Page 118 - TapGhi-ThuHoa
P. 118

■ 118                                                              Tạp Ghi Lan Man

            lượng cơ thể con người. Bộ não cũng còn tùy thuộc
            vào sắc tộc, địa thế nơi mà mình được sinh ra; lục
            địa và đất nước, xã hội nơi mình lớn lên và sinh
            sống. Bộ não giống như một cái nhà kho để chứa,
            để lưu trữ tất các dữ kiện của con người kể từ khi
            mới sinh ra cho đến lúc trưởng thành, lúc lão niên
            rồi đến khi xuôi tay nhắm mắt.
                Cái nhà kho nầy không cần máy móc, không cần

            phải nạp dữ kiện, nhưng tự nó đã biết sắp xếp và lưu
            trữ những gì mà bộ óc con người đã cảm nhận để
            ghi vào bộ nhớ.
                Lúc mới lọt lòng, đứa bé đã ngước đôi mắt ngây
            thơ nhìn mặt Mẹ lúc đang bú mớm và thế là gương
            mặt của người Mẹ đã tự động in sâu vào tâm não
            đứa bé, rồi nếu sau đó bé nhìn thấy một người khác,
            một gương mặt khác cho bú, thì bé òa khóc thét lên
            không chịu bú, chứng tỏ cháu biết đấy không phải

            là Mẹ mình.
                 Đến khi biết ê a bập bẹ những tiếng nói đầu đời
            thì cũng là lúc bé ghi nhận được giọng nói, tiếng
            cười của Bố Mẹ, Ông Bà, anh chị em trong gia đình
            nên luôn mừng rỡ mỗi khi được nghe tiếng hay được
            bồng ẵm, dỗ dành nựng nịu từ những người thân yêu
            ấy. Rồi đến lúc cắp sách đi học, lúc đến tuổi vị thành
            niên thì cũng là lúc tình cảm bắt đầu phát triển và
            bộ não cũng bắt đầu ghi nhận thêm nhiều dữ kiện:
            biết rung động, biết nhớ thương, biết mơ mộng…







                                 Nguyễn Thu Hoa
   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123