Page 183 - TapGhi-ThuHoa
P. 183
Tạp Ghi Lan Man ■ 183
Nghe tiếng hát đâu đây mà chợt bật cười một
mình, vì tụi nầy chỉ có một con ngựa sắt chứ làm gì
có đến muôn vó câu để vượt đường trường xa !!!
Ra khỏi nhà độ năm phút là đến ngả tư Phú
Nhuận, cái ngả tư có một cái chốt vuông vức bằng
gỗ sơn trắng đặt ngay chính giữa để các anh Cảnh
sát với đồng phục trắng thay nhau cầm cane ra đứng
điều khiển xe cộ qua lại; một bên thì có bệnh viện
Cơ Đốc của người Mỹ nằm ngay góc ngả tư, còn
chéo góc ngả tư bên kia là một Ngân Hàng rất lớn,
nhưng tìm mãi không thấy đâu những hình bóng ấy
nơi đây … bây giờ !!!
Qua chợ Phú Nhuận, cái khung chợ vẫn còn
phảng phất đôi chút hình dáng cũ, nhưng nội dung
thì thay đổi mất rồi, trước mặt chợ là những hàng ăn
lúc nào cũng có thực khách, chẳng biết ai đâu mà dư
thời giờ thế; quay sang tìm rạp Văn Cầm bên kia
chợ thì cũng chẳng biết nó ở nơi mô, mà chẳng thấy
tăm hơi chi cả.
Khi đi ngang cầu Kiệu, nhìn xuống dòng sông
tuy nhỏ nhưng ngày xưa lúc nào nước cũng theo
thủy triều lên xuống tràn bờ soi bóng những ghe
thuyền tấp nập đem nông phẩm từ miền Tây lên
cung cấp cho chợ Phú Nhuận và Tân Định.
Bây giờ, cũng chiếc cầu đó, cũng dòng sông kia,
nhưng sao mà nó không còn cái nét trù phú sống
động của ngày nào nữa; nhìn mặt nước sông lờ đờ
như không còn muốn trôi, như đã mất hết nguồn
Nguyễn Thu Hoa