Page 150 - TapGhi-ThuHoa
P. 150
■ 150 Tạp Ghi Lan Man
Nhớ lại hồi còn đi học, tôi rất mê truyện “Ngư
Ông và biển cả” của Ernest Hemingway, hay những
câu chuyện nào có nói về con tàu, về biển cả…
Và cũng đã có bao lần tôi mơ ước được lênh
đênh trên những con tàu đó để ngao du hồ hải!
Nhưng khi chí lớn không thành thì đành ôm
mộng Viễn Du vậy :
Ra khơi, biết mặt trùng dương, biết trời mênh
mông, biết đời viễn vông, biết ta hãi hùng…
Ra khơi, thấy lòng phơi phới, thấy cùng thế giới,
thấy một ngày mai, thấy niềm tin mới …
Hẹn hò nhau viễn du thôi… lên đường mãi mãi
Ra đi, nước trời bao la, lúc vượt phong ba, đất
trời Âu Á cũng không xa gì…
Phiêu du, khắp nẻo đây đó, vững niềm say sưa,
thấy tràn ước mơ … khúc đại tình ca !(Phạm Duy)
***
Khi nói đến viễn du thì chắc chắn là phải đi xa
thật xa, phải có một hải trình thực sự tức là phải vượt
trùng dương để đi vào lòng biển cả …
Mà muốn vượt trùng dương thì phải có tàu, có
thuyền …
Vào các thế kỷ trước người ta vượt trùng dương
bằng thuyền buồm, nên rất chậm chạp và vất vả.
Nguyễn Thu Hoa