thơ: Kim
Thành nhạc: Lê Mạnh
Trùy ca sĩ: Xuân
Trường
nhạc
bản
Ngôi nhà đứng giữa mênh
mông trời đất Ta một mình trên căn gác lạnh
tanh Thư đến thư đi sao quá mong manh Chút
nắng ấm vô tình bay rất nhẹ
Trong quạnh
quẽ hồn ta vương một bóng Chong chóng quay bên
những phím cung buồn Mạch chảy tuôn qua những
đường định mệnh Bổng rồi trầm vất vưởng cõi
trần ai
Hãy ngồi lại đây nỗi sầu trống
trải Vội vàng chi làm nát cả âm vang Mây
lang thang dừng bước đó đợi chờ Bầu trời
mãi một màu thương ảm đạm
Cũng có lúc ta tham lam nghiệp
cảm Ôm giấc mơ cổ tích quá hoang đường Mộng
bình thường hay mộng ước xa xăm Trăm năm cũng
khó tìm ra một mối
Sớm tối loanh quanh
mong vườn tao ngộ Con lộ nào không bóng đổ âm
u Chân thương ơi cho dù ngăn cách trở Xin về
đây mở hội đón mây ngàn
Tiếng
hát buông lơi điệu đàn thiên cổ Đang dỗ dành
một nỗi nhớ chết khô Trôi về mô tình ai vàng
lá thắm Ta buồn hiu bên con sóng vỗ
bờ
Kim Thành July 2005
Trang
Nhà Kim
Thành
| | | | |