(Gửi
ông NCT:
Trước
khi chết tôi để lại ít chữ cho ông coi nếu thấy được
đăng vào số báo tới,
coi
không được thì bỏ đi. Cám ơn.
Chu
Hoành)
Co
hai cẳng đạp thằng bần ra cửa.
Sáng
mồng một lắng tai nghe pháo
Giang
hai tay ôm ông phú vô nhà.
Ai mà mặc rách chẳng ai nghe
Khăn
là bác lọ to bằng rế
Váy
lĩnh cô kia quét khắp hè
Công
đức tu hành sư có lộng
Xu
hào đủng đỉnh mán ngồi xe
Chẳng
phong lưu cũng ba ngày Tết
Kiết
cú như ai cũng rượu chè.
LTS:
Trước Tết Tân Tỵ 2001, chúng tôi nhận được bức thư nguyên
văn như trên từ gia đình Cụ Chu Hoành gửi đến, kèm chi
phiếu đóng góp hàng nămcho
quỹ THÐL. Năm nay Cụ đã 96 tuổi rồi! Nét chữ trên thư,
tôi đoán là của con hay cháu Cụ, nhưng chắc chắn là Cụ
đã đọc cho cháu viết lại. Câu đối cũng nhưbài
thơ trên là của Tú Xương, Cụ Chu Hoành đọc cho cháu viết
lại có vài chữ không đúng với các bản thường được
phổ biến. Nhưng điều đó có hề gì. Cái chính yếu là tuy
Cụ đã có nhiều khó khăn trong việc nói, nghe, đọc và viết,
nhưng trí óc Cụ cũng còn đủ minh mẫn để nhớ đến câu
đối và bài thơ chúc Tết để đọc cho cháu viết lại, cũng
như dặn cháu gửi tiền đóng góp vào sinh hoạt THÐL. Tôi
xúc động vô vàn khi nhận được thư và tiền, và bây giờ
ngồi gõ lại trang này, tôi vẫn còn thấy mắt mình nhòa lệ.