Page 8 - TapGhi-ThuHoa
P. 8
■ 8 Tạp Ghi Lan Man
dò hỏi và tìm được địa chỉ của Ông, đã viết thư thăm
Ông, vì tôi tin Ông hãy còn nhớ đến tôi.
Và, cũng thật là bất ngờ, sau đó không lâu, tôi
nhận được hai cuốn Bản tin mới và một thư mời dự
Đại hội Paris, tôi vui mừng khôn xiết, vì cứ ngỡ như
mình đã "Ước gì được nấy", nhưng chưa biết đó là
do tấm lòng, do sự quan tâm đến nhân viên của vị
Quản Đốc ngày xưa, đã dành cho mình, đã "CHO"
mình cái mà mình đang mong ước.
Để rồi, qua những ngày đầu bỡ ngỡ, xa lạ, tôi đã
được các thân hữu đón tiếp một cách hết sức chân
tình, đã được giúp đỡ, chỉ dẫn cặn kẽ những điều tôi
chưa biết, chưa hiểu, đã xem tôi như một đồng
nghiệp thật sự mà không hề phân biệt, đố kỵ hay suy
hơn tính thiệt gì hết.
Những ân tình nồng ấm đó nơi xứ lạ quê người
quả thật là quí hóa, thân ái đối với tôi biết là chừng
nào. Tuy nhiên, tôi vẫn chưa thực sự "ngộ" được
chữ "Hạnh" trong tình thân ấy nếu như tôi không
được đọc Bản tin THĐL số 14, không được đọc mẩu
đối thoại giữa Anh T. và Anh D. trong mục thư tín,
trong đó, Anh T. đã nhắc lại một chuyện cũ của
những ngày đầu Anh vừa vượt biên tới đảo, một
nghĩa cử hết sức cao đẹp của một người bạn từ bên
Pháp đã gởi cho Anh một mandat 500 francs kèm
đôi dòng chữ: "Tớ giúp cậu bây giờ, trong hoàn
cảnh nầy, cậu đừng thắc mắc ơn nghĩa gì hết. Nếu
cậu muốn trả ơn cho tớ, thì ngày sau, khi có điều
kiện, cậu hãy giúp một người bạn nào khác của
Nguyễn Thu Hoa