Hồi
Hương Tân Thời
Thơ
chua của
Quang Công
Đi
cải tạo mút mùa Trở
về thân đói rách Vừa
lê bước tới cửa Thấy
con trẻ chơi đùa! Những
ký ức năm xưa Trí
ta nhớ vanh vách Nhưng
sao chúng kêu lên: Bố
mẹ ơi! Có khách! Ta
là bố đây mà, Chắc
chúng lộn rồi chăng? Tên
công an mặt rằn, Xốc
quần ra coi mặt. Bà
hàng xóm trợn mắt, Tay
bịt vội lên miệng! Cơ
sự đã rõ ràng, Cuộc
đời sao cay nghiệt! Bao
nhớ nhung yêu thương Dành
về nói với vợï Những
đồ chơi nho nhỏ Làm
cho con trong tù. Hành
trang ta có thế, Nay
thêm nỗi tái tê, Giữa
trưa xương sống lạnh Lết
đi trong cơn mê! Quang
Công |