Đà Lạt ơi! Mùa thu
Trịnh Gia Mỹ
Bước ra cửa, mù sương khuất lối
Nhớ làm sao Đà Lạt năm nào
Thèm một ly cà phê buổi sớm
Hớp một hơi cạn nỗi niềm sầu
Thêm một chút khí trời lành lạnh
Của không gian đã gọi của ta
Đâu chiếc áo làm duyên, làm dáng
Khoác cho thêm một chút lượt là
Nhắm mắt thấy bạn ta thắc mắc
Rồi kế bên có đứa cau mày
Chỗ mi ở xa lơ xa lắc!
Bên kia nửa vòng trái đất quay
Ừ, ta xa nửa vòng trái đất
Đêm ta là ngày của bọn mi
Tối nằm xuống thấy đi bát phố
Cả đám cười nói như mọi khi
Rồi cũng thấy bên lò lửa ấm
Bếp reo vui lách tách than hồng
Trái bắp nướng bùi thơm mùi đợi
Sữa đậu nành ấm dạ đêm vui
Ta ở đây khí trời lành lạnh
Mù sương che khuất một nẽo đường
Sao nhớ quá con đường quanh lối
Đã xa rồi nhưng mãi vấn vương
Trịnh Gia Mỹ |