Sao Chẳng Gặp Nhau

Sao chẳng gặp nhau được một lần
Kiệu hoa đã sẵn, thảm hồng sân
Rượu thơm trăm tuổi mừng tri kỷ
Ngỡ tối ba mươi tết đón xuân

Ta sẽ ngắm người từ viễn xứ
So xem ức khác không
Rồi ra khắc lại bia tượng
Cho mới chân dung mới thật lòng

Sao chẳng gặp nhau được một lần
Hẹn xưa đã mấy mùa xuân
Tin đi tin lại, người chưa vội
Nắng sớm mưa chiều vẫn lần khân

Lễ hội đã tàn, rượu đã nhạt
Cũng đành chua chát uống một thân
Tối nay trăng tròn không nhỉ
Năm tháng phai rồi, đâu cố nhân

Sao chẳng gặp nhau được một lần
Ầm vang một tiếng, đất kinh hoàng
Đền đài tan nát, người kêu
Kẻ chạy đi đâu, quỷ riú chân

Ngàn trượng xác rơi, thây chất núi
Khói cao ngất kết tụ oan hồn
Đời người nào biết đâu thân phận
Như gió chợt qua, vượt ngàn

Hôm nay thắp đuốc chờ nhau nữa
phải hẹn nhau thêm một lần
Ta cũng biết người đa đoan lắm
Lời hẹn như trót đa mang

Sao ta canh cánh trong lòng mãi
Chẳng trách người cũng chẳng trách thân
Ta xem thư , tình chưa
Tiếng hát ngày xưa vẫn còn ngân

 

Nguyễn Văn