Page 87 - TapGhi-ThuHoa
P. 87
Tạp Ghi Lan Man ■ 87
Tiếng đàn vẫn bay cao, thánh thót êm đềm lả
lướt trong máy, và tôi vẫn say mê vừa nghe vừa theo
dõi vừa hát nhẩm theo những lời thơ thô thiển mộc
mạc của mình và của thân hữu Di, một sự kết hợp
rất bất chợt, nhưng lại rất hài hòa trong một nội dung
hết sức phong phú … Mùa thu!
Thu của đất trời, của vạn vật, của muôn người
... nhưng lại là mùa thu riêng của từng người, từng
bối cảnh, từng tâm tư; diễn biến theo từng không
gian, thời gian và địa danh của nơi mình ở, nơi mình
đã sinh ra và lớn lên, nơi mình đã gắn bó cả quãng
đời thanh xuân êm đềm thơ mộng …
Nhưng, tất cả những hình ảnh đẹp đẽ nầy có lẽ
sẽ chẳng bao giờ được phát hiện, được hình thành
nếu như không có sự nhạy bén, không có tầm nhìn
đầy tính cách nghệ thuật, một suy nghĩ đầy nghệ sĩ
tính của thân hữu Hoàng, thì có lẽ hai bài thơ mộc
mạc kia mãi mãi cũng chỉ nằm im trong máy tính
của hai tác giả mà thôi.
Tiếng đàn vẫn phát ra đều đều trong máy, lời thơ
vẫn bay bổng trên bản nhạc, một bản nhạc mà trong
đó có bốn tâm hồn cùng chung một giai điệu, một
điệu luân vũ tuyệt vời: “Tình bạn thân thiết”, có phải
vậy không hỡi các bạn, các thành viên của nhạc
phẩm Đợi Thu Về của chúng ta, của THĐLVNHN.
(Dallas, Oct. 2005)
Nguyễn Thu Hoa