Thư Từ Liên Lạc ... 24
Nguyễn
Công Thuần phụ trách
Lời Người Phụ Trách: Mục tiêu chính yếu của sinh hoạt Thân hữu Điện lực Việt nam Hải ngoại
(THĐL VNHN) là gìn giữ và phát huy tình nghĩa và kỷ niệm giữa những người đã
từng có liên hệ với ngành điện lực ở nước nhà. Bản tin THĐL là một phương tiện
và cách thức để thông tin liên lạc, một lá thư mà một người có thể viết một lần
cho nhiều người, trong đó có mục Thư từ
Liên lạc này do tôi phụ trách. Cái cách tôi làm là trích từ nhiều nguồn
liên lạc (thư, vi thư, gia trang, thiệp,...) trong một năm qua, chọn một vài
câu hay đoạn có tính cách thông tin liên lạc, tìm hiểu, giúp đỡ, chia sẻ, ...
có lời viết vui vẻ, dí dỏm, thân tình, ... và có liên hệ đến số đông THĐL, rồi
sửa lỗi chính tả, chấm phẩy cho câu văn dễ hiểu hơn, và rồi tùy lúc, viết đáp
lại vài hàng cho mọi người đọc vui vẻ thoải mái. Phần thư trích và trả lời bao
giờ cũng là phần thân ái, xây dựng, ... đượm nhiều tình nghĩa và kỷ niệm. Tuy
nhiên có thể có những chỗ sơ sót đưa đến hiểu lầm làm phiền lòng một đôi người,
những chỗ đó xin các thân hữu chịu khó đọc lại cho kỹ và hiểu cho là mục này
nói riêng, bản tin và các sinh hoạt THĐLVNHN nói chung, bao giờ cũng muốn thể
hiện tất cả những gì tốt đẹp nhất của tình thân hữu.
Từ nay tôi muốn thử đổi cách thực hiện
mục này: thay vì các thân hữu viết cho tôi rồi tôi hồi âm cho mọi người cùng
đọc, bây giờ tất cả chúng ta viết
cho nhau. Có thể sẽ có những bức thư của một người viết cho chỉ một
hay vài người, nhưng nội dung có những tin tức có liên hệ đến nhiều người hay
tất cả THĐL, rất nên phổ biến cho mọi người để chia sẻ. Các thư bây giờ sẽ được
xếp theo thứ tự thời gian. Xin các thân hữu để ý và góp ý. Xin có lời cám ơn
trước.
11/2003
– Cung Giác Lộ (Bắc Cali):
(Vi thư gửi NC Thuần, 22
th.11, 2003) ... Trước hết mừng cậu đã ổn định chỗ ở. Thế là cậu và gia đình
lại chọn một quê hương thứ ba nữa à? Ôi sao con người VN mình lắm quê hương thế
nhỉ? Nào là quê cha, quê mẹ, quê em, quê nàng ... lắm quê quá! Nhưng đó là bản
chất của người VN, vì mình quá tình cảm. Mà vì quá tình cảm nên mới rung động
khi nghe một bài thơ hay hay, hay nghe một giọng nói quá quen thuộc với ký ức
của mình nhất là ký ức của thời trai trẻ. Tớ biết cậu rất bận vậy mà cậu cũng
không quên bạn bè ...
12/2003
– Nguyễn Công Thuần (
(Vi thư gửi Nguyễn Thị
Hồng Hải, 5 th.12, 2003) ... Lâu quá mới được tin chị. Cám ơn chị đã liên lạc.
... Thường thì bản tin
hàng năm được bắt đầu làm sau kỳ đại hội họp mặt và hoàn tất để đưa ra nhà in
vào khoảng đầu tháng 10, với dự định là sẽ phân phối tới tay người nhận khoảng
trước Thanksgiving Mỹ. Năm 2002 thì họp mặt tháng 9, tôi lại kẹt đám cưới cháu
gái, thành ra bản tin 22 trễ 1 tháng. Năm nay 2003, tôi lại kẹt dọn nhà từ đông
sang tây, bản tin 23 cũng bị trễ 1 tháng. Một năm tụi tôi chỉ làm nổi một bản
tin, do đó, tất cả phần đóng góp (kể cả tiền bạc, bài vở, tin tức, v.v...) nếu
gởi đến sau ngày bản tin ra nhà in thì phải đợi đến năm sau mới có báo cáo.
Từ ngày tôi ra ngoài
này, hơn 20 năm nay, tôi gởi nhiều lần quà và lời thăm (của tôi cũng như của
nhiều bạn bè khác) về ô. H, ... Tôi cũng mong nhận được thư ô. H, nhưng có thể
tính ổng bây giờ khép kín, không muốn liên lạc, hoặc vì một lý do nào đó, mà
ổng không muốn viết thư. Vả lại, mình chỉ gởi quà qua người khác, mình đâu có
viết thư cho ổng đâu mà mình đòi ổng viết cho mình. Tôi rất đồng ý với chị là
mình cứ làm cái gì mình thấy là đúng, là phải. Không chờ đợi lời cám ơn hay
được người khác làm lại cho mình ...
THĐL không phải là một
cái hội đoàn, càng không phải là một non-profit organisation, do đó
không có chuyện cấp receipt cho các phần đóng góp để trừ thuế. THĐL chỉ
là một nhóm bạn bè cũ có dính dáng tới điện lực, chạy ra khỏi nước và tập họp
lại để liên lạc thăm hỏi và chơi với nhau. Bạn nào thích, lúc nào thích, thì
đến chơi với anh chị em, chia xẻ mọi thứ, cả tinh thần (tình bạn) lẫn vật chất
(chi phí). Còn ai không thích hay lúc nào không thích thì đành thôi...
12/2003
– Lê Văn Bảo (
(Thư gửi NC Thuần, 18
th.12, 2003) ... Cuốn tape vừa qua thật ra tôi không được vừa ý, vì lý do chật
quá không xoay xở được. Và tôi lại không có tờ chương trình nên không biết ông
nào nói dài bao lâu, ôm máy mỏi tay quá ... Nếu biết, kê cái chân là xong ...
Bây giờ thì tôi và anh
cùng đều về hưu cả. Đã gọi là về hưu thì thường sinh ra nhiều chuyện. Tôi
thì bị cao máu được 3 tháng nay (lính mới) nên mỗi ngày phải đi bộ khoảng 4
miles ở ngoài park, ăn thì phải kiêng, rau trái qua ngày. Trường hợp tôi thì lo
lắng hơn các bạn, bởi vì có hai cháu còn đi học ...
12/2003
– Nguyễn Thị Lan Phương (Georgia):
(Vi thư gửi Nguyễn
Thị Thảo, 22 th.12, 2003) ... Thảo ơi, Tui mới nhận được tờ báo bữa nay, đọc xong tưởng ngày mai
thứ bảy, mừng quá, chừng nhớ lại ngày nay mới thứ hai ... (lại nghèo mà ham).
Trong đoạn thư bồ có
viết vấn đề đi lạc ... tui xin thú tội nha, chị Liên biểu quẹo là đúng rồi mà
tui lại thấy "đường nào cũng về đến ... xe bus" hết nên tui đẩy chị
Liên đi thẳng đó, phải nghe lời bả thì đâu có bị lạc đâu ... Thôi nhờ vậy cũng
được một bài học và nhờ vậy bồ có thêm chuyện để viết ... Các anh chị đi cùng
chuyến xe bus B lần nữa cho LP xin lỗi nha ...
Nhớ lại lời "tỏ
tình" tiếng Tàu của anh Di cười muốn chết luôn "Ngộ ái nị, nị ái
ngại, ngộ ôm đại ..."
Lần nữa LP xin cám
ơn ban tổ chức thật nhiều. Một năm chỉ có mấy ngày là hoàn toàn là "ngày
của mình" và cảm thấy sao mình còn "trẻ quá" ... về đến nhà mới
thấy mình "nghèo mà ham" ...
12/2003
– Nguyễn Thị Bê (
(Thư gửi NC Thuần, 24
th.12, 2003) ... Đọc xong thán phục anh chị đã chạy lui chạy tới, bay qua bay lại
không biết mệt như vẫn cứ còn trẻ trung. Thiệt rõ là "Trường đồ tri mã
lực" ... Phần tôi, chẳng dám sánh với anh chị nổi, chỉ còn mượn hai câu
kết của bài thơ cuối năm vừa viết: "Bên thềm đứng ngắm mùa đông giá,
Vọng tưởng xuân về chốn cố hương", tức là "Đứng" rồi đấy,
hết còn bay chạy nổi nữa ...
Đêm Đông
Phủ trắng đầy sân ...
tuyết ngập đường,
Đầu cành giọt đọng ... lệ vương vương!
Chân ai qua ngõ ... giày in dấu ...
Vắng vẻ mờ trăng ... trải nhớ thương!
Hiu hắt gió lùa ... rơi rụng tuyết,
Đu đưa kỷ niệm giữa đêm buồn.
Bên thềm đứng ngắm mùa đông giá,
Vọng tưởng xuân về chốn cố hương!
(Mùa đông Maryland 2003)
1/2004
– Nguyễn Khắc Huề (
(Thư gửi NC Thuần, 10
th.1, 2004) ... Đọc bản tin số 23 có rất nhiều bài viết thật hay và vui, nhất
là bài "Ai muốn sống lâu" của Thầy F. Nói về "Sợ" (tham
sống sợ chết) thầy viết nhiều ý rất độc đáo. Tuy nhiên còn một nỗi sợ nữa mà
thầy ... có lẽ quên không bàn đến. Nỗi sợ này cũng tạo lắm khổ sở để con người
... tham sống và sợ phải chết ... rồi sau đó phải trở lại sống kiếp sau,
nếu được phước đức mới làm con người được (kiếp sống con người cũng đã quá khổ
rồi), nếu không sẽ làm thân con vật thì ... ôi thôi còn khổ vô vàn nào mà nói.
Mười hai mắc xích của "thập nhị nhân duyên" cái nào cũng khó phá rồi,
do đó, khó có thể "nhảy ra khỏi cái vòng này" và hơn nữa từ lúc sanh
ra đến giờ, chưa làm được điều gì có thể gọi là tạo Phước, tánh lại ưa mê cái
Đẹp, nên mê chạy theo gái đẹp, học hành không lo nên u mê (vô minh) vẫn còn dày
đặc. Phải trở lại kéo cày chắc không kham nổi. Anh thử nói với Thầy F. nghiên
cứu và cho ý kiến ...
Anh Huề ơi, Anh viết thư
tay thành ra tôi bỏ vào hộp rồi ... quên mất, không có chuyển cho Thầy F. Bây
giờ mới chuyển qua bản tin năm nay, hy vọng bản tin sang năm sẽ có hồi âm của
Thầy F.
2/2004
– Nguyễn Thị Kiều Hạnh (Hawai):
(Vi thư gửi NC Thuần, 4
th.2, 2004) ... Hôm nay chắc anh chị đã trở lại Mỹ rồi, sau khi đi
Úc Châu ... Anh đến
À anh Thuần ơi, số Điện
lực hôm Tết tui vẫn chưa có anh nghe, nếu còn xin anh gởi cho với vì cũng
muốn biết tin của THDL ...
Chị Kiều Hạnh thân, Chắc
chị đã nhận được số gửi bù bản tin THĐL 23 rồi. Không hiểu bưu điện Mỹ hay ai
đó đã "cầm nhầm" số báo đầu tiên gửi chị. Chị yên tâm, có thể vào
khoảng cuối năm này tôi sẽ ghé thăm chị. Hy vọng sẽ được chị cho uống cà phê
Aloha và nhâm nhi "Academia nut."
2/2004
– Nguyễn Sĩ Chính (Bắc Cali):
(Vi thư gửi Nguyễn Văn
Ngọc, 12 th.2, 2004) ... Rất tiếc là thì giờ của anh ở trên này eo hẹp, nên không thể
gặp lần nữa. Bữa trước nhiều chuyện quá nên không hỏi thăm nhiều về các anh NV
Nam Sơn, Thìn, NA Tuấn. Cho tôi gởi lời thăm hỏi tới các TH ở Bà Quẹo hồi xưa.
... Nhắn với anh Thượng:
Có dịp anh dẫn anh Ngọc tới thưởng thức mấy món ở Nha trang như Nem nướng Ninh
hòa (tiệm Brodard), hay là món gỏi cá măng "Cầu Xóm Bóng" cho anh
Ngọc nhớ lại thời còn là học sinh ở Nha trang.
2/2004
– Nguyễn Văn Ngọc (Sài gòn) :
(Vi thư gửi NS Chính, 15
th.2, 2004) ... Khi đến Orange County tôi có liên lạc được anh Thượng, và sau
đó đã ăn trưa (ngày thứ bảy 14-2) với nhiều bạn cũ như các anh PL Thượng, ĐC
Nghĩa, NV Dậu, ĐV Thọ, NI Chúc, HĐ Khang, TV An, Cô Kim Em, ... Rất vui (Cô Kim
Em bận đi làm nhưng cũng cố gắng nhín thời giờ đến gặp rồi sau đó đi làm). Anh
Thượng đã chuyển mấy tấm hình anh Chính chụp tại nhà anh MC Khanh và CD anh
gởi; rất cám ơn anh.
Về TT Long, có lẽ tôi sẽ
gặp tại Sài gòn vì anh Long về VN trong khoảng 10-20/2. Tôi đã gặp Anh Diệp ở
Sài gòn trước khi đi Mỹ. Nói chung, rất vui khi được gặp lại nhiều bạn bè cũ
tại
2/2004
– Nguyễn Thiệp (Bắc Cali):
(Vi thư gửi NC Thuần, 17
th.2, 2004) ... Hôm trước, đọc e-mail trên lá thơ THĐL, anh em viết vui và
hay quá. NG Hùng viết mà như là làm thơ, đọc hay quá. Một đêm mất ngủ, chợt nhớ
đến hình ảnh anh Giụ Hùng chờ bố mẹ trên bờ đê, mình viết một bài thơ "
Giụ Hùng Chờ Mẹ Trên Đê", mình gởi cho Thuần đọc chơi ...
chiều
nhớ mẹ lên bờ đê nhạt nắng
lặng yên nhìn miền xa vắng mênh mang
hoàng hôn bủa không gian chìm trầm lắng
thả sầu bay theo gió cuốn mây vàng ...
biết
vô vọng vẫn đợi chờ mong ngóng
đêm xuống dần, bóng tối phủ miên man
con tàu qua, lửa bay tàn, đất động
buông tiếng còi mỏi mệt, vọng xa vang.
lòng
cô đơn, đê chiều người vắng bóng
dòng sông đen nước chảy mãi không về
gió lạnh thấm, sương vai mềm ủ đọng
leo lét đèn, thấp thoáng bóng chiều quê
chuông
xóm đạo thao thức chùm sao nở,
dội đau buồn từng giọt thấm tim gan
vẳng tiếng chó, nẻo về ngàn hải sợ
đường đất gập ghềnh, bóng tối ngổn ngang.
(Tràm Cà Mau)
2/2004
– (Chị) Nguyễn Thái Trung (
(Vi thư gửi NT Dũng, 17
th.2, 2004) ... Gia đình chúng tôi, Nguyễn Thái Trung rất cảm động và vui
mừng nhận được ba tờ báo THĐL của năm 2001, 2002 và 2003. Điều chính là chúng
tôi có được mối liên hệ mà từ lâu chúng tôi bị thiếu vắng.
Nơi chúng tôi sinh sống,
hầu như rất ít người VN. Từ khi nhận báo, "ông Xã" nói điện thoại ...
Khi không nói thì kể chuyện "Hồi đó ..." khác hẳn tính ít nói thường
ngày của ảnh ... Nên phần tôi cũng xin có lời cám ơn riêng với anh. Đồng thời
xin anh tiếp tục gởi những bản tin và điều lệ gia nhập hội ...
2/2004
– Nguyễn Trọng Dũng (Bắc Cali):
(Vi thư gửi NT Trung, 17
th.2, 2004) ... Xin thay mặt các anh chị phụ trách, cám ơn chị về những cảm
tình chị dành cho Bản tin THĐL.
Về "Thân hữu Điện
lực Việt
Tôi copy email này cho
anh NC Thuần để anh bổ túc thêm nếu có gì tôi thiếu sót, hoặc nói chưa rõ ...
2/2004
–Nguyễn Công Thuần (
(Vi thư gửi NT Trung, 18
th.2, 2004) ... Mới đọc phần đầu thư anh Dũng tôi không biết anh Dũng viết
cho ai. Đọc xuống thư chị mới biết là chị NT Trung. Tôi chưa được biết chị
nhưng anh Trung thì tụi này đâu có lạ gì, nhất là những ngày cùng làm việc ở
Công ty Điện lực VN.
Tôi mới đi Úc trở về, và
nhờ sang Úc ghé thăm anh chị HV Thiết ở
Nghe thấy anh chị vui
khi nhận và đọc được bản tin THĐL là chúng tôi vui lây. Bởi vì mục đích của
sinh hoạt THĐL là tìm kiếm, liên lạc, kết nối lại các tình nghĩa xưa cũ của
những người bạn và đồng nghiệp có liên hệ tới ngành điện lực ở nước nhà từ
trước 75. Từ nay, xin anh chị giữ liên lạc, nghĩa là nhớ thông báo cho biết khi
nào thay đổi địa chỉ hay điện thoại, hay email...
2/2004
– (Chị) Nguyễn Thái Trung (
(Vi thư gửi NC Thuần, 19
th.2, 2004) ... Tôi lên máy, định gởi thư cho anh, thì bất ngờ có được thư
anh trước. Tôi mừng quá, đọc cho anh Trung nghe liền "tại chỗ".
Nơi chúng tôi ở, rất ít
người Việt, là một thành phố nhỏ của NC, ở lâu rồi cũng quen, nhưng nhớ bạn bè,
nhất là anh Trung. Chắc kỳ họp mặt năm 2004, chúng tôi sẽ cố gắng tối đa để
tham gia, để "ông xã" gặp lại ... "gia đình riêng của ảnh",
và riêng tôi được có thêm các anh chị nữa.
Hồi đó, tôi học bên
"trường gia chánh "... các anh thời đó gọi là "chị bếp" ...
Sau đó học sư phạm kỹ thuật, rồi đi dạy học, ... rồi hoàn cảnh đẩy đưa ... sang
Mỹ ... Chúng tôi có 4 con, 3 gái, một trai, một con rể và hai cháu ngoại ... 3
tuổi và 1 tuổi. Tuổi này, mê lắm anh ơi, nên có thì giờ rảnh là tụi tôi chạy đi
bồng cháu ... Cũng may là chúng nó ở cách nửa giờ lái xe thôi ...
2/2004
–Nguyễn Công Thuần (
(Vi thư gửi NT Trung, 20
th.2, 2004) ... Anh chị sẽ nhận được thư mời tham dự đại hội họp mặt THĐL năm
2004 này ở Âu châu (xem bìa sau của bản tin THĐL 23). Trong khi chờ đợi, anh
chị vào xem cái web của đại hội :
http://www.geocities.com/daihoihopmat/Paris_2004/
Cám ơn anh chị đã có lời
mời ghé nhà. Ở NC, tôi đã đến Raleigh và Charlotte, nhưng chưa có dịp ghé
3/2004
– Phạm Hữu Bình (
(Vi thư gửi NT Thu Hoa, 2 th. 3, 2004) ... Tuy tôi chưa biết chị, nhưng cứ nghe chị
nhắc đến Nha Trang bị và Trần Bá Lân, thì tôi mường tượng như đã
quen chị từ hồi nào rồi. Có lẽ chị đã biết anh TB Lân hiện đang
sinh sống tại Sydney, Úc ?
Chị viết là thơ nầy bày tỏ nhiệt tình của
chị với bọn "trôi sông lạc chợ" như mình mà anh Thuần và chúng
tôi đặt cho nó cái danh xưng thơm tho là
"Thân hữu Điện lực Việt nam Hải ngoại" cũng là
một khích lệ lớn cho những ai như chị và tôi còn quí mến những người cùng
ngành điện năm xưa và cùng một hoàn cảnh mà đi tìm nơi khác
xây dựng lại cuộc đời. Xin cám ơn chị nhiều...
3/2004
– Nguyễn Thị Thu Hoa (
(Vi thư gửi NC Thuần, 5
th.3, 2004) ... Tôi xin cám ơn Ông đã dành thời gian quí báu để viết thư và
chỉ dẫn cặn kẽ về những thủ tục và cách thức cần có để đến Pháp tham dự Đại hội
THĐL VNHN. Và cũng xin cám ơn Ông đã nhờ Ông Dũng chuyển đến cho tôi 3 bản tin
THĐL và thư mời dự Đại hội.
Thú thật là cách đây vài
tháng, tôi có gặp chị Bích Hồng và mượn được bản tin THĐL, tôi cũng có hỏi thăm
Chị về cách thức để được nhận bản tin, Chị bảo tôi cứ viết thư thẳng đến Ông,
nhưng tôi cảm thấy ngại, vì sợ Ông chưa biết tôi là ai. Nay may mắn tôi đã liên
lạc được với Ông Lân là Quản đốc của tôi khi còn làm ở Nha Trang bị, và tuy tôi
chưa nói ra ý muốn của mình, nhưng Ông Lân đã nhiệt tình dặn Ông chuyển bản tin
đến cho tôi, làm cho tôi hết sức là cảm động, vì cho dù đã qua gần 30 năm không
gặp nhau, không còn làm việc chung với nhau, nhưng Ông Lân vẫn luôn đối xử hết
sức tốt với tất cả nhân viên của mình, một điều mà rất khó tìm thấy nơi quí vị
Lãnh đạo Điện lực sau 75. Nếu có dịp, nhờ Ông vui lòng chuyển dùm tôi lời cám
ơn đến Ông Lân về nhiệt tình và sự quan tâm của Ông Lân đã dành cho tôi, xin
cám ơn Ông thật nhiều.
Và bây giờ tôi xin nói
sơ qua về trường hợp của tôi, tôi hiện đang sống với đứa con trai ở Dallas,
3/2004
–Nguyễn Công Thuần (
(Vi thư gửi NT Thu Hoa,
5 th.3, 2004) ... 1) Có thẻ xanh, chị có thể xin Re-entry permit để ra khỏi rồi
vào Mỹ lại. Thời buổi bây giờ, với tình trạng an ninh hiện giờ của Mỹ, chắc
thời gian xin Re-entry permit có thể lâu. Nhưng theo tôi, chị cứ nên xin sẵn,
không đi Tây kịp lần này thì sẽ dùng đi lần sau.
2) Theo "thông
lệ" hơn 20 năm nay của THĐL VNHN thì chúng ta xưng hô Thầy Cô, anh chị,
... Nếu cách biệt nhau 20 tuổi trở lên thì xưng hô bác chú cô dì, ... Xin chị
cố gắng tập thói quen đừng xưng hô "ông bà" hay "ông Tổng",
hay "ông Giám đốc", ... nghe mệt lắm!
3/2004
– Nguyễn Thị Thu Hoa (
(Vi thư gửi PH Bình, 5
th.3, 2004) ... Thú thật, tôi được cầm tờ báo trong tay, được đọc lại những
hồi ức, những tâm tư, tình cảm, những kỷ niệm của các quí vị mà tôi cứ ngỡ như
đã và đang sống lại cái thời huy hoàng, hùng mạnh của ngành điện phía Nam, kể
từ vĩ tuyến 17 trở vào!!! Chỉ mới ngày nào đây, hãy còn ra vào nơi tòa building
ba tầng của Nha Trang bị, còn gặp gỡ, còn chung vai góp sức làm việc cật lực để
đem ánh sáng đến cho mọi người, mọi nhà, mọi khu phố, mọi tỉnh thành trong suốt
cả nửa miền đất nước; vậy mà, giờ đây ... tất cả những trụ cột và nền móng của
ngành điện, đều đã phải sống tứ tán, lưu vong, bôn ba nơi xứ người ... chỉ nghĩ
như vậy thôi mà tôi đã xót xa đến muốn khóc rồi.
... Rất cám ơn anh đã
cho biết tin về Ông Lân, tôi cũng đã có liên lạc với Ông Lân khi tìm được địa
chỉ của Ông trong bản tin THĐL ấy. Thú thật, trước đây tôi cũng rất muốn được
liên lạc với quí thân hữu điện lực, nhưng do cuộc sống quá ư cơ cực trong nước,
cũng như tự nghĩ bản thân mình kém may mắn, nên không dám thăm hỏi bất cứ một
ai ở hải ngoại hết. Và mãi đến bây giờ, khi đã thực sự được định cư nơi đây,
tôi mới mạnh dạn tìm kiếm thăm hỏi bạn bè đồng nghiệp xưa, với ước mong sẽ được
nhớ lại, sống lại những ngày cùng chung tay gánh vác tòa nhà CDV ấy! Rất lấy
làm tiếc vì không thể tham dự Đại hội THĐLVNHN như mong ước, thôi thì xin hẹn
năm sau vậy ...
3/2004
– Nguyễn Trọng Dũng (Bắc Cali):
(Vi thư gửi NT Thu Hoa,
7 th.3, 2004) ... Tuần trước tôi nhận được thư tay của chị gửi qua bưu điện,
chưa kịp viết trả lời thì được copy email của anh Thuần và anh Bình mới biết là
chị có email để liên lạc. Thú thật với chị, cũng là vài dòng chữ, nhưng không
hiểu sao tôi thấy email viết dễ dàng, còn thư tay lại ngần ngại. Có lẽ là tại
cái văn minh tiến bộ của kỹ thuật nó đã làm cho con người lười đi và tạo ra cái
ý tưởng giả tạo là email dễ viết hơn thư tay.
(1) Tôi nhận được CC
email của hai anh Bình và Thuần thấy nói chị có ý định đi Pháp, và có thể gặp
trở ngại về thủ tục xất ngoại. Trước kia luật lệ đòi hỏi re-entry permit dù chỉ
đi 1 ngày, nhưng vài ba năm gần đây tôi biết có người cầm thẻ xanh đi về VN
soành soạch, lại nghe nói không cần re-entry permit gì cả nên muốn tìm hiểu cho
rõ trước khi viết cho chị. Nay thì đã rõ ràng, "nói có sách mách có
chứng" đàng hoàng. Chị vào internet, web site sau đây:
http://www.immigration.com/faq/greencardindex.html
hoặc:
http://www.immigration.com/faq/greenvisa.html#144
Có những câu hỏi và trả
lời (Q and A) liên quan đến vấn đề thẻ xanh. Chị tìm đọc các câu trả lời số 62
(Q62) và 63 (Q63). Câu 62 nói rất rõ: "Ability to leave/enter the
Tuy nhiên nếu người có
thẻ xanh đi ra khỏi nước Mỹ trong một thời gian dài (hình như là 6 tháng) thì
vẫn cần xin re-entry permit. Ngoài ra nếu đi lâu (trên 6 tháng) còn có trở ngại
khác nữa là sau này khi thi nhập tịch, cơ quan INS có thể thắc mắc và yêu cầu
giải thích lý do đi ra khỏi Mỹ quá lâu ...
(2) Chị làm việc
với anh Lân, ngồi tại lầu 3 Nha Trang bị Thủ đức tức là cùng một "mái
nhà" với tôi rồi. Văn phòng anh Lân ngồi một đầu dẫy, tôi ngồi ở đầu bên
kia. Nhưng một lần nữa lại thú thực với chị, trí nhớ đã phản bội tôi rồi, nên
khi nghe tên chị tôi không nhận ra được là ai.
Tôi qua Mỹ năm 1990,
trước chị 11 năm, nhưng những cảm nghĩ lúc đầu của tôi cũng không khác chị bao
nhiêu. Tôi may mắn hơn, đã sớm tiếp xúc được với các bạn đồng nghiệp và gỡ bỏ
những mặc cảm của "người mới tới" nên đã nhanh chóng tìm được niềm
vui với bạn bè cũ trong cảnh sống tha hương ...
(3) Ngoài những ấn bản
trên giấy, bản tin THĐL cũng được đưa lên internet tại địa chỉ: http://home.earthlink.net/~kmai49/THDL.html.
Mời chị vào đọc các số năm trước.
Ghi chú của
"tòa soạn BT24": Địa chỉ gia trang mới của Bản tin THĐL bây giờ (th.
10/2004) là:
http://home.comcast.net/~thdl/THDL.html
3/2004
– Nguyễn Thị Thu Hoa (
(Vi thư gửi NT Dũng, 8
th.3, 2004) ... Sau khi đi ngang Sở Kết ước và CT. Cần thơ thì căn phòng lớn
cuối dãy là Văn phòng của CT. Điện Đà nẵng. Tôi làm việc dưới quyền Ông Lân và
ba kỹ sư được chuyển từ An hòa Nông sơn về để phụ trách kiểm kê kho An hòa ở
Thủ đức...
3/2004
– Nguyễn Trong Dũng (Bắc Cali):
(Vi thư gửi NT Thu Hoa,
14 th.3, 2004) ... Chị nhắc lại tôi mới nhớ ra là văn phòng CT Đà nẵng nằm ở
cuối lầu 2, chứ không phải lầu 3 như tôi viết trong thư trước. Đúng vậy, ở lầu
2, một đầu là văn phòng của Giám đốc, rồi các văn phòng của Phụ tá Công tác, và
các Công trường cùng với sở Kết ước. Văn phòng CT Đà nẵng ngoài anh Lân, có anh
Trần Quang Khảo, Hồ Viết Phán và chị.
Trở lại chuyện hôm nay,
chị hỏi về việc đóng góp yểm trợ cho Bản tin THĐL ... Mỗi năm một vài anh em
tình nguyên phụ trách phát hành bản tin. Đây không phải là đặc san, nó chỉ là
nơi trao đổi tin tức, chuyện vui chuyện buồn chuyện tâm tình xưa nay giữa thân
hữu với nhau. Có khi chỉ là một cái thư giữa 2 thân hữu nhưng chứa chất những
tình cảm và tâm trạng chung của nhiều người khác cũng được đưa lên Bản tin để
chia xẻ với mọi người. Tiền bạc và bài vở đều do thân hữu tự nguyện đóng góp.
Cho nên chị hỏi tôi đóng góp thế nào thì tôi cũng không biết trả lời cụ thể làm
sao. Cá nhân tôi, tôi thường đóng góp khi thì $20, khi thì $25, 30 để sung vào
quỹ yểm trợ bản tin. Chị coi ở những trang cuối bản tin, mục Báo cáo tài chánh
thì rõ. Tổng số thân hữu có tên trên danh sách là gần 500 người nhưng trên bản
Báo cáo Tài chánh số người đóng góp chỉ chừng một phần tư con số 500 đó, có
nghĩa là có người không đóng và điều này là hoàn toàn tự nguyện, không có gì
bắt buộc cả.
Một điều tôi có thể nói
chắc chắn với chị là : ai có đóng góp thì sẽ nhận được bản tin. Nhưng cũng có
người không đóng góp mà vẫn nhận được bản tin như thường. Vấn đề là những người
này có liên tục tham gia vào các sinh hoạt, có giữ liên lạc với ban phụ trách
bản tin hay không. Ví dụ như từ hôm rày tới giờ chị viết thư cho anh Thuần, anh
Bình, cho tôi, như thế là một hình thức sinh hoạt rồi. Thư từ hỏi thăm tin tức,
chia vui sẻ vui buồn với nhau cũng được coi là một sinh hoạt thân hữu. Và cần
nhất là khi dời nhà, đổi số phone, nhớ thông báo cho chúng tôi để không bị đứt
liên lạc.
Khi nào chị có dịp đi
San Jose, nhớ tin cho tôi biết trước. Tôi cư ngụ ở gần San Jose, và nơi đây có
một số anh chị Nha Trang bị ngày xưa, như các anh Nguyễn Huy Tiên và bà xã là
chị Nguyễn Mỹ Hoà, Nha Nhân viên, anh Nguyễn Cường Việt, anh Phạm Huy Thịnh. Và
rất đông các bạn khác như anh Nguyễn Sáu, Nha Sản xuất, anh Nguyễn Văn Lộc, các
chị Phạm Thị Út, Trần Mỹ Thành, Kho Thủ đức. Còn nếu chị về Santa Ana thì có
chị Trịnh Gia Mỹ (Sở Kết ước), các anh Nguyễn Ích Chúc, Phạm Long Thượng, Lê
Hùng, Lư Khải Minh, Lê Minh Quân, ... đều là dân Nha Trang bị cả. Gặp nhau rồi
chị sẽ thấy THĐL coi nhau như trong một gia đình, rất vui, rất thân tình ...
3/2004
–Nguyễn Công Thuần (Washington) :
(Vi thư gửi Đặng Thị
Tuyết Mai, 12 th.3, 2004) ... Anh NV Ngọc gởi cái hình cũ này dặn tôi chuyển tặng chị Mai
và các anh chị trong hình. Cả tuần nay máy của tôi chỉ vào internet được một
chút vào sáng sớm, cứ lộn xộn vì ba cái vụ virus, thành ra tôi không làm gì
được. Sáng nay "tranh thủ" gởi cái hình này đến các anh chị, nhưng
cái thư của anh Ngọc thì kiếm không ra. Tôi nhớ anh Ngọc có nêu ra vài tên,
nhưng tôi chỉ nhìn ra có các anh Ngọc, Chiếu, Tuấn, và chị Mai. Mấy người kia
thì ngờ ngợ, hình như anh Sách là người thứ nhì từ bên phải. Hình này chụp cỡ
1970, Nha Thương vụ, CDV. Xin anh Ngọc, hay các anh chị, cho tôi biết tên từng
người...
3/2004
–Đặng Thị Tuyết Mai (Texas) :
(Vi thư gửi NC Thuần
& NV Ngọc, 15 th.3, 2004) ... Anh Ngọc, tôi ĐTT Mai đây, xem được tấm
hình chụp chung ngày xưa do anh Thuần chuyển, rất bồi hồi xúc động nhớ lại thời
gian chúng ta làm việc chung tại Nha Thương vụ CDV cũ. Tôi có thấy hình anh
trong quyển THĐL 2003 hãy còn "trẻ" lắm vì tóc vẫn còn đen! Hiện nay
anh còn làm cho Điện lực không? Bà xã anh phải là cô Ngọc Hoa, quê ở Thủ thừa?
Nếu đúng thì là cùng xứ với ông xã tôi đấy và cho tôi gởi lời thăm chị ấy. Anh
chị nay được bao nhiêu cô cậu rồi, thành thân hết chưa? Có tất cả mấy cháu nội
ngoại?
Chúng tôi bây giờ cũng
như anh Thuần, đều đã về hưu an hưởng tuổi già và tiện tay lo tiếp thế hệ thứ
3. Chúng tôi có tất cả 4 cô cậu, đều đã thành thân và đang sống chung quanh
chúng tôi, cùng với 6 cháu nội ngoại...
Anh Thuần, lâu quá không
gặp! ...Trong tấm hình anh Ngọc gởi, tôi còn nhớ tất cả, trừ một người bên tận
cùng trái. Chắc anh Ngọc nhớ. Hàng ngồi (từ T sang P) : Cô Hiệp (vợ Chế Linh
lúc ấy), cô Kim Nga, và tôi. Hàng đứng (từ P sang T): Liêm (Họa viên), Sách
(đang đau nặng), Tuấn (Họa viên), Ngọc, Chiếu và ... anh sau cùng tôi hoàn toàn
quên tên nhưng nhớ là người Huế hình như là Cán sự CC hay CN gì đó...
3/2004
–Nguyễn Văn Ngọc (Sài gòn) :
(Vi thư gửi ĐT Tuyết Mai
& ..., 15 th.3, 2004) ... Xin chú thích hình như sau chụp vào tháng 2/1970 (lúc đó anh
Trần Anh Kiệt làm Giám đốc): Hàng sau từ trái sang phải: Bửu Khuông (Cán sự
Công chánh), Nguyễn Tranh Chiếu (Trưởng Sở Kế hoạch?), NV Ngọc, Nguyễn Anh
Tuấn, Trần Bá Sách, Hứa Quang Liêm. Hàng trước: Cô Hiệp (vợ cũ của Chế Linh),
cô Nga (thư ký hành chánh), chị Mai.
Chị Mai nhớ đúng nghề
nghiệp anh B Khuông là Cán sự Công chánh (hình như Trần Quốc Thái biết anh B
Khuông hiện đang ở đâu), NA Tuấn còn làm việc có lẽ năm nay sẽ nghỉ huu, HQ
Liêm không tin tức từ sau 75, tôi có nhờ anh Đinh Văn Quí hỏi anh Nguyễn Đăng
Thi mà vẫn không có tin gì. Cô Hiệp đã về hưu, trước làm ở Điện lực TP HCM. Bà
xã tôi đúng là Ngọc Hoa quê ở Thủ thừa, có thấy hình chị trong tập san THĐL 23
và cũng nhờ tôi gởi lời thăm anh chị, ...
(Vi thư gửi NC Thuần & ĐTT Mai, 24 th. 3, 2004) ...
Tôi vẫn còn làm ở điện lực như chị Mai biết như hồi
chị còn làm ở Sở Điện lực TPHCM. Trước đây, Cty Điện lực 2 phụ trách toàn bộ
các nhà máy, hệ thống điện miền Nam. Từ 1995, Cty Điện lực 2 chỉ còn phụ trách
HT điện phân phối ở các tỉnh (trừ TPHCM), các nhà máy và nhiều cơ sở
tách ra và trực thuộc Tổng Cty Điện lực Việt nam (EVN) trụ sở ở Hà nội.
Trước 1995, tôi làm việc ở Sở Truyền tải điện (CtyĐiện lực 2 cũ); từ 1995 Sở
này cũng tách khỏi Cty Điện lực 2 và trở thành Cty Truyền tải điện 4 trực thuộc
EVN (Sở Điện lực TPHCM, nơi chị đã làm việc cũng vậy đã trở thành Cty Điện lực
TPHCM trực thuộc EVN). Theo luật ở VN, 60 tuổi là tuổi chính thức nghỉ hưu (với
nữ tuổi là 55); do đó sang năm 2005 tôi sẽ nghỉ hưu.
Tụi tôi có 3 con: 1 trai đầu và 2 gái, đã tốt nghiệp
đại học và đi làm nhưng chưa đứa nào lập gia đình nên chưa được may mắn
làm ông/ bà nội hoặc ngoại.
Về các anh Tuấn, Liêm, Khuông, tôi đã trả lời
trong thư trước. Trong THĐL 23 có hình tôi chụp với anh Tuấn. Chắc chị có nhớ
Trần Quốc Thái (... rất thân với anh Chiếu, Thi) mà tôi có nhắc trong thư
trước. Thái hiện ở San Jose có biết chỗ ở của anh B Khuông thì phải.
Thời gian trôi quá nhanh. Tóc tôi đã bạc nhiều
(khoảng 70% rồi) nhưng do phía trước còn đen 1 chút chớ phía sau và 2
bên đã trắng xóa rồi (dù chưa nhiều như MC Khanh), và ánh sáng
khi chụp không làm rõ tóc bạc đấy thôi...
3/2004
–Nguyễn Tranh Chiếu (New Jersey) :
(Vi thư gửi ĐTT Mai & ..., 28 th.3, 2004) ... Hình không
thể chụp năm 1970 vì lúc đó tôi đã lấy vợ và đang là Trưởng Khu Nam Sài gòn, ở
đường Nguyễn Siêu. Nếu là chụp ở Nha Thương vụ thì phải là năm 1969, lúc tôi đi
lính chín tuần về, và là Phụ tá Giám đốc, sau là xử lý thường vụ khi anh Trần
Anh Kiệt đi lính (?). Còn nếu lúc đó tôi là Trưởng Sở Kế hoạch như anh Ngọc nói
thì hình đó chụp ở Thủ đức, Nha Nghiên cứu Kế hoạch của ông LK Huề, trước khi
tôi đi lính, khoảng 1968, sau Tết Mậu Thân. Một người có trí nhớ tuyệt vời và
có thể nói chắc chắn được là anh Trần Quốc Thái, không hiểu tại sao không có
trong hình. Anh Thái không xài email, nhưng tôi copy cho anh Nguyễn Thiệp là em
rể, để nhờ anh Thiệp hỏi anh Thái. Anh B Khuông (cậu của người yêu cũ của tôi)
hiện đạng ở Montreal, Canada ...
3/2004
–Lê Văn Phúc (Sài gòn) :
(Vi thư gửi NC Thuần, 20
th.3, 2004) ... Rất cám ơn Thuần và nhờ chuyển giúp đến các thầy Minh, Phát,
các anh Uẩn, Tý, Dũng, Lộ, Đức, Cần, Ngọc, Bình và các bạn khác lời cám ơn chân
thành đã hỏi thăm và chia buồn với tôi.
Vợ tôi đã mất ngày
1/1/2004 do cao huyết áp và bệnh tim kéo dài trên 2 năm, được 65 tuổi. Tôi vẫn
còn khỏe, vẫn còn đi làm việc, 48 giờ/ tuần. 3 đứa con đều đã lớn. Cuộc sống
cũng tạm ổn vào tuổi già, chưa gặp khó khăn lắm. Cám ơn nhiều về sự quan tâm mà
mọi người đã dành cho tôi. Cầu mong các thầy, tất cả các bạn và gia đình luôn
mạnh khỏe, vui vẻ cùng con cháu...
5/2004
– Trần Thành Tôn (Sài gòn) :
(Thư gửi NC Thuần, 2
th.5, 2004) ... Đến hôm nay tôi mới được biết ở Mỹ có hội đại gia đình THĐL
tại hải ngoại (thật lạc hậu quá anh Thuần nhỉ!) nhờ một người bạn là Cán sự
Công chánh trước kia công tác tại Sở Kỹ thuật Tòa Đô chánh của ông Bửu Hiệp,
anh ta không làm ở điện lực. Sau 30/4/75 tôi với anh làm việc ở Sở Xây dựng, vì
thấy tên tôi trong bài đời binh nghiệp của anh NQ Hữu đăng trong số 22 bản tin
THĐL nên anh gởi cho tôi một bản sao photocopie bản tin số 22. Anh NQH vẫn tếu
như ngày nào khi làm việc tại số 5 Nguyễn Siêu, ... Nhìn hình một số thầy và
một số bạn tôi nhớ đến những lúc làm việc tại 72 Hai Bà Trưng. Thầy Phát trông
đẹp lão quá và trẻ hơn tôi tưởng tượng nhiều.
Tôi đã rời ngành điện từ
khi học tập cải tạo về và chuyển sang làm việc tại ngành xây dựng, thường xuyên
đi công tác các tỉnh, từ Cao bằng Lạng sơn đến Cà mau, nên ít gặp bạn bè. Và
sau đó, đầu tháng 7/1997 tôi xin về hưu trước tuổi và về ở tại vườn ở huyện Cái
bè tỉnh Tiền giang (tỉnh Mỹ tho cũ), bên này sông Tiền chưa qua cầu Mỹ thuận
(trước là bắc, nay đã bắt cầu treo). Vườn tôi rộng trên 5 ngàn mét
vuông, mặt tiền quốc lộ 30 đi Cao lãnh, cách ngã ba An hữu 3 km, giao lộ giữa
quốc lộ 1 và quốc lộ 30. Vườn của tôi trồng cây ăn trái và hoa kiểng. Cây ăn
trái có sầu riêng, xoài, nhãn, mít, chanh. Vườn có điện nước và điện thoại,
không đầy đủ tiện nghi như nông trại ở Mỹ của bạn NT. Các thân hữu ĐLVN nào về
VN muốn thăm miền quê, xin mời đến vườn tôi chơi, thưởng thức cây nhà lá vườn,
có đủ chỗ nghỉ qua đêm cho một gia đình từ 5 người trở xuống.
... Các bài vở trong tin
thư bài nào cũng hay đọc hai ba lần không thấy chán ...
5/2004
– Nguyễn Thị Thu Hoa (Texas) :
(Vi thư gửi NC Thuần, 8 th. 5, 2004) ...
Tôi là Thu Hoa, lính của "xếp" Trần Bá Lân, có lẽ anh Thuần còn nhớ. Vừa qua, sau khi được trở về sum họp với quí thân hữu dưới mái nhà của đại gia đình Điện lực hải ngoại, thú thật với anh là tôi đă có cảm tưởng như được trở lại với quá khứ, quay ngược được thời gian để sống lại những tháng ngày cùng làm việc ở Công ty Điện lực Việt nam trước 75. Và mặc dù tôi chỉ là kẻ đến sau về muộn, nhưng tôi vẫn nhận được rất nhiều thân tình của quí thân hữu dành cho, đă có cơ hội thăm hỏi, chuyện trò, tâm tình với các đồng nghiệp khi xưa, cũng như đă nhận được rất nhiều sự chỉ dẫn tận tình với những gì còn quá xa lạ với tôi nơi đây. Quả thật là quí báu đối với tôi.
Tuy nhiên, tôi vẫn có một điều băn khoăn là tôi đang mắc nợ các thân hữu. Vì tôi chưa đóng góp được một chút gì cho Hội, cho các bạn, mà đă nhận được, vẫn nhận được rất nhiều nơi các thân hữu của mình. Có đôi lúc ngồi đọc Bản tin Thân Hữu Điện Lực, đọc những bài vở sưu tầm, những hình ảnh, chuưện vui cười do quí thân hữu phổ biến trên net mà tôi thấy thấm thía cái thân tình của Hội THĐL biết bao ...
TB. Xin anh cho phép tôi hỏi thăm một chút về Ông Lân, có lẽ anh cũng thường liên lạc với Ông Lân, chẳng biết Ông ấy có được khỏe không, vì cũng đă lâu tôi không được tin tức và thư từ . Nhưng khi đọc bài viết của thân hữu Lê Thân Châm Khanh trong bản tin 2002, nghe chị ấy nói : "... thấy Ông Lân già đi nhiều", tự nhiên tôi hơi xúc động và có linh cảm dường như Ông Lân không được khỏe lắm.
5/2004
– Nguyễn Công Thuần (Washington) :
(Vi thư gửi NT Thu Hoa, 10 th. 5, 2004) ...
Lâu rồi tôi mới nhận và đọc được một cái thư làm tôi
xúc động. Cám ơn chị vô cùng đã có cùng suy nghĩ với tôi và thấu hiểu đúng đắn
những việc tụi tôi làm cho và về THĐL hơn hai mươi nãm nay. Tôi còn đang lu bu
dọn nhà, khui thùng, sắp xếp, ... không biết chừng nào mới xong. Tuy bận rộn
nhưng tôi cũng xin vắn tắt hồi âm thư chị, sợ chị trông và buồn tôi.
Phải nói ngay để chị yên lòng: Sinh hoạt THĐL hoàn
toàn là tình cảm. Tình bạn bè, đồng nghiệp, đồng môn xưa cũ. Trong THĐL mọi
người bình đẳng, quý trọng nhau, giữ lòng tương kính. Có thể phân chia thứ bậc
theo tuổi tác (văn hóa của mình mà!) nhưng hoàn toàn không có chức tước, quyền
lực, sang hèn, giàu nghèo, v.v...
Về phần đóng góp thì dĩ nhiên sinh hoạt nào cũng cần
có tiền và có tình, cần nhiều người góp tay, mới duy trì được. Tuy nhiên,
có nhiều thân hữu chúng ta rất khó khăn về tài chánh cho nên không phải bắt
buộc ai cũng phải đóng góp. Tụi tôi không "lập hội" chính thức cũng chỉ
vì những trường hợp này. Hội chính thức thì phải có nội quy, có hội viên, có
niên liễm nguyệt liễm, ... Như vậy thì sẽ có nhiều thân hữu không là hội viên
được. Phần đóng góp khác là bài vở, tin tức, hình ảnh, v.v... Phần này lúc nào
tôi cũng welcome, nhưng tôi sẽ làm nhiệm vụ "tổng biên tập", lựa bỏ
những bài gây hiềm khích, tranh cãi, xúc phạm, ân oán giang hồ, v.v... Nói sơ
thế chắc chị đã hiểu cái cách thức tôi làm. Chị có bất cứ cái gì có thể góp
được (thơ, truyện, hình ảnh, tin tức, v.v...) xin chị cứ gửi cho tôi. Cái gì
cần edit trước khi phổ biến tôi sẽ thảo luận với chị...
Tôi gặp lại anh TB Lân hôm tháng 1, 2004, khi tôi ghé
Sydney, Úc đại lợi, thăm các bạn THĐL. Tiệc lớn tiệc nhỏ, hết nhà người này tới
nhà người khác. Có hôm phải ăn ở 3 nhà khác nhau. Vậy mà cũng không giáp vòng
nổi, phải xin lỗi mấy nhà. Riêng vợ chồng TB Lân thì đãi tụi tôi ãn tiệm, vì
hôm đó là ngày thường và chị Lân còn đi làm. Anh Lân bây giờ trông thì già
(68-69 tuổi rồi còn gì), ốm, nhưng còn khỏe lắm. Đã nghỉ làm việc hoàn
toàn, chỉ còn làm lai rai những chuyện ở nhà ... Hiện giờ ở Sydney, anh Lân còn
bà mẹ và hình như 2 cô con gái, một cô đã có chồng...
5/2004
– Nguyễn Thị Thu Hoa (Texas) :
Hai chín năm rồi đó Mai ơi,
Tình cảm làm sao nói nên lời,
Mai đi ngày ấy xa xôi lắm,
Để lại trong tôi những ngậm ngùi.
Mai thương yêu, Đã hai mươi chín năm mình
xa nhau rồi phải không Mai?
Hai mươi chín năm, nếu tính theo đơn vị
thời gian ngày, giờ, năm, tháng thì quả thật là dài so với một đời người, nhưng
nếu so với tình cảm giữa chúng mình thì tôi vẫn cứ thấy như mới hôm qua hôm kia
đây thôi, hai chúng mình hãy còn sáng sáng chiều chiều sát cánh bên nhau trên
đường đến Nha Trang bị cũng như những lúc tan sở về nhà, vẫn như hãy còn sánh
đôi đi ăn trưa, rồi trở xuống phòng nghỉ trưa với nhau; và, mỗi chiều khi tiếng
chuông reo tan giờ làm thì tôi vẫn luôn ngồi chờ Mai đến để cùng nhau ra xe về,
có nghĩa là lúc nào hai đứa mình cũng sát cánh bên nhau một tuần năm ngày rưỡi,
và một tháng bốn tuần.
Đó là chưa kể, trong giờ làm việc, những
lúc hơi rỗi rảnh, Mai vẫn thường hay cầm trái cam, trái quít hay miếng bánh ,
vài viên kẹo của ai đó vừa mới cho, đem qua chỗ tôi để hai đứa cùng ngồi ăn với
nhau, cùng tán gẫu những chuyện vu vơ, trời đất. Nhưng thật ra thì tôi vẫn nghe
nhiều hơn nói, vì tính tôi rất ít nói, nhưng lại rất thích nghe Mai nói. Có vài
ba lần, Ông Phán, Ông Khảo cũng như mấy Anh Em bên công trường của Mai thắc mắc
hỏi sao một người nói quá nhiều, còn một người ít nói quá mà lại thân thiết với
nhau đến thế! – Mai đã trả lời : “Thì một người nói, một người nghe, chứ cả
hai nói hết thì ai nghe”.
Tất cả những kỷ niệm thân thương đó, vẫn
như hãy còn nơi đây, còn lắng đọng trong tâm tư tôi, cho dù thời gian có qua
đi, nhưng tình cảm sâu đậm ấy vẫn luôn còn ở lại trong tôi, và chắc chắn là
không bao giờ phai nhòa đó Mai à.
Cái ngày ấy, Mai đã vội vã ra đi mà chúng
mình chưa kịp gặp nhau, chưa kịp nói với nhau một lời nào duy chỉ có vài hàng
chữ từ giã mà Mai đã nhờ người hàng xóm mang đến cho tôi, mãi sau khi Mai ra đi
đến gần cả tháng trời.
Và, cho đến bây giờ, hai mươi chín năm đã
trôi qua, tôi vẫn chưa hề nhận thêm được một mảy may tin tức nào về Mai, chưa biết
hiện Mai đang ở đâu, cuộc sống như thế nào, mặc dù tôi vẫn cố công tìm kiếm, dọ
hỏi khắp nơi, trong và ngoài nước.
Mai ơi, khi ngồi viết những dòng này, tôi
hết sức ước mong rằng ở một nơi xa xôi nào đó, trên những cuộc đất tự do, Mai
vẫn an bình, vui vẻ, hạnh phúc trong một mái ấm gia đình. Và, cũng hết sức ước
mong rằng sẽ có một ngày nào đó, lá thư này sẽ đến tay Mai, hay là sẽ có một
bạn hữu nào đó trong ngành Điện của chúng ta có biết đôi chút về Mai, sẽ vui
lòng làm cầu nối cho chúng ta được gặp lại nhau. Tôi vẫn luôn ước mơ và hy vọng
như thế với một niềm tin là trái đất tròn, rồi thì chúng ta cũng sẽ có ngày gặp
lại nhau thôi, phải không Mai? (Nguyễn Thu Hoa – CT Đà Nẵng – Nha
Trang Bị)
(Vi thư gửi NC Thuần, 14 th. 5, 2004) ... Tôi vừa soạn lại một số bài viết gần đây và những năm về trước, xin gởi sang anh xem và duyệt hộ để nếu được thì xem như một chút đóng góp của tôi cho Bản tin THĐL, năm nay hoặc những năm về sau này.
Thú thật là do Trời sanh từ thuở bé, tôi đă có cái đam mê sách vở, báo chí, những bài báo hay cuốn sách nào có nội dung mang nhiều tính nghệ thuật, có tình người và giáo dục là tôi mê lắm, có lẽ vì vậy mà cái chất văn học nghệ thuật nó thấm đẫm vào tâm hồn tôi tự hồi nào. Do đó, hễ cứ mỗi khi gặp một bước ngoặt nào trong cuộc đời mà không nói được, không có ai để tâm sự, thì tôi lại mượn giấy bút để ký thác nỗi lòng. Tôi viết chỉ với mục đích mượn giấy trắng mực đen chia sẻ những gì mình không nói nên lời được thôi, chứ thật ra cũng không dám đưa cho ai xem hết, và suốt từ bấy nay những bài vở tôi đă viết vẫn chỉ có mỗi mình tôi xem, xem xong rồi cất vào học tủ lại.
Nhưng bây giờ, may mắn được quí anh công nhận, và chia sẻ cùng tôi những
dòng tâm tình thì hân hạnh cho tôi biết chừng nào !...
(Vi thư gửi NC Thuần, 16 th. 5, 2004) ... Rất vui khi được anh cho phép đóng góp một chút cho bản tin và tôi cũng cảm thấy mừng vì mình có dịp hội ngộ cùng các bạn hữu, tuy chưa gặp mặt nhưng được tâm sự thì cũng thỏa chí rồi ...
Tôi
vào Điện lực năm 1970 khi Chương trình điện Đà nẵng còn sơ khai, lúc đó tôi làm
việc ở 12 Hồng thập tự, dưới quyền Cố vấn Lương Thế Siêu và Ông Trần Bá Lân làm
Quản đốc. Nãm 1971 dọn lên Nha Trang bị để tiện việc kiểm kê vật tư cho nhà máy
ở kho An hòa Nông sơn Thủ đức. Vì văn phòng CT Đà nẵng của chúng tôi nằm tận
cuối dãy bên trái của lầu một, nên thường ít có ai đi ngang trừ khi có việc
liên hệ. Và tôi cũng rất ít đi ra ngoài, ngoại trừ giờ cơm trưa và những lúc
lãnh lương. Nói đến lãnh lương tôi lại nhớ, lần nào đến chỗ anh Quyền đợi ký
tên lãnh tiền, anh Quyền cũng nói :"Sao nhìn Cô giống Kim Em quá",
... Còn cô Mai là người nhỏ nhắn, tóc xõa bờ vai, xinh xắn, trắng trẻo, hai gò
má lúc nào cũng ửng đỏ, dân Đà lạt mà, nói tiếng Bắc pha trộn tiếng người Đà
lạt. Lúc đầu cô và tôi cùng làm chung ở 12 HTT, nhưng khi chuyển lên Thủ đức,
thì cô sang làm việc bên công trường đường dây của Ông NV Thích, nhưng lúc nào
chúng tôi cũng như bóng với hình mãi cho đến ngày 30/4 định mệnh ấy...
5/2004
– Nguyễn Văn Di (Pennsylvania):
(Vi thư gửi PH Bình, 16
th.5, 2004) ... Lâu quá mới lại nghe được tiếng nói trầm ấm của Hữu Bình qua
bài "gió mùa thu" để tôn vinh người Mẹ. Tớ dùng chữ nghe vì thật sự
bài ru đó đã quyện được tiếng của HB vào tâm hồn tớ dù trùng dương xa cách. Bài
ru đó đã đưa tớ về Mẹ già hiện vẫn còn khắc khoải chờ con. Và khi gõ những dòng
nầy tớ thật sự rất xúc động!! (xin hiểu cho mà miễn thứ).
Còn nhớ – trên ba mươi
năm qua – trong buổi đau buồn tiễn mẫu thân của cậu về nơi yên nghỉ sau
cùng, tớ cũng đã cố nén đôi dòng nước mắt khi giàn nhạc trổi lên bản "Lòng
Mẹ" nhứt là khi nghe tiếng kèn vang lên trong bầu không khí trang nghiêm,
ngậm ngùi, thương tiếc của buổi lễ hạ huyệt.
HB ơi! Hôm nay để hưởng
ứng vào "Ngày của Mẹ", dù có trễ, nhưng đối với tớ ngày nào cũng là
ngày của Mẹ cả, tớ xin gởi đến cậu một vài câu của bản "Mẹ Tôi" của
nhạc sĩ Nhị Hà mà tớ đã đổi lời cho thích hợp với hoàn cảnh của "Đứa Con
Lạc Mẹ" như tớ. Hy vọng qua thần giao cách cảm cậu sẽ nghe được tiếng hát
của tớ - tiếng hát phát xuất từ một tấm lòng thành đối với Mẹ. Tớ cũng không
quên xin lỗi nhạc sĩ vì đã tự tiện đổi lời.
Mẹ tôi ...
Tóc xanh nhuộm bạc tháng ngày
Lòng vẫn...
Thương về một đứa con xa
Đất nước...
Đang còn chìm sâu hoạn nạn
Cầu mong con mình có ngày đoàn viên ...
6/2004
– Nguyễn Thị Thu Hoa (Texas) :
(Vi thư gửi NC Thuần, 12 th. 6, 2004) ... Thú thực là khi mở gói
sách, nhìn mấy cuốn bản tin cũ, nhưng vẫn hăy còn mới, tự nhiên tôi thấy rất
xúc động, vì biết đó là cả tấm lòng và sự trân trọng của Anh đă gìn giữ những
bản tin từ bao lâu nay. Và khi mở những bản tin từ năm 84, năm 91, tự
nhiên tôi thấy trong lòng hết sức xao xuyến với những trang giấy đánh máy và cả
viết tay (tôi nghỉ có lẽ như vậy) đơn sơ, giản dị, những trang bìa cũng rất đơn
sơ, mộc mạc, làm cho tôi chợt thấy cảm động đến muốn rơi nước mắt. Tôi đă hình
dung được những cố gắng, lòng can đăm và sự kiên trì của quí Anh Chị Em trong
những ngày đầu khó khăn khan hiếm nhân lực và cả tài lực, đă vượt qua đựơc bao
chông gai để duy trì và phát triển bản tin ngày càng phong phú, về cả nội dung
lẩn hình thức như ngày hôm nay, quả là một điều đáng kính nể và trân trọng biết
chừng nào. Cứ nghỉ như vậy mà tôi càng thấy quí mến những bản tin củ ấy hơn bao
giờ hết. Tuy lúc này tôi đang rất bận rộn việc nhà cửa, nhưng tôi sẽ tranh thủ
để đọc, và sẽ giử gìn tất cả như một kỹ niệm thật quí giá của riêng tôi, xin
cám ơn Anh đă cho tôi cái may mắn ôn lại những kỹ niệm xưa củ trong những tháng
ngày làm việc dưới mái nhà CDV, cho tôi được nhìn lại được những ân tình của
quí Anh Chị Em dành cho tất cả mọi thân hữu Điện lực qua những bản tin THĐL ấy!
...
6/2004
– Nguyễn Hàn Tý (Bắc Cali):
(Vi thư gửi NC Thuần
& ..., 15 th.6, 2004) ... Trước hết xin cám ơn các cô chú đã cho chúng tôi có thêm dịp
được gặp lại những bạn bè thân hữu, nhất là các cô chú đã coi chúng tôi như anh
em trong một nhà (có lẽ còn hơn vì tôi chặng thể nào thấy được tình cảm như vậy
của các anh em tôi còn lại ở Hà nội).
Cũng xin nhờ cô chú Đức
chuyển lời cám ơn tới tất cả các cháu có mặt hôm đó, các cháu đã tạo ra cho
chúng ta khung cảnh của một đại gia đình hạnh phúc và đoàn kết. Chúng tôi hy
vọng là còn nhiều dịp anh em chúng ta được gặp nhau ...
6/2004
– Nguyễn Công Thuần (Washington) :
(Vi thư gửi NT Thu Hoa, 22 th. 6, 2004) ... Thấy chị vui với các bản tin THĐL là tôi vui rồi.
Cám ơn chị đã có một tâm hồn ... đồng điệu! Hai mươi mốt năm, hai mươi mốt lần
họp mặt (lớn), hai mươi ba số bản tin (năm 1985 Nam Cali làm thêm hai số), quả
thật nhiều lúc tôi cũng thấy ngất ngư và mệt mỏi. Rất nhiều khi chán nản và
cũng đã nhiều lần tưởng phải ... bỏ cuộc. Nhưng thôi, những chuyện cũ mình chỉ
nên giữ lại các tình nghĩa và kỷ niệm vui đẹp, còn những "rác rưởi"
thì nên quên nó đi. Chỉ nên biết và vui mừng là đến hôm nay các sinh hoạt THĐL
vẫn còn rất nhiều bạn bè trân trọng, ủng hộ, và chia sẻ...
7/2004
– Trần Văn Dần (Victoria, Australia) :
(Thư gửi NC Thuần, 1 th.
7 & 7 th.9, 2004) ... Tôi được định cư tại Úc đại lợi đã trên 20 năm, nhưng cứ
quanh quẩn ở một vài tiểu bang và chưa đi đâu lâu dài được, vì nặng nợ đủ thứ
và kẹt nhất là vấn đề sức khỏe. Đời tôi kể ra cũng gặp được nhiều may mắn và
thuận lợi, kể cả bệnh hoạn. Đến Úc sau vài tháng đuọc đi làm ngay và sau đó vài
năm thì vừa đi làm vừa là bạn với bác sĩ kéo ài cho tới ngày hôm nay. Mọi việc
đều phải cố gắng, đến nay đã được nghỉ hưu và có thì giờ lo cho bản thân nên
sức khỏe có phần khá hơn.
Cám ơn anh và anh Ngọc
đã một vòng ghé thăm anh em ở Melbourne cho biết sự tình ... Thật là đường xa
vạn dặm. Với anh Thuần tôi đã gặp vào khoảng cuối năm 1965 tại Nha Khai thác Địa
phương (278 Hiền vương, Sài gòn), lúc đó tôi có lệnh chuẩn bị vào học khóa 22
Thủ đức... Thành thật chúc mừng anh chị, gia đình, và ban biên tập, cùng quý
thân hữu được vui vẻ và thuận lợi để cuốn "Bản tin THĐL" được liên
tục và sống thọ.
... Rất tiếc tôi không
sử dụng email lâu được, vì ngồi dán mắt lên màn ảnh 5
phút là cổ cứng, lưng đau, đầu óc rất căng thẳng. Tôi rất mê tin tức thể thao,
chỉ bật lên đọc vài phút rồi phải vận động mới đọc hết được. Viết thơ và đọc
sách cũng phải ngồi ghế xích đu để có chỗ dựa cho đỡ mỏi cổ ... Giờ đây tôi rất
ngại viết lách, đầu óc và tay chưn rất cứng, vì đã quá "date" trước
tuổi, mong quý anh chị thông cảm. Nhưng tôi có một tấm tình trân quý, và cũng
muốn có lời thăm hỏi quý bạn bè và quý thân hữu ...
7/2004
– Nguyễn Thị Thu Hoa (Texas) :
(Vi thư gửi NC Thuần, 26 th.7, 2004) ... Đến măi hôm nay, tôi
mới đọc hết 8 bản tin do anh gởi tặng, tất cả tin tức, bài vở trong ấy đă cho
tôi một niềm vui khôn tả. Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu nồng ấm của cái tình
thân hữu, tình bạn, tình người mà có lẽ là chỉ những cựu nhân viên CDV trước 75
của chúng ta mới có được. Tôi xin phép gọi là chúng ta, vì tôi muốn được hưởng
ké đôi chút vinh dự của quí anh chị đă đi trước, đă lót sẵn con đường hoa cho
những kẻ đến sau như tôi ...
10/2004
– Hà Như Nga (Florida) :
(Thư gửi NC Thuần, 18 th. 10, 2004) ... Hôm nay tôi viết thư
này cho anh chị đúng là ngày sinh nhựt của anh Sách và cũng gần đúng vào ngày
anh Sách mất cách nay 7 tháng (25/3/2004). Đúng ra tôi phải viết thư cho anh
chị sau ngày anh Sách mất, nhưng lụt đụt cho tới hôm nay, bởi vì tôi không có
can đảm mà viết trọn một bức thư. 7 tháng rồi ảnh mất vậy mà tôi thấy mới như
hôm qua. Một nỗi buồn trống vắng lạ thường, mỗi lần nhớ tới ảnh tôi không thể
nào cầm được nước mắt.
Tôi rất cám ơn anh chị
trong những ngày qua, trước ngày anh Sách mất, ảnh lâm bệnh lại, và trong lúc
ảnh qua đời, anh đã quan tâm đặc biệt về vợ chồng tôi, phổ biến và vận động anh
chị em thân hữu điện lực xa gần, thăm hỏi bằng điện thoại, thư và email về vợ
chồng tôi, nhất là những cú điện thoại của các bậc đàn anh mà tôi không thể nào
ngờ được như cựu TGĐ/CĐV HT Phát, NV Dậu, NT Dũng, LK Minh, LM Quân, T Ngầu,
anh chị TV An,và anh chị L Hùng, chúc lành cho ảnh và cầu nguyện cho ảnh chóng
bình phục. Nhất là không làm sao quên được anh chị L Hùng đã chia xẻ những nỗi
lòng của anh Sách trước ngày ảnh mấát.
Tôi đại diện cho gia
đình, mẹ chồng tôi, và các con tôi, xin thành thật cảm ơn anh chị rất nhiều và
tất cả anh chị em trong thân hữu điện lực. Và cũng mong anh không ngại mất thì
giờ dành vài phút để ghi lại những nét đáng yêu của chồng tôi để anh chị em
thân hữu chia xẻ nỗi niềm. Anh ấy mất đi là cả bầu trời sụp đổ đối với tôi.
Anh Sách sinh ra ở vùng
quê xã Lộc hòa, huyện Long hồ, tỉnh Vĩnh long, vào ngày 18/10/1943, sống ở đây
hồi còn bé, và được 6-7 tuổi lên Sài gòn sống ở đó cho tới ngày 24/4/1984 rời
khỏi nước sang Hoa kỳ cho tới ngày mất. Tính đặc biệt của anh rất thành thật,
có hiếu với cha mẹ, nhất là người mẹ hiện nay còn sống ở California, 93 tuổi.
Ngày anh trút hơi thở cuối cùng bên cạnh mẹ già, vợ và các con, cùng hai người
bạn thân thiết. Tính đặc biệt là thương mẹ vô cùng. Mẹ nói gì cũng nghe, lúc
nào cũng phấn đấu, làm điều gì thì quyết tâm làm cho được, sợ mẹ buồn, lúc nào
cũng chú tâm vào việc học hành để làm đẹp lòng mẹ, đôi lúc dẹp bỏ tình cảm
riêng tư để chú tâm vào việc học hành có tương lai tốt đẹp hơn.
Cuộc đời không như một
giấc mơ, định mệnh đã đưa đẩy chúng tôi sang đất nước tự do này để sinh sống.
Anh ấy rất lưỡng lự và dẹp bỏ tất cả những gì yêu quý nhất nơi quê hương, làm
lại từ đầu với hai bàn tay trắng và khối óc. Hy vọng tương lai tốt đẹp hơn, con
cái thành nhân. Sự cố gắng liên tục bên vợ con, vào năm 1996 ảnh đã tốt nghiệp
bằng kỹ sư điện và đã gia nhập vào hội kỹ sư của Mỹ và hội nguyên tử lực của
Mỹ. Cái mơ ước của ảnh hồi còn là sinh viên khoa học ở Sài gòn là mong sau này
sẽ trở nên một khoa học gia về ngành nguyên tử. Nhưng định mệnh đã cướp mất ảnh
rồi. Tất cả giờ đây chỉ còn là kỷ niệm...
Ghi nhận: Ngoài các thân
hữu có thư được trích trên đây, hoặc có bài vở, tin tức, hình ảnh, ... đóng góp
rải rác trong bản tin này, còn có một số đông các thân hữu khác đã có liên lạc
về bản tin THĐL bằng thiệp, thư, phiếu đổi địa chỉ, vi thư, điện thư, ... để
đổi địa chỉ, chuyển chi phiếu đóng góp, bài vở, tin tức, hình ảnh, ... Thành
thật cám ơn các thân hữu và xin ghi nhận dưới đây:
Ngoài VN: Vương Văn An (CA), Nguyễn Phan Anh (Cormeilles
en Parisis, France), Nguyễn Văn Bảnh (MD), Lê Văn Bảy (Stratford,
Ontario, Canada), Tân Trung Cang (LA), Hoàng Mạnh Cần (Montreal,
Canada), Trương Lệ Chi (WA), Nguyễn Thạch Cường (TX), Nguyễn
Văn Dậu (CA), Trương Ngọc Diệp (OH), Nguyễn Ngọc Đạt (NY),
Phạm Thanh Đồng [& Bạch Yến] (CA), Ngô Duy Đức (WA), Baø
Nguyễn Xuân Giễm (OH), Nguyễn Thị Minh Hà (OR), Đồng Thị Hân (IA),
Nguyễn Công Hiệp (PA), Nguyễn Thị Hoa (OR), Nguyễn Thị Huyền Hoa
(Brisbane, Australia), Lê Hựu Hoàng (Montreal, Canada), Ngô Đức
Huấn (NJ), Lê Hùng (CA), Đặng Ngọc Hùng (Brisbane, Australia),
Lữ Châu Hùng (VA), Nguyễn Phục Hưng (TX), Nguyễn Thị Song Hương (Melbourne,
Australia), Nguyễn Quang Hưởng (CA), Nguyễn Quang Hữu (Brussels,
Belgium), Từ Mạnh Khang (CA), Đoàn Tuấn Khanh (Paris, France),
Phạm Văn Khắn (Paris, France), Lê Xuân Khế (CA), Võ Ngọc Khôi (Edmonton,
Canada), Võ Thị Kích (WA), Đặng Ngọc Liên (CA), Nguyễn Văn
Lộc (CA), Trần Quang Lộc (Bois d'Arcy, France), Lê Văn Lợi [&
Kim Anh] (Mississauga, Canada), Đỗ Thị Như Mai (TX), Nguyễn Hữu
Minh (CA), Trần Ngọc Minh (TX), Trần Văn Minh (OR), Đoàn
Thị Phương Nam (TX), Mạch Bỉnh Nam (PA), Hà Thị Như Nga (FL),
Trần Ngầu [& Phương] (IL), Đinh Công Nghĩa (CA), Nguyễn Thạch
Ngọc (Melbourne, Australia), Nguyễn Khắc Nhẫn (Meylan, France),
Nguyễn Hữu Nhơn (Montreal, Canada), Hồ Tấn Phát (OR), Hồ Văn
Phong (MA), Nguyễn Văn Phong (Vancouver, Canada), Nguyễn Đình Phú
[& Nguyễn Thị Yến] (CA), Trần Văn Phúc [& Kim Cúc] (MD), Baø
Đỗ Trọng Phúc (MD), Đinh Văn Quí (Brisbane, Australia), Lê Minh
Quân (CA), Nguyễn Văn Rong (Montreal, Canada), Nguyễn Văn
Sáng (Mont de Marsan, France), Hồ Văn Sáu (CA), Nguyễn Sáu
(CA), Phí Minh Tâm (CA), Huỳnh Bá Thế (Ratingen, Germany),
Nguyễn Văn Thích (Montreal, Canada), Võ Văn Thích (NC), Nguyễn
Thiệp (CA), Huỳnh Văn Thiết (Canberra, Australia), Nguyễn Xuân
Thu (Creteil, France), Phạm Long Thượng (CA), Nguyễn Huy
Tiên (CA), Bùi Thọ Tiếng (TX), Vĩnh Tiếu (OH), Trần Trung
Tính (CA), Nguyễn Văn Toại (MD), Lâm Dân Trường (Liège,
Belgium), Đỗ Văn Tùng (Victoria, Canada), Nguyễn Bạch Tuyết (CA),
Huỳnh Tỷ (Toronto, Canada), Kha Văn Tỷ (AZ), Tôn Thất Uẩn (London,
England), Đặng Phùng Viễn (Vancouver, Canada)
Trong VN: Nguyễn Thị An, Nguyễn Hữu Ân, Nguyễn Thị Hồng Cẩn,
Cung Tất Cường, Trần Văn Giáo, Ngụy Thị Hồng, Phan Thị Huê, Nguyễn Tấn Huỳnh,
Nguyễn Văn Ngọc, Baø Nguyễn Văn Tấn (Võ Thị Đảnh), Vĩnh Trưng.