Những
Chuyện Vui Buồn
Trước
Năm 1975
Bài của Nguyễn Thị HàCác
bạn có biết cây quỳnh hoa không?
Có người nói rằng thấy
quỳnh hoa nở thì rất là hên,
cũng có người nói rất
xui.
Ở
bên Việt nam mình, quỳnh hoa rất hiếm,
tôi chỉ nghe nói chứ từ
nhỏ tôi chưa bao giờ thấy hoa
quỳnh. Khi qua bên Mỹ thì ngay tại
nhà anh của tôi ở có trồng
quỳnh hoa, tôi chiết ra và cắm vào
trong chậu rồi cho phân vào rất dễ
mọc lên.
Quỳnh
hoa là một loại cây nhỏ thân tròn
bằng ngón tay, lá dài có khía
hai bên, lá khác mọc ra từ nách
của lá chánh, rồi khi có hoa, hoa
cũng mọc ra từ nách của lá,
cuống hoa chúc xuống, đài hoa vươn
lên như một cái móc câu, hoa to
màu trắng có ẩn sắc hồng
rất đẹp, hoa chỉ nở vào
nửa đêm tỏa hương thơm
thoang thoảng và cao sang, nhụy hoa kết thành
dãy phía bên trong, mường tượng
như chiếc thuyền rồng, độ một
tiếng đồng hồ thì từ
từ tàn đến sáng chỉ còn
đóa hoa rũ xuống như cuộc đời
của nàng công chúa Quỳnh Hoa. Ở
nhà tôi, quỳnh hoa nở rất nhiều,
hết đợt này đến đợt
khác, tôi cũng chiết ra cho các
bạn hữu thì không thấy nở
hoa, tôi nghĩ có lẽ họ không
chăm sóc kỹ chăng? Một
chút
khái niệm về hoa quỳnh, còn chuyện
tôi đề cập đến là câu
chuyện mà tôi kể ra sau đây có
dính dáng đến loại hoa này. Hồi
tôi còn làm việc ở Phòng
Năng suất, đóng đô tại
12 Hồng thập tự, lầu 3, trong phòng
gồm có tôi, Phạm Thị Ngọc Sương,
Trần Quốc Thái, cô thư ký,
bác năm Đảnh tài xế. Trưởng
phòng là Phạm Ngọc Thức. Anh Thức
vóc người thấp thấp, gầy,
gương mặt xương, tánh tình hiền
lành vui vẻ. Trước khi đi Mỹ
tôi có đi tìm anh ấy theo địa
chỉ của anh Quế đưa, nhưng tìm
hoài không gặp, không biết bây
giờ anh ở đâu? Vào một
ngày đẹp trời rảnh rỗi,
TQ Thái lấy ống dòm nhìn ra bin-đinh
phía sau và nói với các bạn
"Ơ kìa, cây quỳnh hoa, đến
mà xem!" Vốn tò mò, muốn biết
cây quỳnh hoa như thế nào và
hoa quỳnh ra làm sao (có lẽ anh Thức
cũng chưa biết như tôi), nên chúng
tôi chuyền tay nhau cái ống dòm
mà nhìn chăm bẳm vào chậu quỳnh
hoa trước ban-công của căn nhà. Hoa
quỳnh đâu không thấy, chỉ thấy
hôm sau ông Nguyễn Hữu Phúc
(chief lớn, mà các anh em thân mật
đặt cho biệt hiệu là "Phúc còi")
được ngài TGĐ mờilên
văn phòng hớt ha hớt hải
không biết là chuyện gì. Đến
trưa anh ấy về phòng gọi anh Thức
và tôi vào hỏi tại sao nhìn
vào nhà người ta. Anh Thức
giải thích chuyện nhìn quỳnh hoa. Ông
Phúc "dũa" cho một chập "tơi bời
hoa lá". Khi tôi hỏi anh Thức chuyện
gì thì anh ấy bảo căn nhà mà
chúng tôi nhìn là căn nhà
của một vị bộ trưởng. Hôm
đó xui xẻo làm sao, có một
cô con gái ở trong nhà, người
con gái thấy chúng tôi nhìn bèn
đi mét lại với vị bộ trưởng,
vị này gọi điện thoại xuống
ngài TGĐ, TGĐ cho vời NH Phúc
và chúng tôi được nghe "chửi".
Cũng may, vài hôm sau đó, có
lẽ ngài TGĐ có việc gì vui
nên không nghĩ đến chuyện hoa
quỳnh nữa, chứ nếu không
thì có thể bị đuổi cả
lũ, thật hú hồn, mặt người
nào người nấy xanh lè!! Như
vậy các bạn nghĩ hoa quỳnh xui hay hên?
Nguyễn Thị Hà
|