến từ tiểu bang Oregon. TH Trần
Mỹ Thành hụt hai kỳ, nay lần đầu
xuất hiện tham gia sinh hoạt THĐL. TH Trương
Thị Nhiên khi nhận được thư
báo đã thu xếp mọi việc xong
xuôi, kể cả dàn xếp xe cộ quá
giang, vào phút chót bị trặc chân
không tham dự được. Ngoài
ra cũng phải kể đến sự
tham dự của anh Trần Lý, phu quân
TH Huỳnh Kim Tuyến sau 10 năm mới
tái xuất.
Sau
vài lần thí nghiệm, nay THĐL Bắc
Cali không áp dụng hình thức pot
luck nữa. Thay vào đó chi phí
ẩm thực được xuất ra
từ "quỹ sinh hoạt Bắc Cali", rồi
được mọi người khi đến
tham dự đóng góp bù đắp
lại. Hôm đó trời nắng,
nhiệt độ trong ngày vào giữa
trưa khoảng trên dưới 40 độ
F và có gió. Thoạt đầu ai
nấy co ro trong áo lạnh, rút hết
trong nhà. Nhưng khi âm thanh trong nhà bắt
đầu tăng cường độ,
một số kéo ra vườn, và
lạ thay không ai còn cảm thấy lạnh
nữa. Làm cô bé La Nina bị "tẽn
tò" thấy không cách gì làm
cản trở được cái nhóm
thân hữu này "vẫn cứ vui
như hồi nào" (xin mượn lời
TH ĐTNM). Màn sinh hoạt văn nghệ tự
phát khá sôi động. Có sự
xuất hiện lần đầu giọng ca của
nội tướng TH VV An với nhiều
bài karaoke bằng tiếng Trung hoa, độc
đáo. Ngoài chủ nhà vốn là
ca (ra-ô-kê) sĩ cơ hữu, còn
có các chị PX Hùng, PM Tâm, và
đôi song ca NS Chính. Một ban hợp
ca được ngẫu hứng thành
hình gồm các chị NS Chính, HG Thụy,
NT Dũng, cùng với TH HG Thụy hát
bài "Ô! Mê ly" làm không khí
sôi động khiến mọi người
cùng cất cao giọng hét (xin lưu
ý: tôi dùng chữ "E" chứ
không phải chữ "A"). Chị PX Hùng
ca bài "Chiều" của Hồ Dzếnh,
mừng ngày phu quân về hưởng
thú điền viên.
Chụïp
hình kỷ niệm là tiết mục được
mọi người tham gia tích cực
nhất, không thiếu ai, kể cả một
thân hữu trước đó
vài giờ bị cảm lạnh bất
ngờ cũng cố ra vườn góp
bóng. Tổng cộng đếm được
4 vị phó nhòm, nhưng đến khi
tổûng kết thì thấy "chụp nhiều
màø ảnh chẳng được
bao nhiêu". Máy của tôi thuộc loại
"hiện đại" (nói lái), chỉ tự
động điều chỉnh độ nhạy
với loại phim 200, nhưng lại ráp
phim 400 thành ra hình nào cũng thừa
ánh sáng. Tôi vẫn né, không
chịu nhận mình đã đi vào
"tuổi lẫn" nên cố chống chế
"thà sáng một chút dễ nhận
ra nhau". Máy của TH HT Phát bị rớt
xuống nước nên không cần
đưa ra tiệm rửa (tráng) hình
nữa. Chỉ có tay cầm máy của
TH NC Việt tương đối thành công.
Tuy nhiên tấm hình xuất xắc nhất
là tấm chụp khổ rộng (panoramic)
do TH NH Týùù bấm máy. Nhờ
thế có được một tấm
hoàn hảo với đủ mặt anh
hào. Tôi nhận thấy khi TH NH Tý bấm
máy, tay rung "cấp 6 Richter", một vài
bạn có chiều cao đã phải chùn
người xuống cho ngang bằng với
các anh em khác, sợ bị hụt đầu.
c-
Cuối tháng 3/99, TH ĐTP Nam ở Houston,
Texas, ghé thăm vùng Vịnh. Cô bé
La Nina, chứng nào tật nấy, trước
đó hai bữa đã hầm hừ
đe dọa bằng một trận mưa đá.
Nhưng rồi cũng không phá rối
được ai, và sự hiện diện
của TH ĐTP Nam cùng phu quân Nguyễn
Nhữ Mai đã thu hút được
gần 20 thân hữu Bắc Cali trong một
bữa tiệc tối tại một nhà
hàng ở San Jose. Thứ tư giữa
tuần, nhằm ngày đi làm, nhưng
anh chị NH Tiên ở xa hơn 100 miles
và anh chị HU Lễ lái xe gần 2 tiếng
đồng hồ, cũng không bỏ lỡ
cơ hội đến gặp tác giả
bài "Những ngày xưa trân quý"
để được sống lại cái
không khí trân quý của những
ngày xưa cũ. TH TT Nhiên đến
với bàn chân trái vẫn còn
phải dùng loại giầy đặc biệt.
Do thông tin thiếu chính xác, các
TH NV Lộc và TM Thành rủ nhau đến
nhà hàng đúng 6 giờ ngày
thứ tư ... trước đó
một tuần, nhưng qua tuần sau vẫn vui
vẻ có mặt tiếp đón chị
Phương Nam và phu quân.
THĐL
Bắc Cali họp mặt đón "khách"
Houston (3/99): Từ trái, hàng ngồi:
Nội tướng các TH NV Lộc; các
TH Đoàn Thị Phương Nam, TM Thành,
Phạm Thị Út; hàng đứng:
Các TH NM Hòa, Trương Thị Nhiên,
NB Yến; nội tướng TH Hoàng Uông
Lễ.
d-
TH NQ Hưởng sau hơn một năm bỏ
nhiều công tu chỉnh cái vườn
sau nhà với ao thả cá, đường
đi lát gạch, có trồng thêm
rất nhiều hoa quanh vườn và
cả một giàn nho. Để chia xẻ thành
quả ấy với mọi người,
ngày 6/6/99 anh chị Hưởng đã
mở rộng cửa đón thân
hữu Bắc Cali đến họp mặt.
Anh chị và các cháu lại còn
ra sức cố đóng cho xong một cái
deck
để làm chỗ ngồi thưởng
ngoạn. Khi vừa hoàn tất, một tai
nạn nhỏ xảy ra khiến TH NQ Hưởng
phải bó bột cánh tay bên trái.
Đã
lâu rồi mới có một màn
thay đổi không khí, kéo nhau lên
tận Sacramento họp mặt. Một thân hữu
đưa nhận xét, như thế mới
công bằng vì lâu nay thân hữu
Sacramento phải đi xa nhiều rồi, nay họp
ngay tại tỉnh nhà để phần nào
đền bù lại, ít nhất một
lần không phải lái xe "đường
trường xa" nữa. Đặc biệt
hôm đó có sự tham dự
của anh chị Mai Hữu Lộc cùng với
ái nữ. Vắng bóng trong sinh hoạt
THĐL Bắc Cali đã khá lâu nên
khi đến dự, suốt từ sáng
đến 6 giờ chiều mà coi bộ
TH MH Lộc vẫn thấy thì giờ ngắn
ngủi khi được ngồi ôn lại
kỷ niệm với các thân hữu
đồng sự cũ, nhất là tại
Nha Tiếp Vận như các TH Mỹ Hòa,
PT Út, NV Lộc.
Nhân
có một số thân hữu sắp
đi Montreal tham dự đại hội họp
mặt THĐL 1999, một đề tài được
đưa ra thảo luận, liệu THĐL Bắc
Cali có thể nhận lãnh tổ chức
đại hội họp mặt cho năm 2000? Tất
cả 100% đều thấy không có
gì trở ngại nếu mỗi người
cùng góp một tay, rồi ủy thác
cho các TH VV An, NS Chính và NT Dũng, đại
diện trình bày trước đại
hội Montreal xin dành cho Bắc Cali vinh dự
tổ chức Đại hội họp mặt
THĐL năm 2000.
e-
Giữa tháng 7, THĐL Bắc Cali được
đón tiếp cặp TH "anh hùng xa lộ"
NT Sơn đến từ Alberta, Canada. Tôi
dùng danh xưng "anh hùng xa lộ" với
đúng cái nghĩa đen của nó,
vì hai anh chị NT Sơn đã thay phiên
nhau lái xe ròng rã 2 ngày, từ
Alberta ở miền Trung Nam Canada, băng thẳng
xuống Utah, rồi tạt ngang xuyên qua Colorado
và Nevada để đến California. Chị
NT Sơn nhủ danh Bùi Thị Xuân Lan, cũng
là một thân hữu đã từng
làm việc trong ngành điện trước
1975.
f-
Ngày 28/8, THĐL Bắc Cali gọi nhau họp
mặt tại nhà TH NG Hùng để bàn
tính chuẩn bị cho đại hội họp
mặt năm 2000. Trước đó,
ngay từ giữa tháng 7 sau khi ở
Montreal về, TH NS Chính rủ tôi tà
tà đến một địa điểm
ở Milpitas thăm dò tình hình
thuê mướn phòng họp. Khi được
ban quản lý giở sổ cho coi, tất
cả những ngày cuối tuần từ
nay cho đến giữa tháng 8 năm
2000 đã có người đặt
cọc mướn cả, thì hai chúng
tôi vội vàng bàn với một
vài thân hữu khác để
mở hết tốc lực đi kiếm
và giữ chỗ ngay, chứ không
thể chờ đến ngày 28/8 họp
lấy ý kiến chung rồi mới
đi tìm thì có thể quá trễ
để có đuợc một địa
điểm vừa ý. Mấy anh em chia
nhau vừa điện thoại vừa đến
quan sát tận chỗ tất cả 13 địa
điểm, rồi chọn ra 4 nơi để
so sánh. Sau cùng nhờ cái may mắn
chung, chúng tôi đã chen chân vào
giữ chỗ được cho ngày
chủ nhật mùng 2 tháng 7 năm 2000 tại
Cupertino
Community Center. Một địa điểm có
khả năng 300 chỗ ngồi, với
một khung cảnh trang nhã thoải mái.Kết
quả này được đưa ra
trình bày trong buổi họp mặt 28/8 và
được mọi người tán
thành. Chị NV Quang là người
đã có dịp đến sinh hoạt
tại nơi này, ngạc nhiên trầm trồ:
"Làm sao mà các anh có thể chen
chân vào Trung tâm này hay quá vậy?"
Thật ra phải nói là chúng tôi
đã gặp may mắn nhiều hơn là
hay, vì nơi đây suốt cả mùa
hè năm 2000 đã được
giữ chỗ kín cả, nhưng khi chúng
tôi đến nơi hỏi mướn
cho ngày 2 tháng 7, 2000, thì có người
vừa hủy bỏ hôm trước.
Sau
đó buổi họp đã thảo luận
về chương trình đại hội, về
dự trù chi phí tổ chức và
đóng góp tài chánh của thân
hữu Bắc Cali, và cử ra một
ban phụ trách phối hợp để
mọi người cùng góp sức
một cách hiệu quả. TH HG Thụy được
cử làm Trưởng ban, TH N Sáu
lo về tài chánh, TH NS Chính phụ trách
mục du ngoạn và tôi nhận công việc
tiếp tân.
4)
Tin vui thân hữu:
a-
Một năm trôi qua, tin vui và chuyện vui
không thiếu. Nhiều thân hữu
được hưởng giây phút
cảm động ngày thành đạt
của con cháu. Không ít thân hữu
bận mà vui lo dựng vợ gả chồng
cho con cái. Một số được
lên chức ông bà nội, ông
bà ngoại. Xin phép chỉ kể ra đây
hai sự kiện theo thiển ý tôi cho
là có ý nghĩa. Chuyện thứ
nhất về TH NC Việt, là một trong những
thân hữu thoát khỏi gông cùm
Cộng sản gần đây nhất. Bằng
sự cần cù và khả năng,
cọng với tài tháo vát cá
nhân, gia đình TH NCV gồm 3 người
đã mau chóng ổn định cuộc
sống trên đất tự do và
xây dựng được sự nghiệp.
Vừa qua, TH NC Việt đã dọn về
địa chỉ mới tại thành phố
Milpitas. Xin có lời chia vui và chúc
mừng tới anh chị NC Việt và
cháu trai. Xin giới thiệu thêm là
chị NC Việt cũng là một cựu
nhân viên của Công ty ĐLVN, nhủ
danh Đặng Ngọc Ánh, trước
năm 1975 làm việc tại văn phòng
khu Khai thác ĐL Cao nguyên, Đà Lạt.
b-
Chuyện thứ hai liên quan tới TH
PX Hùng. Đầu năm 1999, TH PX Hùng
đã trả xong "nợ áo cơm"
cho xứ "cờ hoa" này, về vui
thú điền viên. Trong buổi họp
mặt tân niên ngày 2 tháng 1, 1999,
TH PX Hùng đã được nội
tướng hát tặng bài "Chiều"
(của Hồ Dzếnh và Dương Thiệu
Tước), có câu cuối như sau:
"Nhớ
nhà châm điếu thuốc,
"Khói
huyền bay lên cây."
Theo
TH PX Hùng, hưởng thú điền
viên "nhâm nhi ly cà phê, nhìn khói
thuốc" chỉ một là cách nói,
chứ thật ra nay là lúc thân hữu
còn bận rộn hơn trước. Nhưng
hạnh phúc của "hưu trí" là được
hoàn toàn chủ động và thấy
thích thú với công việc do chính
mình tự lựa chọn. Xin chúc mừng
TH PX Hùng hưởng thật trọn vẹn
những ngày mà tất cả 24 giờ
là của mình, vì mình và cho
mình.
5)
Tâm sự vụn của người
viết:
Ngày
20 th 5, 1999, trong lúc đang viết dở
dang bài tường thuật này, từ
một buổi phát thanh của đài
Á châu Tự do, tôi nghe tin quốc
hội Việt cộng vừa thông qua một
bản tu chính luật báo chí. Trong vô
số những điều khoản độc
đáo mà bài tường thuật
nói là đã khiến cho những
nhà báo ngoại quốc không thể
nào hiểu nổi cái gọi là "tự
do báo chí cộng sản", có một
điều qui định, đại ý:
"các tổ chức truyền thông
dù loan tin trung thực vẫn phải chịu
trách nhiệm, có thể bị phạt bồi
thường nếu tin loan ra gây thiệt
hại cho một cá nhân hay cho một tổ
chức tập thể". Nghe tin này xong,
đọc lại bài viết của mình
tôi tự hỏi nếu áp dụng luật
(rừng) kể trên cho bài này liệu
có chỗ nào tôi bị ghép trách
nhiệm hay không. Tôi không tìm được
câu trả lời vì chẳng thể
nào hiểu nổi cách thức mà
nền tư pháp của Việt cộng diễn
đạt và áp dụng dự luật
báo chí nói trên. Rút lại,
tôi thấy mình thật là diễm
phúc khi không còn phải sống dưới
chế độ đó. Lại càng diễm
phúc hơn khi được viết về
những người bạn và cho những
người bạn mà tôi tin rằng
nếu tôi có sơ suất điều
gì thì các bạn cũng sẽ saün
sàng chỉ giáo, chứ không trách
móc âm thầm giận hờn.
Tường
trình Bắc Cali 2 (ĐC Nghĩa từ
Golden, Colorado) :
1)
Trích vi thư TH HT Phát gửi cho ĐC
Nghĩa:
...
Tôi rất vui mà gặp lại Nghĩa
tại San Francisco trong buổi tiệc đám
cưới con anh chị Chánh. Đã
lâu quá chúng mình không gặp
nhau. Mấy kỳ hội ĐL sau nầy tại
S. Francisco hoặc L. Angeles tôi đinh ninh Nghĩa
sẽ đến dự vì Denver hoặc
Golden không xa Cali nhiều lắm.
...
Về vụ rước tại phi trường
SFO, lỗi đó, nếu có, là
do tôi hoặc do máy bay đến trễ
mà thôi. Trước đó anh
NC Chánh có nhờ anh NL Phú rước
chúng tôi tại phi trường. Nhưng
tôi nghĩ vì thì giờ quá
eo hẹp (máy bay dự trù đến
phi trường SFO lúc 10:20 am, trong lúc
dự trù lễ cưới tại
nhà thờ vào 11:00 am) và anh Phú
đang giúp nhiều trong lúc đám
cưới: công việc nầy quan trọng
hơn; cho nên tôi điện thoại nhờ
đến anh NG Hùng. Tôi nghĩ rằng
anh Hùng từ nhà ở San José,
trên đường đi đám
cưới ở San Francisco, sẽ ghé
ngang phi trường SFO "xớt" chúng
tôi đi luôn. Nói đến đây
nghe coi như không có chi khó khăn cả.
Nhưng vì sa mù ở Bay Area quá
nhiều cho nên máy bay phải trễ lối
45 phút. Do đó chương trình bị
xáo trộn hết.
...
Nhưng sau đó, chúng mình đều
gặp lại nhau rất vui vẻ vào buổi
tiệc chiều. Người ta thường
nói có tật mới có tài.
Những chuyên viên làm việc cho
Điện lực trước đây
đều có tài cả. Tôi không
biết anh NG Hùng có tật gì hay không
nhưng cái tài của anh là giữ
được job trên 17 năm ...
2)
Trích vi thư ĐC Nghĩa hồi âm TH
HT Phát:
Thưa
Thầy Cô,
Cái
vụ "thưa Thầy" khiến nhớ
lại chuyện vui hồi năm thứ 3 tại
Trường Điện: Anh PVN lúc đó
vừa học, và nghe nói là vừa
làm... Tổng Giám Thị tại một
trường tư nào đó ở
Sài gòn. Vì phải điểm danh
học trò, "rình rập" coi đứa
nào có mặt đứa nào không
mà ảnh thường "lặn", bỏ
các lớp mà ảnh tự cho là
không quan trọng tại trường Điện!
(Nghe nói chuyện nầy là ảnh đã
năn nỉ dàn xếp với vị
Giám Thị Trường Điện là
Triệu Liên Hoa để xin châm chế
dùm.) Đến gần kỳ thi cuối
năm, một bữa nọ tới giờ
Éclairage
của
Thầy Nguyễn Duy Thu Lương, PVN ngồi
ở cuối lớp (chuẩn bị lặn)
thì Thầy Lương tới gần,
trợn mắt nhìn ảnh trân trối.
PVN thấy nhột nhạt quá nên đứng
dậy chào "dạ thưa Thầy". Thầy
Lương hỏi lớn: "Mi tên chi, ở
mô ?? mi học lớp Ta mà... răng
Ta không biết ?? !!!" Anh em cả lớp
có được một dịp cười
nghiêng ngả...
Phần
anh NG Hùng là bạn cùng khóa, ra
trường năm Mậu Thân 1968. Trong
2 năm đầu, Điện, Công nghệ,
và Công chánh học chung nên quen nhau
nhiều. Khi đi làm ĐL thì mấy
năm sau Trạm Chợ Quán lại giao cho
Sở Dẫn Biến Điện nên tôi
có dịp tới lui CQ và gặp ảnh
nhiều lần. Vậy mà kỳ đám
cưới vừa qua, trong buổi sáng
lúc nhà thờ đang trổi nhạc
hùng Wedding March, cô dâu rình rang
bước vào ở hàng giữa,
thì NG Hùng cũng lúp xúp chạy
vô ở ... hàng bên hông, mặt
mày hớt hải hỏi "Các cậu
có thấy ông bà Phát đâu
không?" Anh HG Thụy bèn phang một câu:
"Giao cho cậu ghé phi trường rước
Ồng mà cậu vào đây hỏi
thì bỏ mẹ rồi!"
Tuy
vậy NG Hùng cũng tới nắm tay
tôi mừng rỡ, tôi bèn hỏi
"Có nhớ hông?" Ảnh nói
"Nhớ
chớ, làm sao quên cậu được!",
tôi nói "Nếu nhớ thì nói
tên coi", ảnh lập bập "Anh... anh... D..ũ..n..g,
chớ còn gì nữa!!!" Thiệt
đúng là trớt quớt! HG
Thụy mới bảo: "Nó không rước
được Ông Bà Phát là
nó đang ... đái trong quần, làm
sao mà nhớ tên cậu được!!!"
Hôm
sau, THĐL họp mặt bỏ túi tại nhà
NG Hùng thì ảnh "Tự khai" một cách
vui vẻ như vầy:
"Trước
khi đi thì moa được cú điện
thoại nói: Chuyến bay trễ 45 phút,
thế là moa yên chí nhẩn nha đến
trễ. Tới phi trường moa đi
vòng vòng chờ mà không thấy,
mãi lúc sau moa mới coi monitor thì
nó lại nói chuyến bay "On Time" tức
là không có trễ! Vậy là bỏ
mẹ rồi, moa liền chạy nhanh đến
nhà thờ vì nghĩ là Ông
Bà Phát đang ở nhà thờ
nên mới hỏi các cậu, các
cậu lại bảo là không có. Thế
là Ông Bà ấy còn chờ
moa tại phi trường, moa báo cho thằng
Chánh thì nó cho vợ chồng moa
đi xe Limousine của cô dâu chú
rể trở ra phi trường kiếm
Ồng Bả... Mà moa cũng không biết
có phải cú điện thoại đó
là từ bên nhà Ông Phát
cho hay máy bay trễ hay không? Moa nghe vậy
thì hay vậy chớ không có hỏi
cho biết ai đang nói điện thoại
với moa!!! ..."
Anh
em nghe NG Hùng kể thì cười bò
ra và chọc thêm: "Mà cậu có
chắc là cậu còn nhớ mặt
Ông Bà Phát không?" NG Hùng trợn
mắt nói: "Các cậu đùa hoài,
làm sao moa quên được! Nhưng
có lần Ông Phát gởi hình
THĐL chụp trong một lần họp mặt
ở nhà moa mà ổng đã
ghi tên một số, và bảo moa điền
tiếp những tên còn thiếu, moa
xem xong thì tự bảo: ... Giời ơi
quý hoá quá, nhờ ông mà
tôi biết tên những người
ông đã ghi, và xin ông đừng
mong là tôi ghi thêm được
tên nào nữa cho ông đâu...
Bao nhiêu năm nay các cậu gọi tới
bảo tổ chức tại nhà moa thì
moa lo dọn dẹp nhà cửa bếp núc,
chớ còn bao nhiêu THĐL tới
nhà mà moa có nhớ mặt các
anh ấy hết đâu..."
Thầy
Phát có hỏi là không biết
NG Hùng có tật gì không, thì
xin đáp là bởi cái "tật"
tốt bụng quá hiếu khách của
NG Hùng mà nhà của anh chị ấy
đã chiếm kỷ lục về số
lần tiếp đãi THĐL ở
địa phương và từ xa tới,
cũng như nhà của Mạnh Thường
Quân thuở xưa...
Kỳ
sau xin hầu chuyện tiếp với Thầy
Cô chuyện vui độc nhứt vô
nhị về vụ xe Limousine trong kỳ đám
cưới vừa rồi...
3)
Trích vi thư ĐC Nghĩa hồi âm TH
HT Phát:
...
Hôm nay lại nói tiếp về đám
cưới tại SFO vừa qua:
Sau
khi NC Chánh giao vợ chồng NG Hùng
ngồi xe Limousine của cô dâu chú rể
để trở ra phi trường kiếm
Thầy Cô thì cặp dâu rể thiệt
vì muốn đi chơi nên đã
lấy xe khác đi mất. Tới chừng
xe Limousine trở lại thì còn nhiều
thì giờ nên vợ chồng NC
Chánh mới rủ cả đám
leo lên xe Limousine đi chơi, chớ bỏ
xe đậu ở đó cho tới
chiều mới ra nhà hàng thì
uổng quá.
Trong
đám kéo lên xe có cả Nguyễn
Tài Sang mới từ VN qua chơi, y
cũng là đệ tử của Thầy
và là bạn cùng lớp với
NC Chánh từ hồi trung học, rồi
vào Phú Thọ và ra trường
cùng khóa, cùng làm chung Hệ Thống
Diesel cho tới ngày NC Chánh vượt
biên. Mấy năm trước hai tên
nầy đã làm sui với nhau trên
giấy tờ, chờ qua năm tới
mới kéo về VN làm đám
cưới thiệt. Hai (thằng) "sui gia" nầy
vì thân nhau lâu đời nên
lúc nói chuyện vẫn mầy tao, và
xài... tiếng Đức (Đ.M.) lia
chia. Tôi đã "sửa lưng" : "Bây
giờ đã là sui gia rồi thì
phải đổi đi chớ!" Mấy
tên đó nói: "Rán lắm mới
kêu được Bả (bà sui) bằng
Chị, chớ còn... cái ‘thằng
anh sui nầy’ thì làm sao tui kêu
nó bằng anh cho được!!!"
Trở
lại vụ đi chơi, sau khi chạy vòng
vòng thì xe ghé cầu Golden Gate để
chụp hình, các bà vì mệt lại
trời nắng nên không ai xuống
xe. Chỉ có hai tên NC Chánh và NT
Sang đứng bên xe Limousine nhờ
tài xế chụp dùm. Sau khi bấm được
vài bô thì đám du khách bu
lại vỗ tay, kẻ chụp hình, người
quay phim lia lịa. Cái xe điện lúc
chạy qua cũng kéo chuông leng keng chào
mừng. Chừng xong xuôi bước
vô xe thì NC Chánh mới la lớn
với NT Sang: "... Chết mẹ rồi! Tụi
nó tưởng tao với mầy là...
vợ chồng "Gay" mới vừa
làm đám cưới, nên mới
bu lại chụp hình quay phim đông như
vậy. Đã vậy mà lúc tụi
nó vỗ tay và giựt chuông chào
mừng, ‘hai đứa’ còn choàng
vai, mặt mày hớn hở dơ tay
lên chào đáp lại nữa chớ!!!
Ở San Francisco mà tao lại quên, chỉ
có ở đây mới có
vụ làm đám cưới rình
rang của mấy thằng lại cái đi
lấy chồng, hoặc mấy con mẹ lại
đực muốn cưới vợ
mà thôi!!!..."
Trên
xe ai nấy cười bò càng, còn
NT Sang vừa cười gượng
vừa chửi NC Chánh: "... mẹ, mới
qua tới Mỹ lần đầu tưởng
là được hân hạnh lắm
du khách mới tới chào mình,
ai dè lại bị quê như vậy, thiệt
là hết nước nói... Mà
đầu đuôi cũng tại mầy!"
NC Chánh vừa ôm bụng cười
vừa đáp lại: "Tao quên chớ
bộ, thì rõ ràng là hai đứa
bận Tuxedo có gắn bông trên ngực,
đứng bên xe hoa Limousine lại ôm
vai nhau mặt mày hớn hở thì
đúng là đám cưới
Gay rồi chớ còn gì nữa.
Với lại nhờ thằng Hùng
đón hụt Ông Bà Phát mà
‘hai đứa mình’ mới có
hình đám cưới trong album của
du khách. Thôi ‘Cưng đừng cằn
nhằn Em’ nữa mà !!!"
Qua
bữa sau họp mặt THĐL bỏ túi
tại nhà NG Hùng, ai cũng cười
bò càng khi nghe NC Chánh kể lại chuyện
nầy...
4)
Trích vi thư TH HT Phát gửi cho ĐC
Nghĩa:
...
Đọc đi đọc lại email của
Nghĩa, chúng tôi không thể không
cười được. Làm sao nhịn
cười được khi hình dung
trong bầu không khí trang nghiêm, trong lúc
cô dâu rình rang bước vào
nhà thờ thì mình thấy NG Hùng
của chúng ta chạy vô mặt mày
hớt hải hỏi... có thấy ô/b
Phát không?
Ngoài
ra nhờ xe hoa limousine cho nên NT Sang chứng
kiến được cảnh thiên hạ
hoan nghinh đám cưới một cặp
vợ chồng "gay" mà chính anh ta đóng
vai chánh.
Điện
lực chúng ta có nhiều chuyện vui
thật. Các anh chị em đều cởi
mở và hạp ý với nhau thì
mọi việc đều tốt đẹp và
vui tươi ... Vợ chồng tôi đều
thích có dịp gặp lại bạn bè.
Hôm trước tụi nầy rất tiếc
vì bị kẹt với các bạn "già"
cho nên không dự cuộc họp mặt
THĐL bỏ túi sau ngày đám cưới
con anh chị NC Chánh. Dù sao, các anh chị
em miền Bắc Cali đã dự trù
tổ chức đại hội vào tháng
7 năm 2000 tới đây. Mong găp
lại Nghĩa và gia đình .
Tường
trình Cực Nam Cali (TT Tính từ
San Diego, California) :
...
Năm rồi, 1998, tụi tôi có nhận
thơ của VV Hoàng ở Pháp "báo
cáo" sẽ sang thăm "đế quốc
Mỹ" và sẽ có một phiên đại
hội bỏ túi ở Nam Cali. Anh hứa
chắc như bắp là ngày Tết âm
lịch sẽ có mặt, tụi tôi đã
vội vã thông báo cho nhau và đã
có chuẩn bị đầy đủ "quân
số" và "thành phần" (đa phần
là Nha Trang Bị cũ) để đón
tiếp gia đình anh chị Hoàng ... Nhưng
trông ngóng ngày càng dài, cổ
càng cao mà mãi đến nay vẫn
bặt vô âm tín ...
Năm
nay tụi tôi đã hồ hởi
đón tiếp được phái
đoàn gần nhứt (100 dặm) từ
Santa Ana đến, là gia đình L Hùng,
rồi đến đại gia đình
NI Chúc & TG Mỹ... Và mới đây,
trong tháng 7/99, gia đình Canada NT Sơn đã
chu du bằng ô tô từ Canada sang Mỹ,
ghé qua San Francisco hội nhậu với VV
An và HG Thụy mấy hôm, rồi dong ruổi
dần xuống phía Nam, ghé thăm các
bạn già ở vùng Los Angeles ... Sau đôi
ngày lưu trú ở xứ Cam anh
chị Sơn âm thầm dong tuốt xuống
San Diego với tụi này chơi mấy
ngày ... xong lại lên đường
dọt lên Las Vegas để cố tình
gỡ gạc vốn liếng chuyến du
hành, xong mới thẳng đường
chạy tuốt về Canada "khỏe re như bò
kéo xe" . Nhưng có lẽ "hết xí
quách" vì một thân một ngựa
lái suốt lộ trình có lẽ cũng
thấm đòn, tuy phong độ anh chị
lúc nào cũng như lúc nào không
thấy già không thấy thay đổi,
và anh hứa sẽ tái ngộ (hay tái
nạm) vào mùa hè năm tới
2000 chaün ở San Jose, Cali...
Tường
trình Tây Bắc Hoa kỳ (HT Phát
từ
Beaverton, Oregon) :
...
Mặc dù có gió lạnh, thỉnh thoảng
có mưa, nhưng gần 2000 người
của cộng đồng VN đã tham dự
buổi văn nghệ đấu tranh tại sân
vận động trường Madison High School.
Trước hết có lễ tưởng
niệm và đặt vòng hoa cho các
chiến sĩ bỏ mình vì tổ quốc,
các người đã chết trong
khi vượt sông, vượt biển,
và các bạn đã bỏ mình
trong những trại học tập cải tạo.
Thật là cảm động!
Hai
ca sĩ nổi tiếng Việt Dzũng và
Nguyệt Ánh, cũng là hai chiến sĩ
lỗi lạc trong buổi văn nghệ đấu
tranh này, đấu tranh cho Tự do, cho Dân
chủ và Dân quyền tại VN. Việt
Dzũng và Nguyệt Ánh tạo một bầu
không khí rất hùng hồn, mãnh
liệt và được tất cả
hưởng ứng, và hoan nghinh nhiệt
liệt 3 mục tiêu đấu tranh.
Từ
trước đến nay chưa thấy
có sự hội họp cộng đồng
VN được đông đủ và
đoàn kết như buổi họp này
tại Portland.
Tường
trình Trung Nam Hoa kỳ (BT Tiếng
từ
Houston, Texas) :
...
Tôi vừa ở Nam Cali về, có
mang theo lửa đấu tranh để gửi
đến anh chị đây, lửa đấu
tranh này cũng đã bùng lớn
tại Houston trong đêm mưa gió đầy
trời ngày 12 tháng 3 năm 1999 với
sự tham dự vào khoảng 10.000 người.
...
Hôm chiều thứ sáu ngày 19-3-1999,
nhóm THĐL tại Houston đã có
buổi họp mặt tại nhà chị ĐTP
Nam (phu quân là anh Nguyễn Nhữ Mai),
để đón tiếp anh chị NH Tiên
& Mỹ Hòa, đã từ Sacramento
Cali đến thăm Houston. Buổi họp mặt
đã kéo dài tới quá
nửa đêm, mọi người đã
bùi ngùi luyến tiếc lúc chia tay...
THĐL
Houston họp mặt hè (7/99): Từ trái:
Phu quân TH Đỗ Thị Như Mai (anh Nguyễn
Khắc Minh), TH Ưng Hiến, phu quân các
TH Phan Thị Kim Chung (anh Trần Đình Thu)
và ĐTP Nam (anh Nguyễn Nhữ Mai).
THĐL
Houston họp mặt hè (7/99): TH ĐTN Mai đang
"quăng lưới" để bắt ...
cá!
Cuối
năm ngoái, ngày 17 và 18 tháng 10
năm 1998, nhóm THĐL tại Houston cũng
đã có cuộc họp mặt tại nhà
nghỉ mát của anh chị Ưng Hiến
tại vùng vịnh Galveston. Vì tổ chức
họp mặt hai ngày, chúng tôi ở
lại qua đêm nên được
nghe tiếng sóng biển rì rào và
tiếng gà gáy lúc ban mai. Đàng
sau nhà nghỉ mát là biển, anh chị
Hiến đã làm một cầu tàu
nổi ra tít ngoài khơi, chúng tôi
đã ở đây câu cá
bắt cua tới khuya và thức dậy
quăng lưới bắt tôm, giở
lờ bắt còng từ lúc hừng
đông ...
Tường
trình Đông Gia nã đại
(NK Tâm từ Toronto, Canada) :
Sau
thời gian họp mặt tại Montreal 1999, một
số thân hữu Cali ghé thăm Toronto,
được anh H Tỷ hướng dẫn
du ngoạn. Chiều 7-7-99, vài thân hữu
Toronto: anh chị LV Lợi, anh chị NT Thu, anh
chị H Tỷ, Sương & Diễm Trang (tôi
rất tiếc vì bận không tham dự
được) và anh chị TL Thạch
(đang ghé qua Toronto) đã gặp mặt
các thân hữu Cali (Anh chị VV An, NS
Chính, NV Dậu, NT Dũng, LM Quân, và
PL Thượng). Có người hơn
20 năm nay mới gặp lại, tay bắt
mặt mừng, hàn huyên nhắc lại
bao kỷ niệm qua...
Tường
trình Tây Âu 1 (PH Bình từ
Paris, France) :
Mini
Thân hữu Điện lực tại
Âu châu:
Ngày
22/05/99 vài THĐL Pháp và Bỉ họp
nhau vui nhậu một buổi tại nhà PH Bình,
Noisiel.
Có các TH & "Bộ trưởng nội
vụ" sau đây đến dự: PV Khắn,
LD Trường, NQ Hữu, LV Quyên, ĐT
Khanh, TK Cảnh, NN Quế, Chị TTN Anh.
Đây
cũng là dịp để nghe anh NT Chiếu
kể chuyện mấy năm đại diện
Oxbow
tại Hà nội. Anh chị Chiếu từ
Mỹ qua Amsterdam thăm ái nữ
và đông sàng đang sinh sống
tại đó. Chuyện lạ mà tôi
nghe được là tại Hà nội
có một đại học kinh tế dạy
theo chương trình Iowa University của Mỹ
!!! Giáo sư phải là Ph. D. Mỹ mới
được, chứ còn Phó
Tiến Sĩ Mạc Tư Khoa thì không được
hội đồng giáo sư xét đơn
!!! Hội đồng giáo sư thì do một
giáo sư Mỹ chủ tọa !!!
Eo
ơi trái ngược cuộc đời!
Trước
thời đuổi Mỹ, nay thời
Mỹ sư !!!
Cứ
cái đà nầy, con cháu Bác
sẽ ... tiến nhanh tiến mạnh tiến
theo ... Trần Độ!!!
Tường
trình
Tây Âu 2 (NQ Hữu
từ
Brussells, Belgium) :
rong
khi các bạn đang chuẩn bị họp
mặt ở Montreal cho năm 1999 thì một
số thân hữu Âu châu, ngày
22 tháng 5, làm một cái bỏ túi
cho đỡ ghiền. Địa điểm
vẫn là nhà thân hữu PH Bình.
Có lẽ nên đổi tên là
"Phạm gia trang" vì luôn luôn có người
tới thăm. Tinh thần hiếu khách
của hai Anh Chị thật hiếm có. Trời
mùa xuân, vẫn có Ông Bà Khắn
chủ trì. Ngoài ra kì này có
sự hiện diện của Anh Chị (Trần
Kiêm) Cảnh từ tỉnh Amiens, Pháp,
tới. Anh Chị (Nguyễn Thanh) Ngọc cũng
ở Paris, lần đầu tới
dự... Vẫn có thịt quay bánh hỏi
Paris, và mỗi chị tới đều
có một món đặc sắc. Chương
trình nghị sự vẫn có những
vấn đề như sức khoẻ đối
với các thân hữu lớn
tuổi. (Mở ngoặc: TH NX Thu cách đó
ít lâu tôi có gặp ở Quận
13 khoe là bây giờ hàng ngày
đi bộ được hơn một cây
số tới chỗ học "Thái cực
quyền", trước đó chân
bị sụm bước không nổi. Tuy
nhiên kì này vẫn không tới
với anh em được vì xa trên
hai cây số. Đóng ngoặc). Mọi
người bàn về tình hình
kinh tế Việt nam, nhất là có Anh
Chị NT Chiếu từ quê hương
"tạm đỏ" chạy về báo cáo.
Có một thân hữu tên Cường
(?) từ Disneyland Paris gọi điện hỏi
thăm.
Đặc
biệt kì này, sau khi uống rượu
vang ngon xong thì TH NT Ngọc duy trì truyền
thống của Điện lực, kể truyện
tiếu lâm liên khúc. Trong đó
có một truyện mà tôi xin kể lại
làm ví dụ để các bạn hình
dung ra không khí sinh hoạt:
Vốn
là có một anh Tây, thương phế
binh từ Điện biên phủ về,
cụt một tay phải, một chân trái,
sống lang thang ở bờ sông Seine.
Một ngày anh tự cảm thấy không
muốn sống nữa và chui vào
thang máy lên tua Effeil với ý định
nhảy xuống quyên sinh! Trước khi
nhảy anh quan sát một lần cuối đám
người vui chơi ở dưới.
Anh chợt phát hiện ra một anh Tây
khác, cũng cỡ anh, cụt cả hai
tay mà không hiểu sao đang say sưa nhảy,
"phăng" còn hơn cả Michael Jackson. Thấy
chuyện lạ, anh ta lại lục đục chạy
xuống lết gần tới anh bạn kia:
-
Ê bồ, tớ cụt một tay mà
đang muốn tự tử đây,
sao bạn cụt cả hai tay mà nhảy múa
yêu đời thế?
Anh
kia nghe hỏi liền giảm bớt vận
tốc nhảy lại nhưng vẫn còn uốn
éo:
-
Yêu đời cái con mẹ gì?
Tao đang ngứa cái con ... quá mà
không làm cách gì gãi được
đây, thằng ông nội!
Tại
Bỉ thì Anh Chị Thới làm đám
cưới cho con trai thứ hai. Hai Anh Chị
đã có cháu nội con của con
trai cả.
TH
LV Quyên ngoài giờ đi làm thì
trông nom giúp sự điều hành
của ngôi chùa của người
Việt tại Bỉ. Đây là một sự
đóng góp mà ai cũng khích
lệ.
Tất
cả đã đến lúc: "mở
tâm rỗng lặng để đón
nhận những cảm thức an bình".
Tin
giờ chót: TH LD Trường cho hay
là trong tháng bảy có TH TH Lượng
qua Bỉ nhưng rất tiếc không thông
báo trước nên đó là
tháng anh em đi tứ tán hết.
Ngày 17 tháng 10 này lại họp tại
nhà TH PH Bình. Chắc là "Tình quê
hương" kì này thắm thiết lắm.
THĐL
Âu châu họp mặt mùa đông
(Boncelles 12/98): Từ trái: Các TH Lâm
Dân Trường, Phan Văn Thịnh, Nguyễn
Quang Hữu, Huỳnh Vân; nội tướng
các TH PV Thịnh, H Vân, LD Trường.
Tôi
đang lang thang ở ngã tư Hiền
vương - Hai bà Trưng thì một cái
Honda chận ngay trước mặt: Mẹ nó,
Bửu Tr. vẫn không có gì thay
đổi sau gần hai mươi năm.
Thế
là hỏi thăm lung tung :
-
Còn mấy thằng kia, không thấy thằng
nào về?
-
Thằng nào?
-
Mấy thằng đóng chốt ở
Gia Long, cửa Bắc chợ Bến thành
hồi đó?
-
Chúng nó đều có lời
thề rồi, tớ cũng vậy, nhưng
tớ ưa phá lệ.
-
Thề con mẹ gì, phải về thì lời
thề mới linh được chứ
!
-
Cậu hồi này sống bằng gì ?
-
Lai rai, con nó gửi đô về?
-
Mỗi lần có được mấy
trăm?
-
Cả ngàn ấy chứ lî!
-
Thế thì cậu sướng hơn tụi
tớ bên đó!
Một
trăm đô là một triệu bốn
trăm ngàn đồng, một tô phở
gà đập thêm trái trứng:
mười lăm ngàn.
Tường
trình Trung Đông Úc (TĐ
Thanh từ Sydney, Australia) :
...
Đầu năm 1999 có chị Đặng
Thúy Hòa, vợ anh Phạm Đình
Nghi thuộc Nha Trang Bị cũ, qua Úc thăm
con đang du học. Các anh chị nào qua
được bên này du lịch cũng
đều thuộc thành phần khá giả,
ăn nên làm ra, ... Bữa đó
THĐL Sydney có họp mặt đãi chị
và cô con gái út ở nhà
hàng "All You Can Eat"... Bữa đó
còn có vợ chồng TB Lân, NĐ
Kim, NV Bạch; vợ chồng NH Thu tạt qua bỏ
hai mẹ con xuống rồi hai người
cáo lỗi đi dự tiệc cưới...
Tường
trình Đông Nam Úc (L
Trực từ Melbourne, Australia) :
Sinh
Hoạt Của Thân Hữu Điện Lực
Victoria / Úc Châu:
Nhân
dịp hè năm 1998, các TH UV Tạo, NT
Ngọc, NTS Hương, đã tổ chức
một bữa cơm họp mặt tại Nhà
Hàng "5 Sa Mạc" vùng Footscray / Victoria lúc
7g00 tối ngày 27/11/1998.
Đã
có 8 thân hữu và gia đình
trên tổng số 9 thân hữu có
tên trong bản tin THĐL 18 hiện diện trong
buổi họp mặt đầu tiên tại
Tiểu Bang Victoria / Úc Châu. Nhiều anh chị
em chưa hề biết mặt nhau, đã
phải có màn tự giới thiệu
"sơ yếu lý lịch", sở làm
tại Điện lực Việt nam trước
1975, hoàn cảnh sinh sống hiện tại ở
Victoria v.v... đủ cho anh chị em và gia đình
hiểu nhau, ôn lại những kỷ niệm
xa xưa, để tình THÂN HỮU
thêm đậm đà thắm thiết
hơn.
Cuối
bữa tiệc, anh em đã đề
cử một Ban Đại diện cho THĐL/VIC
gồm có:
- TH
Lê Trực, Đại Diện, kiêm Thông
Tin Liên Lạc (vì có E-Mail Address);
- TH
Nguyễn Thị Song Hương, Thư Ký kiêm
Thủ Quỹ - Ủy Viên Tài Chánh.
Trước
khi chia tay cũng chụp vài tấm hình
để đánh dấu ngày đáng
nhớ này.
Tường
trình Đông Bắc Mỹ (NC Thuần
từ Binghamton, New York) :
A)
THĐL:
A1.
Trong bản tin THĐL số 18/1998, có mấy
điều xin sửa lại cho đúng
như sau:
- Trang
39: Câu đầu của bài kệ, đoạn
cuối, là "Cùng pháp giới
chúng sanh" (Chữ "Cùng" dấu huyền,
không phải "Cúng" dấu sắc).
- Trang
90: Trong phần vi thư của TH ĐC Nghĩa:
"Triêu Văn Đạo, tịch tử khả
hỷ", chữ "Triêu" không có dấu
nặng.
- Trang
100: Trong tấm hình phía trên, người
thứ hai hàng ngồi từ trái
là TH Nguyễn Gịu Hùng.
- Trang
106: Trong phần tin vui A6, đám hỏi con trai,
thay vì con gái, của anh chị NV Thích.
Đám cưới đã cử
hành trong năm nay (1999).
A2.
Đại hội họp mặt THĐL hè 99
tại thành phố Mông Lệ An (Montreal)
Gia nã đại đã diễn ra tại
nhà hàng "Mông Nàng" (Mon Nam) và
một số tư gia của các thân hữu
địa phương từ chiều thứ
sáu 2 tháng 7, tới tối thứ
hai 5 tháng 7, 1999 (3 ngày 4 đêm).
Đã có 45 gia đình, 130 người,
tham dự, tạo thành một kỷ lục
mới trong sinh hoạt họp mặt THĐL.
A3.
Theo tin chính thức thì hè tới,
2000, năm bản lề của hai thiên niên
kỷ, THĐL miền Bắc Cali sẽ tổ
chức đại hội họp mặt THĐL
tại vùng "Thung lũng Hoa vàng", San Jose,
California. Đại diện của Bắc Cali đã
"trúng thầu" và đã có "giới
thiệu, quảng cáo, và kêu gọi"
tại đại hội Montreal 99. Xin xem các trang
"quảng cáo" và thông báo chính
thức của ban tổ chức, phổ
biến trên bản tin này. Coi bộ ban tổ
chức kỳ tới sẽ "làm
lớn", đưa bạn bè "ngao du sơn
thủy" vài hôm, và làm lễ
"thượng thọ lục tuần" cho rất
nhiều thân hữu ở lứa
tuổi "sáu bó". Xin mời các
thân hữu chuẩn bị và để
dành vài ngày nghỉ xung quanh lễ
Độc lập Gia nã đại (July 1, 2000)
và Hoa kỳ (July 4, 2000), để về họp
mặt với bạn bè cũ.
A4.
Ngoài các tin vui đám cưới
ghi nhận ở trang "Chúc Mừng", chúng
tôi còn nhận hoặc nghe được
các tin vui khác trong năm qua như sau:
- Đám
hỏi con gái thân hữu Vũ Văn
Tới ở California, USAø;
- Đám
hỏi con gái thân hữu Lê Văn
Lợi ở Mississauga, Ontario, Canada;
- Thân
hữu Lê Thị Lệ Hà và gia
đình, con gái thân hữu Lê
Trực, đoàn tụ ở Victoria,
Australia.
Xin
gửi những lời chúc mừng
tốt đẹp nhất đến các
thân hữu và gia đình trên.
A5.
Nhằm mục đích giới thiệu
và yểm trợ sinh hoạt cho nhau giữa
Ái Hữu Công Chánh (AHCC) và
THĐL, Đại hội AHCC 1998 tại Nam Cali có
trưng bày các bản tin THĐL từ
số 1 (1983) cho tới số 17 (1997). Theo lời
một vị trong ban tổ chức đại
hội AHCC 98, rất nhiều AHCC đã đồng
ý là việc trưng bày các bản
tin THĐL là một tiết mục sinh hoạt
rất có ý nghĩa.
Bức
hình đặc biệt chụp bảng trưng
bày các Bản tin THĐL tại Đại
hội Họp mặt Ái hữu Công chánh,
hè 1998, tại Nam Cali.
A6.
Trong bản tin số 15 đã có bài
phân tích và thống kê về vấn
đề chi phí của bản tin THĐL:
trung bình một thân hữu đóng
góp tiền bạc là "cõng" cho 3-4 thân
hữu khác. Bản tin số 17 có
nhắc lại điều này. Quỹ THĐL
của chúng ta không lấy gì làm
khá giả lắm, cho nên sau nhiều lần
suy tính và bàn thảo, ban phụ trách
phải đi đến quyết định
là từ đây về sau, ban phụ
trách buộc lòng không gửi bản
tin tới những thân hữu nào
không có đóng góp tiền bạc
ít nhất một lần trong vòng bốn
(4) năm, ngoại trừ những thân
hữu còn có khó khăn (chẳng
hạn mới ra nước ngoài, không
có lợi tức, v.v...). Ban phụ trách
quan niệm rằng, sau thời gian 3-4 năm,
nếu một thân hữu nào thích
sinh hoạt chung với bạn bè cũ
mà không có khả năng cõng
được một vài thân hữu
khác, thì chắc cũng phải tự
lo được cho chính mình. Ngoài
ra, có thể có nhiều người
không muốn liên lạc hoặc không
đồng ý với các sinh hoạt
THĐL này, không muốn nhận hay đọc
bản tin này, nghĩa là không muốn
đến chơi với chúng ta, vậy
thì chúng ta không nên thúc ép
họ cũng như không nên phí phạm
tiền bạc với họ.
B)
Cộng Đồng Người Việt Ở
Hải Ngoại:
B1.
Một vụ của người Việt xảy
ra ở Mỹ nhưng làm chấn động
khắp thế giới và nhiều cộng
đồng: Một người Việt tên
là Trần Văn Trường có
một tiệm cho mướn băng video ở
khu Tiểu Sài gòn, Nam Cali, hồi tháng
1/99, đã treo cờ Việt cọng (cờ
đỏ sao vàng) và hình Hồ Chí
Minh trong tiệm của anh ta, rồi gửi thư
đến một vài đoàn thể
Việt nam ở Nam Cali để thách
thức và khiêu khích. Nhiều dư
luận nói đây có thể chỉ
là hành động "nghịch ngợm"
của một anh chàng "không được
bình thường", mà cũng có
thể là một hoạt động có
tổ chức và tính toán của
Việt cọng, nhằm "lấn đất dành
dân" ở cái vùng có đông
người Việt nhất ở hải
ngoại. "Ủy ban Bảo vệ Chính nghĩa
Quốc gia" (UBBVCNQG), được sự
yểm trợ của nhiều cộng đồng,
đoàn thể, và đồng bào
Việt nam, đã tổ chức nhiều
cuộc biểu tình qui mô, có khi lên
đến 50 ngàn người, ở
nhiều nơi khác nhau trên thế giới,
để phản đối, để hạ
cờ và hình, và để tỏ
rõ ý chí cương quyến không
đội trời chung với cọng
sản. Khí thế đó gần giống
như khí thế của cuộc "Đại
hội Chính nghĩa" của "Mặt trận Quốc
gia Thống nhất Giải phóng VN" (MTQGTNGPVN)
diễn ra năm 1983 ở thủ đô
Hoa thịnh đốn. Và cũng giống
MTQGTNGPVN 15 năm về trước, UBBVCNQG
hiện nay cũng đang chia rẽ và bị
tai tiếng về chuyện tiền bạc do đồng
bào đóng góp yểm trợ.
Thật không thể khá được!
B2.
Tin vui hơn: Lần đầu tiên một
thanh niên Việt nam được tuyển
chọn làm cầu thủ nhà nghề
môn "bóng bầu dục" (football) của đội
Dallas Cowboys, với vai trò Linebacker. Anh Nguyễn
Đạt theo học tại trường đại
học Texas A&M, đã nổi tiếng
nhiều năm trong đội banh của trường
này. Anh cao 5’11", nặng 221 pounds, coi như là
quá nhỏ con, nhưng đã đánh
bại được nhiều cầu thủ
khác, to con hơn, để được
tuyển chọn. Nghe nói trên một xa lộ
chạy qua thành phố Corpus Christi ở
Texas, nơi gia đình anh đang cư ngụ,
đã có một bảng chỉ dẫn
trên xa lộ ghi là "The Home of Dat Nguyen".
B3.
Tin vui hơn nữa: Sôá người
Việt góp mặt vào nhiều ngành
nghề và đạt được nhiều
thành quả tốt đẹp đã
mỗi năm mỗi tăng. Năm vừa
qua có hai cô tân sĩ quan Hải quân
Hoa kỳ: hai chị em ruột Nguyễn Thị
Cẩm Vân, và Nguyễn Thị Minh Tú,
tốt nghiệp "Học viện Hải quân Annapolis",
Hoa kỳ. Trong các năm qua đã có
rất nhiều sĩ quan gốc Việt tốt
nghiệp từ các trường Võ
bị danh tiếng của Hoa kỳ, kể cả
West Point, và thuộc đủ mọi binh chủng.
B4.
Tin buồn: Ca nhạc văn sĩ Lê Uyên
Phương từ trần hôm tháng
7, một tháng sau có tin nữ danh ca Thái
Hằng cũng đã mất. Phương
cùng với vợ là Lê Uyên,
là một cặp song ca nổi tiếng với
nhiều bài nhạc do họ sáng tác,
với cách thức trình diễn
độc đáo. Phương mất ở
tuổi 57. Thái Hằng là vợ nhạc
sĩ Phạm Duy, mẹ của các ca sĩ
nổi tiếng Duy Quang, Thái Hiền, Thái
Thảo, ... mất ở tuổi 72.
C)
Hoa Kỳ & Thế Giới:
C1.
Chuyện chỉ có thể xảy ra ở
Mỹ: Trong năm qua, vụ chấn động
nhất là vụ Tổng thống Clinton "có
liên hệ tình dục" với một
cô thư ký tập sự (Monica Lewinski)
trong Tòa Bạch Ốc, bị tố cáo,
điều tra, và bị quốc hội đưa
ra biểu quyết truất phế. Việc truất
phế không thành, nhưng tai tiếng của
Tổng thống Clinton và của cả nước
Mỹ, rất nặng nề.
C2.
Một chuyện mang tai tiếng khác của nước
Mỹ là vụ nạp tiền hối lộ
các viên chức thuộc "Ủy ban Thế
vận Quốc tế" (UBTVQT) để được
trao quyền tổ chức Thế vận hội
mùa đông năm 2002 ở Salt Lake
City, thuộc tiểu bang Utah. Phần lớn
các viên chức trong UBTVQT đều
thuộc các nước nghèo trong "thế
giới thứ ba" (Á Phi và Nam Mỹ).
Một số các viên chức này,
cũng như một số viên chức
trong "Ủy ban Thế vận Hoa kỳ" đã
bị điều tra và phải từ
chức.
C3.
Một vụ chấn động khác là
vụ hai học sinh trường Trung học Columbine
ở thành phố Litteton, Colorado, đem
vũ khí (mìn và súng đạn)
vào trường học và nả súng
vào các học sinh đang ở trong
phòng ăn trưa (cafeteria) và thư viện,
làm chết 15 người, kể cả
hai đương sự. Có tin cho là
hai học sinh này thuộc một tổ chức
tôn thờ Hitler và họ muốn làm
một "cú ngoạn mục" để kỷ
niệm ngày "Đức quốc xã"
(Nazi), ngày 20 tháng 4. Trong hai năm qua đã
có 4-5 vụ học sinh đem súng vào
trường giết người, kể
cả học sinh tiểu học 10-11 tuổi, nhưng
vụ Columbine này là vụ làm chết
người nhiều nhất.
C4.
Theo 'The World Almanac and Book of Facts, 1994", Thống kê
năm 1990 cho biết trên toàn nước
Mỹ, số người sử dụng
các ngôn ngữ trong gia đình hàng
ngày như sau:
Anh:
230.445 triệu; Tây ban nha: 17.339 triệu; Pháp:
1.703 triệu; Đức: 1.547 triệu; Ý:
1.309 triệu; Tàu: 1.249 triệu; Phi luật tân:
843 ngàn; Ba lan: 723 ngàn; Đại hàn:
626 ngàn; Việt nam: 507 ngàn, ...
Số
người nói tiếng Việt ở
nhà đã giảm từ 784 ngàn
xuống còn 507 ngàn, sau 10 năm.
C5.
Một biến cố quan trọng là những
tàn quân của đảng cọng sản
Miên (Khmer Rouge) trong năm qua đã giải
giới về đầu hàng chính
phủ Miên, vào tháng 12/1998. Khmer Rouge
giải tán. Từ 1975, 24 năm đã
trôi qua, cọng sản Miên đã phá
nát đất nước Khmer, tàn
sát hàng triệu dân mình. Bây
giờ, Khmer Rouge không còn nữa,
nhưng cọng sản Miên vẫn còn đó,
đất nước và người
dân Khmer vẫn còn điêu linh. "Trông
người mà ngẫm đến ta",
bao giờ dân tộc Miên, và dân
tộc ta, mới khá được.
C6.
Năm vừa qua, hai cô cậu El Nino và
La Nina "quậy" khắp thế giới, làm
khí hậu mọi nơi thay đổi một
cách bất bình thường: Trong nước
Mỹ thì bão tuyết rồi hạn hán
ở miền đông bắc, bão
lụt ở miền đông nam, nóng
trên 100 độ F ở miền trung tây
(Midwest), cháy rừng ở miền tây,
... Trên thế giới thì đất
và tuyết lở (Avalanches) ở Pháp,
Áo, Thụy sĩ, ... động đất
ở Mễ tây cơ, Thổ nhĩ kỳ,
Đài loan, ... lụt và sóng thần
ở miền đông bắc Úc,
cháy rừng ở miền đông
nam Úc, ... Đó là chỉ kể những
thiên tai tương đối lớn,
làm thiệt hại nhiều về tài
sản và nhân mạng.
D)
Trong Nước Việt Nam:
D1.
Bùi Giáng: Cái tang lớn nhất
trong nước là cái chết của
nhà thơ triết gia Bùi Giáng, chết
tháng10/1998. Ông thọ 73 tuổi, đã
nổi tiếng nhiều năm về sự
uyên bác về triết học, về
Phật giáo, về tài "chơi chữ"
trong thơ văn, và về cái phong thái
"phiêu hốt" trong đời sống.
Ông đã xuất bản nhiều tập
thơ, nghiên cứu và nhận định
triết học, sách giáo khoa văn học,
... Ông cũng nổi tiếng là một
giáo sư đại học (Vạn Hạnh)
lỗi lạc mà không có một cấp
bằng nào hết. Ông đã tự
học tiếng Anh và Đức, đủ
để đọc sách của các triết
gia danh tiếng Anh và Đức từ
trong nguyên bản. Đám tang của ông
do "kỳ nữ Kim Cương" làm Trưởng
ban tang lễ, đã là một cơ hội
duy nhất quy tụ được nhiều
khuôn mặt thuộc mọi khuynh hướng
chính trị, văn học trong và ngoài
nước. Chưa đầy một năm,
ngôi mộ của ông đã được
xây thành gần như một cái "lăng",
to và đẹp hơn bất cứ ngôi
mộ hay "lăng" của bất cứ nhân
vật nào ở trong nước.
D2.
Chuyện chỉ có thể xảy ra ở
Việt nam:
Một
Ngày Ở Ga Sài Gòn (Theo Như Nguyện
- VNN):
"Phòng
vé, ngày dài hơn thế kỷ".
Đó là câu mở đầu
của bài báo Thanh Niên ở Việt
nam, viết về lề lối làm việc
của ga xe lửa ở Sài gòn
nói chung và các cán bộ CSVN ở
phòng bán vé nói riêng. Từ
chuyện rất nhỏ là mua vé di chuyển
mà người dân phải khổ sở
và khó chịu đến như vậy.
Người
viết kể rằng chờ đợi
suốt 12 tiếng đồng hồ, để
rồi còn hai người nữa tới
lượt mình, nghe
cô bán vé bảo: "Hết vé",
người sinh viên có cái tên
nghe "rất có vấn đề" là
Trường Hận chán nản, nhưng
không hiểu sao anh lại nghĩ đến
"Danh sách Schindler", cuốn phim nổi tiếng
nói về những người Do Thái
may mắn được một doanh nhân
làm việc cho phát xít Đức
cứu thoát, và anh thấy mình
như người ở trong cuộc.
18
giờ, trước cửa bán
vé số 5, số 7 và số 9 ở
ga Sài gòn đã có 40 người
ngồi xếp hàng dài trên hai dãy
ghế song song, chờ mua vé tàu về
Tết.
Trường
Hận, sinh viên năm 3 Đại học Luật,
mua vé về Quảng ngãi, nói: "Xếp
từ lúc 5 giờ rưỡi
chiều mà còn phải ngồi thứ
15". Trước Hận vẫn còn ba bốn
chỗ trống chưa có người
ngồi nhưng lại có một vài cuốn
sách vở để vào ghế trống,
Một người nào đó đi
sớm đã "xí" ghế cho bạn
mình tới sau.
Cửa
số 5 bán vé các ga từ Mường
Mán đến Huế. Cô nhân viên
mang bảng hiệu tên Hương cắm cúi
ghi chép, thỉnh thoảng lại gõ gõ
vào máy vi tính bên cạnh.
Một
người khách mặc quần áo
bộ đội vào hỏi: "Chị ơi,
ngày mai bán vé đi ngày mấy?"
Không nhìn lên, cô trả lời:
"Ngày bảy tháng hai". "Lúc nào bán
vé ngày mười hả chị?".
Vẫn không nhìn lên, cô trả lời
gắt gỏng: "Chỉ bán trước
ba mươi ngày, cứ vậy mà tính".
Anh hỏi tiếp: "Thế chị ơi...", cô
nhân viên nhìn lên nhăn mặt, cắt
ngang nói: "Nói vậy mà không hiểu,
hỏi hoài, ra ngoài bảng thông báo
mà xem" và cô lại tiếp tục ghi
ghi gõ gõ.
20
giờ. Lúc này nếu tính cả
số người của hai bên thì
có khoảng 80 người, mỗi người
chỉ được mua hai vé, vị chi
cũng đã là 160 vé. Cô nhân
viên bán vé đã kéo tấm
carton ghi dòng chữ "Close - đóng cửa"
vào trước ô cửa bán
vé. Ngọc, sinh viên đại học Bách
khoa, nói: "Ngày mai mình thi mà không
có ai để nhờ đi mua vé
dùm nên phải đem sách lên đây
học bài, nghe nói là 11 giờ
khuya sẽ bán vé 30 ngàn đồng/ghế".
Dù sao thì vẫn còn rẻ hơn giá
vé chợ đen mà lại chắc
chắn là vé thật.
6 giờ
sáng. Phòng bán vé bật điện
sáng trưng, ai cũng nhốn nháo hướng
về cửa bán vé. Người
đi sau chạy lên phía trước
để hỏi xem có ai mua một vé
để gửi, không kể đó
là quen hay lạ. Lần lượt hàng
ghế ngồi được nhích dần
lên, mọi người cười
vui vẻ vì sắp đến lượt
mình mua vé. Chị Hồng, người
Qui nhơn, làm thợ may ở Tân
bình, nói: "Chờ mấy giờ
tui cũng chờ được hết,
chỉ sợ nhà ga nói hết vé
thôi".
7 giờ
kém 15 phút. Còn 5 người nữa
thì đến lượt anh bạn Trường
Hận mua vé về Quảng ngãi trên
chuyến tàu S6, anh nói vẻ hân hoan:
"Gần đến giờ hạnh phúc
rồi".
Trong
cửa bán vé, đột nhiên cô
nhân viên lắc đầu, cô tiếp
tục gõ gõ trên máy vi tính
và lại lắc đầu lần nữa.
Các "thượng đế" đang cười
nói vui vẻ bỗng nhiên im bặt vì
điệp khúc "Hết vé" của nhà
ga Sài gòn lại vang lên. Cô nói:
"Vé từ Diêu trì đi Huế
hết rồi", hai người trước
Trường Hận bỏ về vì họ
mua vé đi Đà naüng. Đến
lượt Hận, anh năn nỉ: "Cô xem
còn vé loại nào đi Quảng ngãi
nữa không?" "Hết vé rồi, chỉ
còn hai vé giường nằm đi
Huế thôi".
Tiếng
chửi thề khá lớn, tiếng
dậm chân, tiếng đập ghế vang
lên từ những nét mặt đầy
thất vọng, mệt mỏi và mất ngủ.
Số người mua được vé
mới chỉ 1/5 trong khoảng 200 người
xếp hàng.
Xen
lẫn trong đám người đi
mua vé là tiếng hỏi mời gọi
đầy hấp dẫn: "Anh chị mua vé
không, ngày nào, giờ nào,
anh chị muốn đi tàu số mấy
cũng có cả...".
Có
ai cần phụ đề Việt ngữ
hay thông dịch sang tiếng Việt cho dễ
hiểu lời mời của đám
người bán vé chợ đen
kể trên không?
Nguyễn
Trọng Dũng, Đinh Công Nghĩa, Trần
Trung Tính, Hồ Tấn Phát, Bùi Thọ
Tiếng, Nguyễn Khắc Tâm, Phạm Hữu
Bình, Nguyễn Quang Hữu, Trần Đan
Thanh, Lê Trực, Nguyễn Công Thuần
|