Page 16 - TapGhi-ThuHoa
P. 16
■ 16 Tạp Ghi Lan Man
Các em thích cười, muốn lên trăng chơi, cứ hỏi
Ông Trời, cho mượn cái thang…(Phạm Duy)
Và cứ thế mà hát tới hát lui, hát đi hát lại để chờ
Ông Trời cho mượn cái thang và chờ đến khi nào
thấy Ông Bà Cha Mẹ xúm xít lại với nhau vừa ăn
bánh, uống trà vừa ngâm thơ vịnh nguyệt:
Trăng thu tỏa sáng khắp trần gian
Nhâm nhi trà bánh ngắm chị Hằng
Chú Cuội cây đa nơi cung quế
Có buồn giữa bóng nguyệt hay chăng?
hoặc:
Chị Hằng hỡi bao năm rồi chị nhỉ!
Chú Cuội kia vẫn giữ gốc cây đa
Cây đa ấy bao nhiêu tuổi đã già
Còn bóng Nguyệt sao ngàn năm vẫn trẻ! (TH)
thì lũ trẻ mới ngưng hát, ghé lại để được nhận những
chiếc bánh thơm lừng, những quả táo, quả đào chín
mọng trên mâm cỗ.
Một tập tục thật đẹp và đầy dân tộc tính đã có từ
ngàn xưa: - giữa làn gió thu man mác, dưới mảnh
trăng thu trong vắt, vành vạnh treo trên lưng trời;
trong cái nhàn hạ của người lớn, cái hồn nhiên tươi
sáng của trẻ con, có còn niềm vui thú nào hơn…
Đẹp biết bao nhiêu, thơ mộng biết bao nhiêu,
những đêm Trung thu của ngày xa xưa ấy, của
những mùa thu giữa khung trời tự do, no ấm, thanh
bình an lạc.
Nguyễn Thu Hoa