Thơ Vui

Ca dao cải cách tân thời

(Sưu tầm của Nguyễn Văn Hóa)

- Đồng vợ đồng chồng, con đông mệt quá!

- Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy.

  (Một con ngựa đau, cả tàu... được ăn thêm cỏ.)

- Không mầy đố thầy dạy ai.

- Lời nói không mất tiền mua,

   Tha hồ mà nói đừng thua câu nào.

- Lên non mới biết non cao,

   Có đào mới biết là hao đô nhiều.

- Bầu ơi thương lấy bí cùng,

   Tuy rằng khác giống nhưng chung một nồi.

   (Mai sau có lúc nấu chung một nồi.)

- T́nh chỉ đẹp khi c̣n dang dở,

   Cưới nhau về tắt thở càng nhanh.

- Đi đâu cho thiếp theo cùng,

   No th́ thiếp ở, lạnh lùng thiếp dzông.

- Hữu duyên thiên lư i-meo lại,

   Vô duyên đối diện căi nhau hoài.

- Kiến tha lâu mỏi cẳng.

- Con nhà tông, không giống lông đỡ giống khỉ.

- Trồng trầu th́ phải khai mương,

    Làm trai một vợ, chẳng dám thương cô nào.

- Vạn sự khởi đầu nan,

  Gian nan bắt đầu nản.

- Trèo cao ngă đau,

   Trèo thấp ngă... cũng  đau.

- Nhà sạch th́ mát,

  Bát sạch tốn xà bông.

- Ăn trông nồi, ngồi trông người bên cạnh

- Qua cầu ngả nón trông cầu,

  Cầu bao nhiêu nhịp tốn xăng dầu bấy nhiêu.

- Uớc ǵ em hóa thành trâu,

  Để anh là đỉa, anh bâu lấy đùi.

 

Quê Nhà – Xứ Người

(Sưu tầm của Nguyễn Văn Hóa)

Quê Nhà: Khổ như chó.

Xứ người: Sướng như chó.

QN: Chồng chúa vợ tôi.

XN: Chồng chúa (th́) vợ thôi.

QN: Yêu con cho roi cho vọt.

XN: Yêu con kiểu đó th́ lọt vô tù.

QN: Con cái đi thưa về tŕnh.

XN: Cha mẹ đi về một ḿnh, con đâu?

QN: Con mời cha mẹ dùng bữa.

XN: Cha mẹ, giờ ăn, tựa cửa chờ con.

QN: Trươ'c học lễ, sau học văn.

XN: Trước sau cũng chỉ có văn, lễ văng mất rồi!

QN: Cha mẹ đặt đâu, con ngồi đó là phải xong.

XN: Con đặt đâu cha mẹ ngồi đó, là êm chuyện.

QN: Con cái vâng lời cha mẹ.

XN: Con cái nói ǵ, cha mẹ nên nghe.

QN: Chữ hiếu phải cho tṛn.

XN: Đạo làm con thường méo.

QN: Trẻ cậy cha, già cậy con.

XN: Trẻ cậy cha, già cậy chú Sam.

QN: Người chết như rạ, không ma nào ngó.

XN: Khỉ chết bệnh già cũng làm thành tin.

QN: Cái nhà là nhà của ta.

XN: Cái nhà là nhà của nhà băng, ta là người ở đậu, phải chăng chủ nhà?

QN: Nợ nhiều th́ bị khinh khi.

XN: Nợ nhiều th́ được người ta nể v́.

QN: Nợ nần sớm trả cho xong.

XN: Nợ nần trả sớm, nhà băng phạt đền.

QN: V́ nghèo mới phải đi vay.

XN: Càng giàu càng muốn đi vay trả lời.

QN: Lao động nhà nước chỉ tiêu.

XN: Lao động v́ đủ thứ "bill" đ̣i tiền.

QN: Lao động là ép buộc.

XN: Lao động là tự chuốc.

QN: Được làm vua, thua làm giặc.

XN: Được làm vua, thua làm tiền.

QN: Phép vua thua lệ làng.

XN: Phép vua thua luật sở thuế.

QN: Chết là hết nợ

XN: Chết vẫn c̣n nợ.

QN: Bà con xa không bằng láng giềng gần.

XN: Láng giềng gần c̣n thua bà con xa.

QN: Dĩ ḥa vi quí.

XN: Muốn ḥa, đem nhau ra ṭa.

QN: Dân chúng gầy v́ thiếu ăn.

XN: Người ta mong gầy để được ăn.

QN: Dân chúng sợ đói.

XN: Người ta sợ no, bày ra đủ tṛ để ăn đói.

QN: Đâu cần bảo hiểm.

XN: Bảo hiểm đâu đâu cũng cần.

QN: Có đủ hai chân, đi đâu cũng tới chẳng cần ai đưa.

XN: C̣n đủ hai chân, ngồi nhà lủi thủi, có chân bằng thừa.

QN: Sinh kư, tử qui, sinh ra là tạm "ngày về nhớ ghi".

XN: Sinh nhật nhơ' ngày, chết rồi là hết, ma chay làm ǵ.

QN: Sẩy cha c̣n chú, sẩy mẹ bú vú d́.

XN: Sẩy cha c̣n mẹ, sẩy mẹ lấy ǵ mà bú.

QN: Kính lăo mới được sống lâu, sống già th́ được biết bao kẻ hầu.

XN: Về già, lạnh lẽo cô đơn, cháu con xa lánh, tủi hờn ngày đêm.

QN: Giao tiếp gái trai, t́nh trong như đă mặt ngoài c̣n lâu.

XN: Bất cứ nơi đâu, vừa quen nhau đă ôm nhau làm bừa.

QN: Cà phê nhỏ từng giọt, ta ngồi chờ, thảnh thơi.

XN: Cà phê chảy thành ḍng, ta nôn nóng, đứng ngồi.

QN: Nghi can nhà nươ'c bắt càn, chẳng cần bằng chứng chết oan là thường.

XN: Nghi can tội phạm rành rành, nhưng mà yếu lư cũng đành phải thua.

 

Hôn

(trích liên mạng)

- Mơ ước được hôn gọi là hôn ước

- Mới hôn lần đầu gọi là tân hôn

- Hôn rồi hôn thêm lần nữa gọi là tái hôn

- Hôn hai lần liên tiếp gọi là song hôn

- Đang hôn ngon lành bị xô ra gọi là từ hôn

- Hôn xong gặp cha mẹ hai bên để thú tội gọi là hôn thú

- Người ta không chịu mà hôn đại hôn ẩu gọi là cưỡng hôn

- Cha hôn con gọi là phụ hôn

- Được vua hôn gọi là hoàng hôn

- Chu miệng ra hôn người đi xa gọi là hôn gió

- Hẹn mai mốt sẽ hôn gọi là hứa hôn

- Hôn hoa chưa nở gọi là nụ hôn

- Hôn rồi vội đính chính gọi là băi hôn

- Hôn không ai biết gọi là hôn thầm

- Hôn thằng ăn trộm gọi là hôn trộm

- Định hôn vợ mà hôn lộn sang ... em vợ  gọi là hôn nhầm

- Vừa hôn vừa ngủ gọi là hôn mê

- Định hôn con mà hôn lộn sang ... mẹ gọi là hôn má.

 

T́nh

(trích liên mạng)

- T́nh được mai mối, giới thiệu trước bằng h́nh ảnh là t́nh h́nh.

- T́nh làm quen qua “CLB t́m bạn bốn phương” là t́nh báo.

- Yêu đến lần thứ tư là t́nh tứ.

- Yêu đến lần thứ bảy là thất t́nh.

- Yêu một lúc nhiều người là trữ t́nh.

- Được chấp nhận yêu là vô t́nh.

- Yêu và kết hôn với người nước ngoài là ngoại t́nh.

- Yêu và kết hôn với người nước ḿnh là nội t́nh.

- Tiền dùng để vun đắp t́nh yêu, hôn nhân là bạc t́nh.

- Dè sẻn, chi li, tiết kiệm trong t́nh yêu - hôn nhân là tính t́nh.

- T́nh đă đi vào quá khứ là cố t́nh.

- T́nh ngoài hôn thú là t́nh phụ.

- Đang yêu mà người yêu tạ thế là t́nh tang.

- Vợ lớn, vợ bé chia sẻ cùng một tấm chồng là chung t́nh.

- Đau ốm, thất thểu v́ yêu là t́nh cảm.

- Trung tâm tư vấn t́nh yêu - hôn nhân - gia đ́nh là t́nh trường.

LÊ QUANG VŨ

 

Sách Cũ Sách Mới

(Sưu tầm của Nguyễn Sĩ Chính)

Hai vợ chồng làm cùng ngành xuất bản sách. Đêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện, từ chuyện yêu đương, gia đ́nh, bè bạn, nghề nghiệp ...

Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:

Sách mới cho nên phải đắt tiền.

Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:

Hôm nay xuất bản lần đầu tiên.

Anh chồng gh́ chặt vợ vào ḷng ḿnh đọc luôn câu thứ ba:

Anh c̣n tái bản nhiều lần nữa

Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:

Em để cho anh giữ bản quyền.

Vài năm sau .......

Cô vợ:

Sách đă cũ rồi phải không anh

Sao nay em thấy anh đọc nhanh

Không c̣n đọc kỹ như trước nữa

Để sách mơ thêm giấc mộng lành

Anh chồng ngâm nga:

Sách mới người ta thấy phát thèm

Sách ḿnh cũ rích, chữ lem nhem

Gáy th́ lỏng lẻo, b́a lem luốc

Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm

Cô vợ thanh minh:

Sách cũ nhưng mà truyện nó hay

Đọc hoài vẫn thấy được ... bay bay

Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác

Nếu mà khám phá sẽ thấy hay ...

Anh chồng lầu bầu:

Đọc tới đọc lui mấy năm rồi

Cái b́a sao giống giấy gói xôi

Nội dung từng chữ thuộc như cháo

Nh́n vào hiệu sách, nuốt không trôi ...

Cha hàng xóm lẩm nhẩm:

Sách cũ nhưng mà tui chưa xem

Nh́n anh đọc miết ... thấy cũng thèm

Cũng tính hôm nào qua đọc lén

Liệu có trang nào anh chưa xem?