Page 7 - TapGhi-ThuHoa
P. 7
Tạp Ghi Lan Man ■ 7
trong suốt thời gian qua, tôi đã thực sự nhận được
cái Hạnh "Cho" của “Hội” THĐL, đã thấy được tấm
chân tình ấy nó lớn lao và to tát đến dường nào!
Tôi nhớ lại, cách đây độ mươi năm, lúc còn ở
trong nước, tôi có nghe nói ở hải ngoại, có một
“đoàn thể” qui tụ những vị đã từng làm việc trong
ngành Điện phía Nam trước 75 để sinh hoạt, gặp gỡ,
thăm hỏi nhau trên đất khách. Tôi rất vui và hồ hởi
với hy vọng sẽ có một ngày nào đó, mình cũng sẽ
được gặp lại các vị lãnh đạo, bạn bè thân thiết cũ.
Do đó, khi chuẩn bị làm hồ sơ xuất cảnh, tôi có hỏi
thăm một người đã sinh sống ở Mỹ khá lâu (đã từng
là một nhân viên kỳ cựu, đã có môi trường quen biết
rộng khắp trong Cty ĐLVN, và cũng có tên trong
danh sách của Bản tin THĐL VNHN) để nhờ giới
thiệu tôi vào “Hội”. Nhưng, tôi lại được phán một
câu nghe mà chợt vỡ mộng: "Em nên nhớ ngày xưa
em chỉ là một nhân viên quèn, chỉ là loại tép riu, bây
giờ em có qua Mỹ, thì lại càng thấp kém hơn so với
những người đã đi trước, đã có sự nghiệp, tài sản,
mà đa số lại là những người đã từng có chức vụ cao,
liệu em có được nhìn nhận, có cho đứng cùng hàng
ngũ, có coi là đồng nghiệp không?" Và, thế là, sau
khi đặt chân lên đất Mỹ, tôi không dám liên lạc với
ai hết, mặc dù trong lòng tôi rất muốn.
Tuy nhiên, tôi nhớ lại, tôi hãy còn một vị Quản
Đốc rất tốt, rất quý mến nhân viên, do đó tôi phải
tìm Ông để thăm hỏi cho phải đạo. Và, thế là tôi đã
Nguyễn Thu Hoa