Page 175 - TapGhi-ThuHoa
P. 175
Tạp Ghi Lan Man ■ 175
Lần đầu tiên được ăn cơm nơi thôn quê, sao mà
nó ngon đến thế; khi vừa bưng bát cơm lên, cái mùi
của hạt gạo thơm nó cứ ngan ngát đầy tràn mặt mũi
đến nỗi tôi muốn cầm đũa lùa cơm ngay vào miệng
để ăn mà không cần đến bất cứ một thức ăn nào đi
kèm theo.
Đang mê mẩn với bát cơm thì bà Mẹ của nhỏ
bạn gắp vào bát cho mấy con tôm bạc thẻ rim nước
dừa và bảo phải ăn cùng với đọt cây vạn thọ thì mới
đúng điệu, ban đầu tôi hơi lúng túng, vì chưa bao
giờ ăn lá cây hoa vạn thọ, nhưng khi ăn vào rồi mới
thấy thiệt là đặc biệt với cái vị vừa nồng nồng vừa
thơm nhẹ của lá vạn thọ cộng với cái vị béo béo của
nước dừa, ngọt dòn của con tôm bạc, ngon vô cùng
mà dân thành thị có lẽ chưa mấy ai được biết.
Ăn đến bát thứ hai thì nhỏ bạn giới thiệu đĩa hoa
mướp xào mỡ, nhìn những chùm hoa be bé xinh
xinh trong đĩa mà thấy ngạc nhiên vô cùng, đấy là
những mầm non của trái mướp đó ư, sao người ta
lại nhẫn tâm không cho nó kết trái nhỉ, thấy tôi còn
tần ngần chưa dám gắp ăn thì Mẹ nhỏ bạn giải thích,
đấy là những búp hoa đã cỗi không kết trái được nên
mới hái làm thức ăn đó cháu à.
Cơm nước xong, tụi này lại rủ nhau lang thang
ra vườn trầu xem người ta hái trầu để sáng mang ra
chợ bán. Đi dọc theo những cái mương chỉ rộng độ
nửa thước tây, nhưng dài thì tận đâu đâu ấy, nó cứ
loanh quanh từ khu vườn nhà nầy sang nhà khác để
dẫn nước ngoài sông vào tưới trầu. Nhìn những dây
Nguyễn Thu Hoa