Page 99 - TapGhi-ThuHoa
P. 99
Tạp Ghi Lan Man ■ 99
Những nét đẹp thiên nhiên đó đã lưu lại trong
ký ức tôi một bức tranh khá đậm nét, nhưng điều cô
đọng rõ rệt nhất, một dấu ấn đậm sâu nhất, lại
là tiếng nhạc hòa tấu của những nghệ sĩ lãng du trên
đường phố Duluth.
Mỗi buổi
tối, cuối
Xuân, vào
đầu mùa Hè,
và cả mùa
Hè, khi
hoàng hôn
vừa xuống
và khi ánh
đèn vàng vọt
bên đường
Cầu được nâng lên cho tàu đi qua bắt đầu tỏa
sáng thì có
một hoặc hai ba nhóm người, già có, trẻ có, tay đàn,
tay kèn, tay trống, tay keyboard lần lượt xuất hiện
trên vỉa hè, trên bờ sông hoặc trong công viên. Họ
nhóm lại thật nhanh và cũng bắt đầu những tấu khúc
thật nhanh, đưa tiếng đàn, điệu nhạc lả lướt, êm đềm
đến với mọi người đang đi trên đường, những du
khách từ phương xa tới, những kẻ nhàn du và người
địa phương...
Thời gian, không gian dường như lắng đọng lại
khi dàn hòa tấu trổi lên những giai điệu mượt mà
của những bài oldies xưa, rất xưa; nhưng lại rất mới,
Nguyễn Thu Hoa