Ḍng sông
bàng hoàng, sóng lênh đênh chiều nhẹ rơi
Người đi miên man, giấc mơ trôi về tiền kiếp
Chơi vơi lá bay, đ́u hiu đôi bờ
Chập chùng sông nước, trời bồng bềnh mây gió
Hoài mong người về, bến mơ âm thầm đ̣ ngang
Hàng cây xanh xao, sắc hoa phôi pha vơ vàng
Khe khẽ câu ca, lời ru luyến nhớ
Thương ḍng sông xưa, dĩ văng giăng mây sầu
Người đi
giữa sương khói ngàn khơi, từng bước ơ hờ
Dặm ngàn xa hàng cây im bóng, chiều vắng
hoang sơ
Chuyện ân t́nh bâng khuâng hồn nhau, thầm
vương trí nhớ
Lắng nghe đàn tơ rung xao xuyến, trong trái
tim thơ
Ḷng ai bồi hồi, phím buông cung trầm biệt
ly
Ḍng sông chia xa, bước chân tha phương bẽ
bàng
Trong cơi hư không, bàn tay cất dấu
Ân t́nh nguyên trinh, tuổi thơ ngan ngát
hương
|