ĐỂ
TRẢ LỜI MỘT CÂU HỎI
(
cho Cường Thắng và Tường
Vi của Bố Mẹ) Anh
cứ hỏi sao em thôi làm thơ anh
băn khoăn không biết tự bao giờ nguồn
thơ em theo những dòng chữ đẹp đã
âm thầm tan biến với tình thơ Anh
cứ lo vì anh mà em khổ vì
"ghen tuông" nên em hóa dại khờ thêm
đàn con làm tối tăm mắt mũi thì
giờ đâu mà mộng với
mà mơ Anh
cứ sợ vì anh hay "chế giễu" mấy
anh chàng thi sĩ ở nhà bên đời
khắc khoải thu mình trong manh chiếu hồn
say sưa mơ trăng gió qua thềm Rồi
anh nghĩ vì anh không yêu thơ Nên
em buồn em chẳng muốn làm thơ... Tội
nghiệp anh sao lo nhiều quá thế Lo
bạc đầu chỉ thêm khổ anh thôi anh
có biết lòng em luôn mơ nghĩ giữa
đôi ta, thơ đã ở đây
rồi... Thơ
ẩn hiện quanh đây ngày nắng
gió Thơ
hồn nhiên tự tại quá đi
thôi Thơ
bàng hoàng ở trong từng hơi
thở và
từng giây từng phút của
cuộc đời Anh
có biết chẳng bao giờ em nghĩ là
em buồn vì thiếu những vần
thơ anh
cho em một mối tình chung thủy với
muôn lời yêu ngàn kiếp mong
chờ Hãy
lặng yên để ta cùng cảm nhận những
dòng thơ không diễn tả bằng
lời và
siết chặt vòng tay cùng ấp ủ ba
"bài thơ" yêu quí nhất anh ơi... Y-Nguyên (tháng
10 năm 2000) |