Page 92 - TapGhi-ThuHoa
P. 92
■ 92 Tạp Ghi Lan Man
Tôi cảm thấy có một chút gì đó hơi se lòng …
Vì tôi biết là chúng ta, tất cả chúng ta đã và đang đi
vào buổi hoàng hôn của cuộc đời mình !!!
Người xưa bảo, tuổi đời càng cao thì kinh
nghiệm sống càng dầy dặn, trí óc càng tinh tường
hơn, suy nghĩ tinh thông hơn, nhưng bên cạnh đó,
sự yếu kém về sức khỏe, sự nhanh nhẹn của tuổi
thanh xuân lại đang đi ngược chiều với tuổi đời của
chúng ta, có những việc mình muốn làm nhanh, làm
tốt và hoàn hảo như dự định, nhưng lại không thể
nào làm cho trọn vẹn được: “lực bất tòng tâm” rồi !
Tuy thế, các Anh Chị vẫn luôn tỏ ra yêu đời, lạc
quan trong tất cả mọi sinh hoạt, nhạy bén trong giao
tế, luôn quan tâm đến nhau, thăm hỏi, hướng dẫn
giúp đỡ nhau nhiệt tình, không nệ hà câu chấp,
không phân biệt sang hèn, không so đo tính toán,
không suy hơn tính thiệt…, đó là một điểm son đáng
quý, đáng trân trọng của Hội THĐLVNHN, những
bóng hoàng hôn của ngành Điện ở Hải Ngoại…
Thế rồi dòng đời vẫn trôi, ngày tháng vẫn qua
nhanh, và chúng ta không thể nào níu được bước
thời gian khi cái bóng hoàng hôn cứ thản nhiên tiến
dần, tiến dần.
Buồn thì có thể buồn đấy, nhưng nếu chúng ta
vui vẻ đón nhận nó như đón nhận một món quà cuối
đời mà chúng ta có được; và nếu như mọi người
chung quanh chúng ta, bạn bè, con cháu chúng ta
đều am hiểu, thông cảm để nhận thức được cái Tuổi
Nguyễn Thu Hoa