Page 68 - TapGhi-ThuHoa
P. 68
■ 68 Tạp Ghi Lan Man
được Mẹ dẫn đi mừng tuổi Ông Bà, được nhiều bao
lì xì... và chờ mau đến ngày Sinh nhật, để được vòi
vĩnh những món đồ chơi ưa thích, được Ba Mẹ tổ
chức tiệc Sinh nhật, được mặc áo mới, được "chu
mồm" thổi những cây đèn cầy xinh xinh trên ổ bánh
ngày càng lớn hơn theo số đèn cầy trên ấy.
Rồi ngày tháng qua mau, bước vào tuổi Trung
học, cũng là lúc bắt đầu biết mộng mơ, đó mới là
những chuỗi ngày có nhiều sự đợi chờ nhất... Hồi
hộp chờ mau đến ngày tựu trường để biết mặt thầy
cô giáo mới, bạn học mới... Chờ mau đến hè để được
nhặt những cánh phượng đỏ rơi rụng trong sân
trường, đem ép vào vở, bỏ trong lưu bút tặng bạn bè
khi chia tay... Được nghỉ hè về quê chạy rong trên
đường làng rợp bóng tre xanh, được ngắm những
cánh diều đang tung mây lướt gió với tiếng sáo vi
vút trên tận trời cao, được tung tăng hái hoa, bắt
bướm, hay lang thang giữa cánh đồng mênh mông
để hít thở bầu không khí trong lành, ngạt ngào
hương lúa mới...
Và, đây cũng là khoảng thời gian có rất nhiều
chữ Chờ đẹp và đáng nhớ nhất trong đời... chờ đến
mùa thi, chờ kết quả học hành, chờ lãnh phần
thưởng, chờ bảng vàng ghi danh, và... chờ người
trong mộng...
Mười sáu bắt đầu biết mộng mơ,
Thế là đã hết tuổi ngây thơ,
Chờ người quân tử trao hò hẹn,
E lệ, thẹn thùng, dạ ngẩn ngơ...
Nguyễn Thu Hoa