Page 178 - TapGhi-ThuHoa
P. 178
■ 178 Tạp Ghi Lan Man
gao hãy còn nửa nở nửa búp, không nát mà cũng
không nhừ như món cháo huyết của mấy ông Ba
Tàu. Mà đặc biệt hơn là những miếng cá hãy còn
lớp da đen đen bên ngoài, (do đánh vẩy chứ không
lạng vẩy như ở thành thị), tạo nên một vị ngọt béo
của da cá, mà ai có ăn rồi thì chắc chắn là không thể
nào quên.
Tối lại, đâu thể nào đi ngủ sớm được vì trăng
đang mấp mé ngoài đầu ngõ kia rồi, hai đứa tôi rủ
nhau ra ụ rơm để ngắm trăng. Đưa tay kéo một mớ
rơm xuống lót trên nền cỏ rồi ngả người nằm ngửa
cổ lên trời để ngắm chị Hằng.
Chị Hằng hỡi bao năm rồi chị nhỉ!
Chú Cuội kia vẫn giữ gốc cây đa
Cây đa ấy bao nhiêu tuổi đã già
Còn bóng Nguyệt sao ngàn năm vẫn trẻ !
TH.Nguyen
Mảnh trăng non vừa hé như nở nụ cười chào đón
hai đứa khi thấy tụi nầy cứ nhìn chăm chăm vào chị.
Vài đợt gió nhẹ thoảng qua mang theo cả một khung
trời ngào ngạt hương đến cho chúng tôi - với nào là
lúa, nào là hoa, nào là cỏ non, nào là rơm rạ… thật
thú vị đến vô cùng.
Qua ngày hôm sau, bà Ngoại của nhỏ bạn dẫn
hai đứa đi ăn bì cuốn ở chợ Hóc Môn, một món ăn
nổi tiếng ở đấy. Vì chợ Hóc Môn khá xa nhà nên bà
dẫn tụi nầy ra bến xe ngựa để đi.
Nguyễn Thu Hoa