Từ
Giọng Hát Em*
Bài của Th. Da Vàng
Nói về giọng ca
tiếng hát được ưa chuộng
nhất hải ngoại ngày hôm nay thì những người có trình độ thẩm âm cao
cùng tinh thần hiểu biết rộng rãi đều công nhận đó là tiếng hát
của Cô Hai Oregon. Giọng hát của
cổ nó ngọt như đường cát, nó mát như đường phèn.
Lần đầu tiên tôi
được nghe Cô Hai Oregon hát là vào năm 1995 tại đại hội họp
mặt
THĐL tổ chức tại Bắc Cali. Lần thứ hai
tôi được nghe Cô Hai Oregon hát lại là vào năm 1997 tại đại hội họp
mặt THĐL tổ chức tại Nam Cali. Lần thứ ba tôi lại được nghe Cô Hai Oregon
hát tại nhà TH
HGT tổ chức
họp mặt nhân dịp tất niên năm 1999. Phải 2-3 năm
tôi
mới được nghe cổ hát. Tôi biết có nhiều thân hữu may mắn hơn
tôi được nghe cổ hát hàng năm, lại có người được nghe đều chi như TH
HTP... và đây là điều may mắn còn hơn là trúng số!
Cả 3 lần tôi đều được nghe cổ hát bản "Chiếc
áo
bà ba" thì cả 3 lần tôi nào thấy chi chiếc áo bà ba nào
đâu? Cả 3 lần tôi đều thầm tiếc "Phải chi cổ mặc chiếc áo
bà ba thiệt, thêm cái quần sa-teng đen ống rộng cỡ 60-70 cm ... thì
tiếng hát của cổ nó ngọt và mát hơn nhiều..." Ngoài ra cổ
còn mặc chiếc váy "maxy", cái trống mà thủng hai đầu,
bên ta thì có bên Tàu thì không!
Trong lần thứ ba
được nghe Cô Hai Oregon hát, tôi "ngộ" được một điều
"Ừ, váy maxy thì đã sao? Tại
mảnh đất phương Nam, quê hương của chùm khế ngọt, cái xà-rông thì có
khác chi cái váy maxy mà phải mất gần 5 năm rồi mới ngộ, sao không
xin sư phụ làm một phát tức khắc khai ngộ cho nó khỏe cái thân giaø".
Năm 2000, mở đầu
thiên niên kỷ thứ ba, tôi
lại được gặp Cô Hai Oregon tại đại hội họp mặt THĐL tổ chức tại
San Jose, Bắc Cali. Lần
gặp gỡ này Cô Hai tới sớm lắm, lúc đó mới được đâu khoảng chục
người ... Sau khi chào hỏi cổ, tôi liền níu áo đòi nợ "Chị Hai,
tui nói cho chị Hai nghe cái này, mấy năm nay tui được nghe chị hát,
tui
ghiền rồi đó nhen ... lần này chị phải hát cho tui nghe nhen ... không
có là không được đó à nhen ... " Cô Hai Oregon nói liều
"Chị phải hát chớ, chị phải hát chớ, ... và đây là P. con gái
lớn của chị ... "
Sau khi chào hỏi xong cô P., tôi đổi
"tông" liền
"Cô P. biết không, tôi ghiền tiếng hát của má rồi và tôi hy
vọng hôm nay được nghe tiếng hát của P..." Cô
P. nói ngay "Hôm nay P. có đem mấy cái dĩa từ Oregon xuống!" Và như các thân hữu
đều thấy, Cô Hai Oregon lớn cùng Cô
Hai Oregon nhỏ (cũng đã lớn) đều không phụ lòng ái mộ của tất cả
THĐL với những tràng pháo tay dồn dã liên tục. Một bông hoa hồng cho
cả hai!
Nói về Cô Hai Oregon mà không nói đến Cậu Hai Oregon thì là một thiếu sót lớn. Đã lâu lắm rồi, kể từ 1985, tôi
khoái
Cậu Hai Oregon (trước đó không tính), hai thân hữu
này thật chí tình với
THĐLVNHN. Năm 1987, tại đại hội họp
mặt
THĐL Bắc Cali, tôi còn được biết Cậu Hai Oregon còn biết "chửi
thề" với "Kontum kiêu hùng" . Tôi thích bắt tay,
cầm bàn tay của thân hữu này, đôi bàn tay đầy
chai cứng chứng tỏ bù lon, con tán ... chứng tỏ sỏi đá cũng thành
... sỏi đá!
Tại đại hội họp mặt THĐL Bắc Cali
2000, tôi có hỏi Cậu Hai
Oregon thứ mấy thì ổng nói "thứ sáu", hỏi về quê quán thì
ổng nói "Chợ Đệm", hỏi về quê quán của Cô Hai thì ổng nói
"nhà nàng ở cạnh nhà tôi, cách nhau cái dậu mồng tơi xanh
dờn". Hèn chi! Thân hữu nào có thắc mắc
"hèn chi" cái gì, thì "ngọt và mát như đường phèn"
chứ cái gì?
Tháng 6/2003 tôi có hỏi
TH HGT "cậu có cái
tape cái CD nào của Cô Hai Oregon lớn với Cô Hai Oregon nhỏ nhưng cũng
đã lớn không?" thì TH HGT trả lời "không có".
TH HGT có hỏi lại "có gì không?",
tôi trả lời "tưởng cậu có, tính mượn cậu để nghe cho đã..."
Uổng quá! Ca hát như vậy mà không có cái tape, cái
CD để tặng cho thân hữu ái mộ. Khi nào có nhớ gởi cho tui cái
đầu tiên nhen!
Th. Da Vàng
* : Tên một bài hát
của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên