Page 6 - TapGhi-ThuHoa
P. 6
■ 6 Tạp Ghi Lan Man
những bản tin cũ, đã cho tôi được sống lại cái xúc
cảm của quí bạn hữu 10 năm về trước).
Thú thật, khi đọc bài "Về Hạnh Bố Thí" của Du
Li, tôi mới thực sự "ngộ" được thế nào là chữ "Hạnh
Bồ Tát". Quả thật là nó cao siêu, quảng đại, và bao
la đến vô cùng...
Tự trong thâm tâm tôi, suốt gần cả cuộc đời này,
tôi cũng đã từng có biết bao trăn trở, băn khoăn khi
nhận của ai một cái gì mà chưa có dịp trả ơn, đền
đáp. Và cũng đã có không ít lần, tôi đã thầm thắc
mắc Trời cao sao không công bằng, sao lại phân
chia không đồng đều cái diễm phúc, cái may mắn,
sự sung sướng ấm no cho con người trên thế gian.
Và, cũng đã có đôi lúc, tôi tự hỏi rằng tại sao tôi
luôn sẵn sàng trang trải tấm lòng mình cho bạn bè,
cho mọi người, sẵn sàng chia sẻ những gì mình có
cho người thân, cho những cảnh đời cùng khổ, vậy
mà sao mình vẫn không có được cái gì hết, vẫn chưa
tìm được một chút nào bình an, hạnh phúc trong tâm
hồn.
Có phải chăng đó là do sự ích kỷ, do cái chữ Tôi
của con người luôn hiện diện nhiều hơn, rõ rệt hơn
lòng bao dung và sự thánh thiện. Thật là một điều
hết sức sai lầm, một khiếm khuyết không thể khỏa
lấp nếu như tôi không được "ngộ" cái chữ "Hạnh"
mà Du Li đã đề cập đến trong bài "Hạnh bố thí" này.
Và, đấy cũng là dịp để tôi nhớ lại những tình
nghĩa nồng ấm mà các thân hữu đã dành cho tôi
Nguyễn Thu Hoa