Page 118 - HoiKyHoTanPhat
P. 118
Chương 21 : Lời Kết
Tôi viết hồi ký nầy trước tiên cho gia đình. Bây giờ tôi xin nhìn lại vấn đề Điện lực.
Tôi đọc đi đọc lại trên 100 trang, rồi tôi Trước khi tôi được giao trách nhiệm điều
khóc vì nhớ lại công lao khó nhọc vô bờ bến khiển Công ty Điện lực, tôi đã rút được một số
của cha mẹ, đã dạy dỗ mình từ lúc còn nhỏ, từ kinh nghiệm điều hành và quản trị Điện lực
lúc còn ở thôn quê cho đến lớn, dìu dắt, khuyến trên hơn 11 năm tại nhà máy điện Chợ quán
khích cho đi học, rồi sau đó phải đi thăm nuôi CEE, kể như nhà máy lớn nhứt trong thời đó
mình tại trại học tập cải tạo. Bây giờ cha mẹ tại Việt nam, có chuyên viên và nhân viên Pháp
không còn nữa, nhưng tôi không nhớ trong thời và Việt.
gian dài đăng đẳng như vậy tôi có làm gì phật Trong lúc điều hành Sài gòn Điện lực và
lòng cha mẹ cùng không? Bây giờ, tôi muốn Công ty Điện lực Việt nam, tôi rất cám ơn tất
làm cái gì cho cha mẹ tôi vui lòng, nhưng than cả quý vị Tổng trưởng Công chánh liên tiếp, và
ôi, quá muộn.
quý vị trong Hội đồng Quản trị đã liên tục tín
Tôi cũng khóc khi đọc lại thơ của vợ tôi, nhiệm và giúp đỡ tôi trong nhiều năm trước
viết cho tôi vài tháng sau khi di tản qua Pháp đây, trước khi cộng sản vào Sài gòn.
vào 1975. Trong lúc đó, vợ tôi một mặt phải Tôi đặc biệt khâm phục quý vị HĐQT đã
nuôi 3 đứa con nhỏ, lo cho chúng nó đi học, tận tâm yểm trợ thực hiện được Thỏa ước Xí
mặt khác, bị khủng hoảng tinh thần vì trông nghiệp và qui chế mới về lương bổng nhân
ngóng mãi mà không được tin tức của chồng bị viên, nhằm giúp phát triển công ty.
giam giữ tại Việt nam. Làm sao tôi quên được
những công lao của vợ tôi, đặc biệt trong Phải nhìn nhận rằng lúc thu hồi đặc
những năm xa cách, phải đi gõ cửa nhiều nơi, nhượng CEE, chánh phủ ta lúc bấy giờ không
nhiều cơ quan ở xứ lạ quê người để cầu khẩn, được may mắn. Trước đó, chánh phủ đã xây cất
xin can thiệp để cứu tôi ra khỏi trại cải tạo, rồi xong nhà máy thủy điện Đa nhim, và đang
sau cùng xin can thiệp để tôi được rời Việt hoàn tất nhà máy nhiệt điện Thủ đức 33MW,
nam, sum họp với vợ con. Đó là một công trình tất cả có công suất dư thừa để tiếp thu công ty
mà ít ai có thể đảm đương được. CEE vào cuối năm 1967 mà không cần đến
điện nhà máy Chợ quán của CEE.
Tôi muốn sau nầy, các con các cháu chúng
tôi hiểu biết được những tình cảnh mà ông bà Nhưng vào năm 1967, đường dây Đa nhim
cha mẹ mình đã trải qua. Nếu ngày hôm nay bắt đầu bị phá hoại, rồi sau đó một đường ống
chúng mình có đủ cơm no áo ấm, không phải là thủy áp tại nhà máy Đa nhim cùng bị phá luôn,
sự ngẫu nhiên mà có, không phải là đương bắt buộc chánh phủ phải mua lại nhà đèn Chợ
nhiên mà mọi việc đều được sắp xếp và ổn định quán của CEE vì thiếu điện.
như vậy. Biết bao nhiêu hy sinh của vài thế hệ Cũng vào lúc đó, một số chuyên viên ngoại
trước đây. Biết bao nhiêu gian nan khổ sở, biết quốc, chưa thấu hiểu rõ tình thế, đã đánh giá
bao nhiêu cảnh điêu tàn, mới được cuộc sống khả năng chuyên viên VN trong ngành điện lực
như ngày hôm nay tại xứ tự do nầy. Các con một cách thậm tệ. Xin nêu lên vài điểm cụ thể
rất có phước mà được như ngày nay. Các con dưới đây:
nên làm việc nhiều, tiếp tục vươn lên, dạy dỗ
các con, cho các cháu học hành tấn phát, học A) Vào giữa năm 1967, một vài chuyên
cho đến nơi đến chốn, cho có đạo đức gia đình. viên (Pháp) ở nhà đèn Chợ quán không ngần
Các con nên cần kiệm, nghĩ đến xây dựng ngại mà tuyên bố: “Nếu giao nhà đèn Chợ
tương lai. Các con phải cám ơn xứ nầy đã tiếp quán nầy cho người Việt nam khai thác thì
đón và che chở gia đình chúng ta. trong vòng sáu tháng sẽ trở thành đống sắt
Trang 118 Cuộc Đời Và Sự Nghiệp - Hồi Ký Hồ Tấn Phát