Duyên
THĐL
Tường
thuật họp mặt picnic hè 2000 Nam Cali
của Nguyễn
Trọng DũngThoạt
đọc mấy hàng tựa trên chắc
có bạn sẽ đặt câu hỏi
: ở đâu ra có cái tên
NT Dũng này từ Bắc Cali mà
lại tường thuật về họp mặt
của THĐL Nam Cali? Xin thưa chính vì thế
mà bài viết này mang cái tên
"Duyên THĐL". Sự thể là:
Tôi
không biết các anh chị thân hữu
Nam Cali đã quyết định từ
bao giờ chọn ngày Chủ nhật 27
tháng 8để
làm họp mặt picnic hè 2000, nhưng
riêng tôi thì ngay từ tháng 6
vì việc gia đình đã biết
trước là tôi sẽ có mặt
ở Los Angeles (LA) trong tuần lễ từ
26 đến 30 tháng 8. Đầu tháng
8 tôi liên lạc với anh PL Thượng
để thu xếp cho chuyến đi dự
đám cưới vào tháng 9
của cháu gái anh chị TT Tính ở
San
Diego, tình cờ được anh
cho biết ngày 27/8 THĐL Nam Cali sẽ tổ
chức họp mặt picnic trong công viên
Mile
Square ở Westminster. Nghe biết vậy
nhưng tôi chưa dám tiết lộ với
anh Thượng rằng mình sẽ có
mặt ở LA đúng vào dịp
đó. Lý do là việc riêng của
tôi đòi hỏi phải ở nhà
người thân 24/24 không chắc có
thể đến tham gia picnic.
Cái
tình cờ thứ nhì xảy ra
vào ngày 17/8 khi tôi gọi điện
thoại cho anh NT Cảnh. Đã lâu lắm,
có lẽ cũng hơn nửa năm
rồi, tôi không có liên lạc với
anh, không hiểu sao hôm đó tôi
chợt nhớ và muốn nói
chuyện hỏi thăm anh. Tôi gọi lúc
4:00 giờ chiều giờ Cali tức
là khoảng 6:00 giờ bên tiểu
bang Minnesota của anh. Anh không có nhà,
cháu gái cho biếtanh
đi xa. Tôi dặn cháu khi về thì
cho biết có tôi điện thoại, mục
đích chỉ hỏi thăm thôi chứù
không có gì đặc biệt. Qua tối
hôm sau, khoảng 9:00 giờ tức là
11:00 giờ đêm bên Minnesota anh gọi
lại, cho biết anh vừa từ Florida
về. Tôi xuýt xoa lòng chân tình
của anh, vừa đi xa về nghe lời
nhắn, không quản ngại khuya khoắt,
gọi ngay cho tôi. Sau những lời
thăm hỏi thông thường giữa
2 người bạn, tôi ngỏ ý tiếc
anh đã không đến dự kỳ
họp mặt "Bắc Cali 2000" vừa qua ở
San
Jose, cho tôi có dịp gặp vì đã
25 năm rồi, 2 đứa chưa thấy
mặt nhau. Nghe vậy anh liền cho biết cuối
tháng 8 anh sẽ đi
Santa Ana thăm gia
đình. Tuy chưa chắc chắn nhưng
anh hẹn sẽ thu xếp tạt lên miền
Bắc để anh em gặp nhau. Tôi mừng
rỡ nói với anh thế thì
xong rồi chỉ cần anh đến Nam Cali
vào đúng dịp week-end 27/8 là
2 đứa sẽ được toại
nguyện. Nói là "xong rồi" nhưng thật
ra với tôi cũng còn hơi lấn
cấn vì không chắc tôi có thu
xếp để đi được không.
Cái khó khăn của tôi chẳng
phải bận rộn to tát gì, mà chỉ
là tôi phải có mặt ở nhà24/24,
thế thôi. Nếu muốn dự picnic
thì phải kiếm người thế.
Ngày 23/8 tôi gửi email hỏi và
được anh Cảnh hồi âm xác
nhận chắc chắn sẽ đến Santa
Ana ngày 26/8. Lúc đó tôi mới
gọi báo cho anh Dậu biếtvề
chuyến đi LA của tôi. Tuy trong đầu
chưa biết cách giải quyếtviệc
riêng thế nào nhưng thâm tâm
tôi nhất định sẽ tìm cách
sao cho ổn thỏa mọi bề để đến
họp mặt.
Cái
duyên tình cờ chưa chấm dứt
ở đây. 10 giờ sáng ngày
thứ sáu 25/8 tôi nhận được
email của anh HV Phong từ Boston cho biết
anh sẽ đến Nam Cali vào ngày 26/8
và lưu lại vài bữa. Tôi
vội vàng hồi đáp, báo cho
anh biết về buổi picnic của THĐL Nam
Cali sẽ là một buổi hội ngộ tình
cờ hi hữu vì sẽ có anh
Cảnh từ Minnesota qua. Tôi đề
nghị anh liên lạc với anh Dậu để
lấy chi tiết và ráng thu xếp vài
giờ đến dự chung vui.
Và
quả là vui thật trong suốt mấy tiếng
đồng hồ ngày chủ nhật 27/8
đó! Tôi rời nhà ở
thị trấn Agoura từ 10:00 giờ
sáng, cách khu picnic ỏ Santa Ana khoảng
70, 75 miles, dự trù lái xe mất 1 tiếng
rưỡi để có mặt ngay từ
những phút đầu cho khỏi thiếu
sót. Xa lộ ở LA ngày chủ nhật
sao mà cũng kẹt xe, mãi hơn 12:00 giờ
tôi mới tới. Được
anh Thượng chỉ đường cặn
kẽ từ hôm trước nên
tôi tìm ra địa điểm dễ
dàng. Cũng cần giới thiệu thêm
anh Thượng là người vì
lý do nghề nghiệp, rành rẽ đường
xá ngõ ngách vùng Little Saigon
nhưmột người
đưa thư cho nên cách anh hướng
dẫn rất dễ hiểu và dễ tìm.
Bước vào khu công viên, từ
xa thấp thoáng thấy bóng dáng nhiều
nhóm khác nhau đang tụ tập, chưa
phân định được. Khi nhìn
sang phía trái có tấm biểu ngữ
"Thân hữu Điện lực" treo giữa
2 thân cây thì đúng là "phe
ta đây rồi". Nhắm hướng
đi tới, 2 dãy bàn dài đã
ngồi kín. Một bàn các anh, một
bàn các chị, đông đủ
cả. Tôi đảo mắt tìm anh Cảnh,
nhưng phải đến tận nơi mới
nhìn thấy anh giữa đám đông.
Anh không thay đổi mấy, hay nói cho
đúng hơn chỉ thấy anh thay đổi
rõ ràng khi anh không đội nón.
Lúc đứng chụp tấm hình
kỷ niệm với anh, có tiếng nói
: Các cậu bỏ nón ra xem ai già
hơn ai. Anh Cảnh đáp : Một thằng
đầu hói, một thằng đầu
bạc, không thể so sánh được,
nhưng nếu nhìn cái bụng thì chắc
bằng nhau. Tôi
được giới thiệu lần
đầu gặp chị Phan Thị Hải Hồng
và các anh Nguyễn Hoàng Nghĩa, NguyễnHữu
Tiên, Phan Văn Hườn. Và tất
nhiên tôi được gặp lại
anh ĐC Nghĩa mới từ Colorado
gia nhập THĐL Nam Cali vài tháng nay, cũng
như chị KimEm và các anh Trần Khiết,
Hoàng Đình Khang mà lần sau cùng
tôi gặp từ năm 1967. Ngoài ra
anh LK Minh mặc dầu gặp chuyện bất khả
kháng, không thể dự trọn vẹn
buổi họp mặt, anh cũng ráng thu xếp
được nửa tiếng đồng
hồ đem theo cuốn album hình chụp
trong ngày Đại hội "Bắc Cali 2000" để
cho tôi mượn lựa một số
hình đưa lên internet. 12:30,
anh Dậu bắn pháo lệnh cho quạt lò
nướng thịt với đầu
bếp chính là các anh Lê Hùng,
NV Mãnh và cháu David, trưởng
nam anh NT Cảnh. Anh Dậu hỏi tôi muốn
uống trà ta hay nước táo, chưa
kịp trả lời thì anh PN Diệp mở
nắp chai nước táo rót vào
ly tôi. Vừa đưa lên miệng
tôi phải vội vàng chạy sang bàn
ẩm thực xin nước đá
và thêm 1/3 nước lạnh. Té
ra vì luật no alcohol trong công viên
nên các anh dùng vỏ là chai nước
táo, còn chấtlà
"nước cay". Cái gọi là "trà
ta"-- chứ không
phải trà tàu - đựng trong bình
nhựa Tropicana khi rót ra thấy sủi
bọt. Để giữ bí mật cho các
anh, hầu lần sau còn tiếp tục được
đến picnic tại công viên mát
mẻ này mà không bị cấm cửa
tôi xin miễn nói thêm chi tiết, để
tùy bạn đọc suy diễn. Mặc dầu
tửu lượng của tôi từ
sau ngày 75 không còn như xưa, nhưng
phải thú thật, với món BBQ sườn
bò Đại hàn được chị
Dậu ướp thật tài tình, lại
có "nước táo" của anh Diệp,
cụng ly với những người
bạn cũ mấy chục năm thì quả
là"hết sẩy". Nghĩ tới chặng
đường còn phải lái xe
chuyến về, để tránh bị khép
tội DWI, tôi không dám "bi thì bi" như
những ngày cúng rằm tháng
7 ở Điện lực khi xưa. Xin "phụ
đề" thêm cho món sườn
bò Đại hàn này, đặc biệt
giá đắthơn
mua ở chợ tới hơn 1 trăm
đồng, không phải vì nó là
bò tót như anh ĐH Hạnh giới
thiệu mà vìtrên
đường đi chợ anh Dậu
đã lãnh một giấy phạt over
speeding của cảnh sát công lộ. Aên
uống tận tình nhưng mấy anh em cũng
không quên hỏi nhau, không biết anh
HV Phong có đến được chăng.
Đã 1 giờ 30 vẫn chưa thấy
bóng dáng anh, một vài người
bắt đầu chất vấn anh Dậu là
người vẽ đường hướng
dẫn anh Phong. Mấy hôm trước
anh Dậu chỉ đường cho tôi
qua điện thoại, dặn tôi cứ
tìm đến khu công viên nằm trên
đường Euclid và Brookhurst.
Khi tôi giở bản đồ ra dò
thì 2 đường Euclid và Brookhurstlà
2 đường song song (!). Sau đó
anh dặn thêm là phe ta sẽ chiếm cứ
góc đường Warner, nhưng 2
góc đường Euclid/Warner và Brookhurst/Warner
cách nhau 1 mile, đúng như cái tên
Mile Square của công viên, là một hình
vuông mỗi cạnh 1 mile. Đến gần
2:00 giờ thì nỗi oan của anh Dậu
được giải tỏa khi từ
xa đi tới mộtngười
đội nón cói (xin lưu ý
không có dấu mũ) rộng vành
che khuất nửa mặt nhưng tôi nhận
ngay ra anh Phong qua cái tướng đi lững
thững gật gù rất đặc biệt.
Anh giải thích lý do tới trễ
vì vừa từ San Diego về chứ
không phải bị lạc đường.
25 năm mới gặp lại nhau, sau khi tay bắt
mặt mừng, câu hỏi đầu tiên
anh Cảnh đặt ra với anh Phong là
: cậu ăn uống tập tành theo một
qui cũ khe khắt, tránh ăn của ngon
vật lạ, ngủ riêng kiêng cữ,
vậy cậu giữ sức khỏe sống
lâu đểû làm gì. Câu trả
lời đã được anh Phong
viết trong bài "Nhìn lại thấy mình
già" đăng trên bản tin số
18, nhưng anh vẫn giải thích thêm : có
ai cấm cậu thỉnh thoảng khi nào thích,
vẫn được quyền ăn thả
giàn và ngủ chung giường như
thường cơ mà. Sau
đó còn có các anh HĐ Khang,
LK Minh, NĐ Phú, và chị KimEm lần
lượt đến. Mỗi lần là
những tiếng "A !!!", "Ô kìa!!!" lại
vang lên một góc công viên. Phải
phục anh Dậu lo chuyện ăn uống chu đáo,
dành phần thức ăn đầy
đủ cho từng người tới
muộn. Ai mới tới còn la cà
ham nói chuyện, chưa chịu đi lấy
thức ăn thì loáng 1 cái sẽ
được (hay bị?)anh
dúi cho một đĩa đầy ắp.
Kể ra anh là người sành tâm
lý vì trong lúc vui mừng hội
ngộ chẳng ai nhớ đến chuyện
ăn, nhưng nếu có đĩa thức
ăn trên tay thì cứ tự động
đưa lên miệng như cái máy
mà chẳng nhớ rằng mình đang
ăn. Trước
khi"thu dọn chiến trường" là màn
chụp hình. Tấm hình chụp chung nhờ
cháu David bấm máynên
không thiếu một ai. Tổng cộng có
gần 1 chục máy, lần lượt
bấm từng cái một, cháu phải
mất đến 2 phút mới xong hết
lượt. Rồi buổi họp mặt được
kết thúc với mục xổ số
mà tôi là người may mắn
trúng ngay lô xổ đầu tiên.
Thật ra tôi đã trúng cá cặp,
vừa được gặp lại bạn
xưa, vừa được quà mang
về. Trở
lại với cái tựa "Duyên THĐL",
nếu tin vào câu :"Hữu duyên
thiên lý năng tương ngộ" thì
quả là các thân hữu Nam Cali
và 3 anh em chúng tôi, đã có
duyên với nhau ghê lắm. Nếu
không phải là "duyên" thìlàm
sao mà chúng tôi từ 3 miền
khác nhau lại có việc gia đình
phải đến LA vào cùng một thời
điểm. Lại phải là "duyên THĐL"
mới xui khiến cho cái thời
điểm đó trùng với ngày
họp mặt của THĐL Nam Cali. Cám
ơn các anh chị THĐL Nam Cali đã
khéo chọn đúng ngày giờ
"hoàng đạo" tổ chức họp
mặt. Nguyễn
Trọng Dũng (tường
thuật từ Agoura Hills, 28/8/2000) |