Page 123 - TapGhi-ThuHoa
P. 123
Tạp Ghi Lan Man ■ 123
Để rồi hàng năm cũng vào thời điểm này, tôi lại
ước muốn được đi trên những con đường này, để
được có dịp nhìn ngắm đàn chim thiên di ấy. Những
chú chim với một bộ lông đen tuyền mới thoạt trông
tôi cứ ngỡ đấy là những chú sáo hay những chú quạ
trong truyện cổ tích Ngưu lang Chức nữ của Việt
nam ta, nhưng dường như nó không giống lắm loài
quạ đen của phương Đông, vì chiếc mỏ của nó đen
và ngắn hơn.
Tôi rất muốn tìm hiểu thêm về tên, về chủng loài
của chúng, nhưng tiếc là tôi chưa có điều kiện, chưa
gặp được một nhà khảo cứu sinh vật nào nơi đây.
Sở dĩ tôi thích đến đường Jupiter vào thời điểm
nầy là để vừa được ngắm những cánh chim di trú
quay về với khung trời Dallas nơi tôi cư ngụ, mà
cũng vừa được cùng hít thở với chúng cái không khí
ấm áp trong lành của mùa Xuân sau cái giá băng của
mùa đông Trung Mỹ.
Tôi say mê ngắm những cánh chim thiên di
không phải chỉ vì những chú chim nầy đẹp ở bộ
cánh đen mà nó còn toát lên một cách sống nhân
quần, một nếp sống đẹp, một đoàn thể có sự kết hợp
hết sức chặt chẽ mặc dù chúng không hề có kỷ
cương, pháp luật, không có sự khen chê trừng phạt,
không có một mái nhà, không một tổ ấm hay một
địa điểm cố định nào.
Nhưng tất cả đã răm rắp theo cùng một phương
cách, một hướng đi và một nẻo đường trải thật dài
Nguyễn Thu Hoa