Page 188 - TapGhi-ThuHoa
P. 188
■ 188 Tạp Ghi Lan Man
Tôi không cầm được sự xót xa trong lòng,
nhưng tôi chỉ là hạt cát trong bãi hoang mạc, làm
được gì cho các bác lái đò, cho những bác lái phà
Mỹ Thuận và nhiều, nhiều hoàn cảnh khốn cùng
hơn nữa trên quê hương mình, mà chưa hề có ai biết
đến.
Không thể đứng mãi đó vì không khéo tôi sẽ
khóc mất, do vậy tôi quay ra và bảo đứa cháu đi dọc
theo bến Bạch Đằng qua đường Nguyễn Huệ để tôi
được nhìn thấy con đường có giải phân cách bằng
những kiosque bán đủ loại hoa tươi cho đám cướí
và cả cho đám tang, bán các đồ thủ công mỹ nghệ
bằng mây, tre, nứa, và có cả tiệm chụp ảnh Đống Đa
nữa.
Nhưng trước khi bước vào các dãy kiosque thì
một sự ngạc nhiên bất ngờ làm cho tôi thực sự hụt
hẫng … cái đồng hồ vuông có 4 mặt quay về 4 phía
gắn trên một bục cao ngay ngả tư Nguyễn Huệ và
con đường gì ăn thông qua đường Tự Do ấy, sao bây
giờ lại là cái đồng hồ khác nằm trong một cái khung
gì như có hai ba cái cánh chĩa lên trời như muốn che
hết cái đồng hồ, nhìn chả ra cái gì hết, lạ thiệt.
Và, các kiosque ngày nào giờ cũng hoàn toàn xa
lạ với tôi, không phải là những hình ảnh đã một thời
khắc sâu trong ký ức nữa, tôi băn khoăn tự hỏi hay
là tại mình lúc nào cũng hoài cổ nên không nhận
thức được sự cách tân chăng ?
Nguyễn Thu Hoa