Không
bao giờ tôi quên... hình ảnh những con đường lá me rơi vàng
úa
Những
ao bèo có hoa súng nở trắng chiều mưa
Xác
xơ vài túp lều tranh
Tường
nghiêng mái đổ
Không
bao giờ quên rằng tôi đã lớn lên ở đó
Những
buổi sáng mùa Xuân đi đò qua sông theo Me ra chợ
Trời
lất phất mưa bay trên những cánh đồng
Chợ
họp thưa người dăm ba quang gánh
Chỉ
thế thôi nhưng nên thơ và thật là vui
Khi
nghe Me bàn chuyện mua thêm lá dong về gói bánh
Không
bao giờ tôi quên hình ảnh một nồi khoai bốc khói
Những
ngày mưa lạnh căm, mở mắt dậy đã thấy nồi khoai
Miếng
khoai ngọt bùi nhưng ngán quá chắc nuốt không trôi
Nên
cứ thế tôi nằm lì trong chăn mà khóc
Không
bao giờ tôi quên những buổi sáng đầu Xuân cùng chị Minh
lên chùa hái lộc
Chị
tôi mặc áo len hồng đôi má đẹp hây hây
Và
trời cũng lất phất mưa bay
Ôi
những hạt mưa Xuân cuả quê hương miền Bắc
Hạt
mưa êm đềm rơi trong tuổi thơ ngây
Ðó
là tuổi đẹp thần tiên
Nay
đã mất
Sao
không cho tôi quên hình ảnh từng đoàn người lếch thếch
Bỏ
hết ruộng vườn nhà cửa dắt díu nhau đi
Sao
không cho tôi quên hình ảnh những người thân vì chiến tranh
mà chết
Ðể
cho tôi đừng khóc... khi Xuân về
Y
Nguyên