Trong khoảnh khắc giao mùa đêm cô quạnh Cành
tre già khô lá khẳng khiu đưa Qua ô cửa đìu hiu buồn
chờ gió Chiêm bao về khát vọng dấu chân
mưa
Nỗi niềm cũ xin gửi vào mây trắng Bay vu
vơ đợi trống gọi sân trường Em đem đến mùa xuân trong
mùa hạ Chút hồn nhiên áo mới nức mùi hương
Làm
sao hiểu lúc triều dâng biển sóng Mà lòng người cứ
mãi giống dòng sông Sóng cứ vỗ phập phồng về bến
đợi Mà sông kia đâu biết biển điên cuồng
Con
chim nhỏ gật gù như khẽ nói Biển cô liêu từ độ chẳng
ai về Thôi cứ thế, cứ để lòng hoang dại Một cơn
mưa tí tách đợi đêm hè …
|