Thơ : Kim Thành
Nhạc : Lê Mạnh Trùy




Tình rơi rụng, một cung đàn đứt phím
Tím một góc trời tím bước đi hoang
Chiều buông lơi nhìn dòng sông nước chảy
Nước chảy qua cầu sỏi đá buồn đau

Nước chảy qua cầu ta chừ vẫn đợi
Vịn cuộc đời đi cho hết trăm năm
Bâng khuâng gì những xa tít mù tăm
Mưa, mưa mãi mưa hoài mưa chẳng tạnh

Chút lòng tin mong manh như ảo ảnh
Đưa ta đi vào cõi mộng vu vơ
Buồn với vui đã đến rất tình cờ
Rồi vội vã bay qua hồn bỏ ngõ

Giọt nước mắt vì ta rơi đâu đó
Có dại khờ như thuở mới ban sơ ?
Có cuồng điên như sóng biển thét gào
Có êm ái như bờ mi khép nhẹ

Anh vẫn đấy vẫn một trời dâu bể
Ngày lê thê em đếm bước gọi hồn
Phút tương phùng anh ơi mông mênh quá
Nhìn bốn bề chỉ thấy một hư không

Đóa hoa hồng ngày xưa em gửi tặng
Tiễn chân anh nước mắt mặn bờ môi
Hẳn còn đó hương thơm ngày tháng cũ
Ru anh mềm trong giấc ngủ thiên thu

Em sẽ đốt những dối gian trần thế
Bằng tin yêu huyền diệu ở trong anh
Để thơ tình bay vút tận trời xanh
Ươm ngọc bích long lanh màu vĩnh cửu

Kim Thành
July 2006


HOME