Trở về trang chính

 

EM VÀ HOA PHỐ XƯA

Vĩnh Ngộ

Anh đến thăm em tháng giêng

Hoa đào thịnh phóng bên hiên chưa tàn

Tháng hai rón rén bước sang

Nguyên tiêu vừa độ hân hoan đón mời

Mừng em quá bước sang chơi

Hoa sưa nở trắng khắp trời tháng ba

Loa kèn mùa hạ nở hoa

Nụ cười chúm chím khiến ta nhớ mình

Tháng tư sen nở bên đình

Gởi hương cho gió gọi tình về đâu

Tháng năm vang tiếng ve sầu

Trên hàng phượng đỏ một màu rưng rưng

Tháng sáu tháng bảy nhớ thương

Nhớ thầy nhớ bạn sân trường vắng tanh

Giao mùa tháng tám nắng hanh

Nồng nàn hoa sữa vờn quanh phố phường

Thu về, mùa cốm mùa thương

Màu xanh ngọc bích còn vương tơ tình

Heo may se sắt bên mình

Mưa bay hạt nhỏ, ai quên ai rồi

Tháng chín bước qua tháng mười

Thu tàn đông tới, nụ cười vẫn xinh

Cúc họa mi nở trắng tinh

Một màu thanh khiết lung linh đất trời.

Ta một nơi, mình một nơi

Sương giăng mờ ảo nhớ thời chia xa

Ở đây chỉ một mình ta.

Bếp hồng khoai nướng đã qua thật rồi.

VĨNH NGỘ