Page 171 - TapGhi-ThuHoa
P. 171
Tạp Ghi Lan Man ■ 171
rất dễ moi, nhưng đứa nào tơ lơ mơ là bị nó kẹp cho
một phát đau điếng. Thấy mấy chú còng xinh xinh
thì bắt chơi chứ chỉ dăm bảy con thì làm sao nấu đủ
nồi riêu cua.
Tan học, mải mê theo lũ bạn đi rong mà quên cả
giờ về, do vậy có khi về đến nhà thì bị Mẹ giảng
morale cho một chập hoặc “cúi xuống, nằm ấp mặt
trên bộ ván” và được thưởng vài ba cây chổi lông
gà là chuyện thường tình.
Chiều lại, cơm nước xong, nghe mấy đứa lối
xóm đang cười đùa chạy giỡn ngoài sân, làm sao
ngồi yên trong nhà được, tôi cũng nhào ra chơi nhảy
dây, đánh đũa hay nhảy lò cò, chạy trốn bắt với tụi
nó … nhưng tôi lại thích cái trò chơi thả diều hơn,
vì tôi cũng làm được những con diều với khung
sườn bằng nan tre và dán bằng giấy báo, con diều
có cái đuôi dài hơn cả thước tây. Khi thả diều thì cột
con diều vào đầu cuộn dây nhợ dài vài trăm thước,
cuộn dây nhợ nầy đã được vấn tròn chung quanh
chiếc lon sữa bò, xong một tay nắm cái ức con diều,
một tay cầm cái lon sữa bò vừa chạy vừa đưa cho
con diều tung cao lên và bọc theo gió rồi buông tay
ra, còn tay nắm sợi dây kia thì cứ vừa giật dây vừa
thả dây theo tầm bay của con diều cho nó lên cao và
cao mãi cho đến khi nào hết cuộn dây thì ngưng, rồi
tìm chỗ nào có gốc cây hay cục đá to nào đó, cài cái
lon sữa bò vào đấy mà thản nhiên ngồi ngắm nó bay
lượn giữa nền trời trong vắt, thú vị vô cùng…..
Nguyễn Thu Hoa