Lặng
ngồi ṃn mỏi đón Thu sang
Rừng cây sân trước lá chưa vàng
Thơ thẫn vào ra đôi mắt mỏi
Ḷng riêng , riêng nhớ , nhớ mơ màng
Một lần , lần cuối ngó ra hiên
Cánh chim ngược gió trĩu ưu phiền
Như ngỏ cùng ai niềm nhung nhớ
Thu của muôn người đâu ai riêng
Nguyễn Văn Di