Ai về qua xóm
cũ Quạnh hiu vườn xưa, tàn phai lá
vàng Thu chất ngất tim sầu Lá rơi bên
thềm, loang loáng chiều sương
Vườn thu
tình nhân đêm trăng lặng gió Mưa lất phất rơi
lạnh gót chân mềm Võng đưa thương lời ru
cũ Tâm sầu trầm khúc phân ly
Mộng ngày
thơ trìu mến Ta vẫn mong ai về Ôi luyến
thương vô vàn Người ơi biết
chăng?
Đêm trăng mơ
soi bóng Tình thiên thu mãi xanh Tiễn đưa
cuộc đời đôi ngã Tìm em phương nào
?
Thu vàng
phai mấy ngõ Vọng cung đàn ngân, sầu vương
gió ngàn Mưa thánh thót đêm tàn Tiếng chim
xa bầy hun hút đồi cao
Vườn xưa mù
sương lao xao ngàn lá Mưa tí tách rơi nhẹ ướt
vai gầy Ngỡ quên, quên người xưa cũ Sao
hoài, thầm nhớ khôn nguôi ...
|