Page 119 - TapGhi-ThuHoa
P. 119
Tạp Ghi Lan Man ■ 119
Song song với tình cảm êm đẹp đó là những giao
tiếp thân mật với bạn bè cùng trường, Thầy Cô trong
lớp, người thân trong gia đình, bà con lối xóm ngoài
xã hội với biết bao là buồn vui, giận hờn, thương
ghét…
Tất cả những diễn tiến đó đều được bộ não ghi
nhận một cách vô tư và ngày càng chất chứa nhiều
thêm theo thời gian, theo tuổi tác mà không hề than
van hay kêu ca làm nhàm là nhà kho đang hay đã
bắt đầu đầy, mặc dù bộ não con người chỉ lớn độ
bằng cái bát cơm to hay cái tô phở cỡ trung bình.
Chúng ta đã được Thương Đế ban cho bộ nhớ
tuyệt vời đó để mỗi khi bất chợt gặp lại cảnh cũ
người xưa, mỗi khi được nghe lại tiếng nói thân
quen, điệu nhạc êm ái mà ta đã từng yêu mến thì tất
cả các sự kiện trong quá khứ bỗng chợt quay về,
được khơi dậy tràn ngập tấm lòng với niềm hạnh
phúc dâng trào, với sự mừng vui hớn hở hay với
những nhớ nhung ray rứt khôn nguôi.
Những dữ kiện trong bộ não đó tự động phát ra
hết sức nhanh, hết sức chính xác mà có đôi lúc
chúng ta không ngờ, không ra lệnh, không chờ đợi,
không hoài mong, thế mới biết bộ não mà Thượng
Đế ban cho con người nó tuyệt vời đến mức nào.
Rồi, có một ngày nào đó ở vào giữa thế kỷ XX,
có một cái máy vi tính (computer) ra đời, cái máy
này có khả năng thu thập dữ kiện hết sức tuyệt vời
y như bộ não của con người vậy.
Nguyễn Thu Hoa