Khi
Em Đã Già
thơ nguyễn
đăng tuấn (trích
từ Liên mạng) khi
em đã già và ta cũng quá
già hai
đứa lụm khụm hỏi thăm nhau bàn
tay run rẩy như thời trước chả
dám cầm lâu sợ làu bàu khi
em đã già và ta cũng run chân chả
dám ra đường xe chạy nhanh đành
ngồi trước cửa mơ ngày
ấy tung
tăng bướm lượn của thanh
xuân khi
em đã già và ta đã kèm
nhèm nhìn
nhau lệ ứa trong buồn phiền ảo
hoá ra ta thời trai trẻ lễ
mễ cùng em chốn phố quen khi
em đã già và ta đã xuội
lơ chao
ôi ngày ấy rất bất ngờ là
xương vai gánh cùng rong ruổi thôi
lỡ rồi đành phận bơ vơ nguyễn
đăng tuấn |