Trở về trang Mục Lục

MÙA ĐẠI DỊCH

***

Một thứ gì đó, nó thật là nhỏ,
Mà mắt thường, ta không có thể nhìn.
Nó đã làm đảo lộn cả hành tinh,
Lúc nhân loại, đang yên bình, thanh thản.

Từ Trung Quốc, nơi thành phố Vũ Hán,
Đã phát sinh bịnh dịch đáng quan tâm.
Nhưng Trung Quốc lại cố giữ âm thầm,
Không báo sớm, sợ sẽ làm mất mặt.

Cả thế giới, không được biết sự thật,
Thời gian đầu, dịch bùng phát nơi đây.
Đến khi biết được có sự kiện này,
Một số người, đã từ đây di chuyển.

Mang mầm bịnh đến những nơi hiện diện,
Đã gây nên chuỗi sự kiện không hay.
Do tin tức bị bưng bít, ác thay !
Cả thế giới, đều trở tay không kịp.

Con virus đã lây lan khủng khiếp,
Người sang người, và cứ tiếp tục lan.
Người bị lây, phải cần một thời gian,
Mới biết được, là mình đang bị nhiễm.

Đó là điều thật rất là nguy hiểm,
Người bị lây, không được khuyến cách ly.
Vì vẫn thấy khoẻ, chưa triệu chứng gì,
Nhưng virus đã truyền đi người khác.

Thêm một điều nữa, thật là bi đát,
Virus lạ, chưa có vac-sin ngừa.
Nên lây lan, cứ tiếp tục dây dưa
Và thuốc trị, thì vẫn chưa tìm được.

Người mắc bịnh, chỉ cầu mong ơn phước,
Và sức khoẻ mình, để được cứu nguy.
Nên những người lớn tuổi hầu hết vì,
Kháng thể yếu, không lấy gì để chống.

Nên bao người phải mất đi mạng sống,
Và số người bị nhiễm, bỗng tăng nhanh.
Biện pháp gắt gao, đã được thi hành,
Để ngăn chận đà lây lan đáng ngại.

Khắp năm châu, nhiều quốc gia đều phải,
Dùng biện pháp mạnh, chận lại lây lan.
Nhưng người chết, cứ mỗi ngày một tăng,
Mỹ, Âu Châu, gặp khó khăn nhiều nhất.

Số người chết, đã vọt lên cao ngất,
Hàng trăm ngàn người, bị mất mạng rồi.
Vẫn đang trên đà, tăng mãi không thôi,
Dịch Corona đã đến hồi đáng ngại…

Cấm mọi người, không được tự do đi lại,
Gây bao nhiêu những trở ngại cho ta…
Hãng xưởng đóng cửa, thất nghiệp xảy ra.
Nền kinh tế, đã mất đà tăng trưởng.

Chuyện du lịch, giờ chỉ là ảo tưởng,
Đã gây biết bao ảnh hưởng dây chuyền.
Nghành hàng không, phi cơ đều nằm yên,
Đường hàng hải, các du thuyền đậu bến.

Khách sạn vắng vẻ, không còn người đến,
Khu vui chơi, đều có lệnh tạm ngưng.
Giờ còn đâu những dạ tiệc tưng bừng,
Cả thế giới, hầu như ngừng sinh khí…

Trường học đóng cửa, học sinh đều nghỉ,
Học trực tuyến, giải pháp chỉ tạm thời.
Không có môi trường, để chúng vui chơi,
Thêm phá phách, khó vâng lời cha mẹ…

Xa lộ ít xe, đường phố vắng vẻ,
Trong khi xăng, giá lại rẻ hơn nhiều.
Cảnh ô nhiểm, không còn có bao nhiêu,
Về môi trường, đó là điều thuận lợi.

Những xung đột, ít được nghe nhắc tới,
Thể như là, cả thế giới bình yên.
Mọi tin tức, đều chú trọng dành riêng,
Cho bịnh dịch, đang triền miên đe dọa…

Dường như là loài người đang bị đọa,
Vì lỗi lầm, đã tàn phá thiên nhiên.
Các hoang thú, không còn nơi sống yên,
Chúng sống gần người, nên mới truyền virus.

Ăn thịt rừng, cứ xảy ra không ngớt,
Cũng có thể là nguồn gốc phát sinh.
Nhìn người Tàu, ăn dơi sống thấy mà kinh,
Rồi nghi vấn, bịnh phát sinh từ đó…

Thêm giả thuyết virus do người mà có,
Từ phòng thí nghiệm, đã tỏa lan ra.
Mọi giả thuyết, đều đang đợi điều tra,
Dầu từ đâu, thì Trung Hoa đều lỗi.

Nhưng Tập Cận Bình, muốn lo chạy tội,
Nên dùng chiêu thức, đổ tội bâng quơ.
Phao tin đồn thất thiệt, không thể ngờ,
Quân đội Hoa Kỳ đem vô Vũ Hán”.

Tự cho mình, có khả năng ngăn cản,
Còn Âu, Mỹ, quá lơ đãng phòng ngừa.
Nên bịnh dịch, còn cứ mãi dây dưa,
Còn lớn tiếng, đã tiếp đưa phương tiện.

Tất cả những gian manh, và nguỵ biện,
Đã vô tình làm thể hiện mưu đồ…
Cả thế giới, rồi đây sẽ phòng hờ,
Không mắc bẫy bởi ý đồ gian trá.

Phải biết lo tự sản xuất hàng hóa,
Bớt giao thương, tránh hậu quả độc quyền.
Và lánh xa, những luận điệu tuyên truyền,
Rằng Trung Quốc, chính là miền đất hứa…

Nền kinh tế, sẽ lùi không tăng nữa,
Cả thế giới, không rộng cửa đón chào.
Không để cho các gián điệp lọt vào,
Để tìm cách lấy biết bao tài liệu.

Chế độ độc tài, rồi sẽ kết liễu,
Mộng bá vương, sẽ chết yểu từ nay.
Vì không ai còn có thể thơ ngây,
Tin theo quan niệm quá sai từ trước.

Rằng giúp cho nền kinh tế Trung Quốc,
Được phồn vinh, sẽ tránh được độc tài…
Mới gây ra thảm họa như hôm nay,
Sau đại dịch, là cơ may thay đổi…

Để Trung Quốc, không còn có cơ hội,
Là công xưởng toàn thế giới hiện nay.
Phương Tây sẽ thức tỉnh, mong lắm thay!!
Tàu giàu mạnh, còn gay hơn đại dịch…

SÁU NGUYỄN

***

Trở về đầu trang