Sài gòn, về1./Về
thăm con phố ngày xưa Tôi
căng phổi thở cơn mưa thuở
nào Ô
hay, mưa tự trời cao Hay
mưa bão của lòng nào, trong tôi Mưa
tôi tạnh đã lâu rồi 2./ Ngã
ba tôi, lạ quá chừng Đâu
con hẻm cũ, đâu vùng nhà quen Con
đường, sao lạ lùng , tên Người
xưa đâu, chẳng nghe quen tiếng chào Bây
giờ lạ hết rồi sao 3./ Đi
xuống, rồi lại đi lên Đi
lên, đi xuống, nhớ quên ngõ
nào Trở
về nơi chốn chôn nhau Mà
sao như lạc tinh cầu nào đâu Còn
gì tôi nhớ, mai sau 4./Bụi
tung, khói tỏa mịt mùng Đứng
ngơ ngẩn giữa một vùng phố
đông Mình
tôi lại cứ thầm mong Chiếc
xe đạp cũ lòng vòng phố xưa Vòng
nhớ, quanh quẩn vòng quên Vòng
qua chốn cũ, vòng lên phố người Vòng
nay vắng hẳn nụ cười Tôi
xôn xao nỗi bồi hồi nhớ, quên 5./ Đã
qua rồi thuở thần tiên
Trịnh
gia Mỹ
|