Page 43 - TapGhi-ThuHoa
P. 43
Tạp Ghi Lan Man ■ 43
đồng nghiệp, đồng hương trong những tháng ngày
lưu lạc nơi đây với một hành trang rỗng tuếch và
một nỗi lòng u uẩn, bi quan, tự ti mặc cảm của một
con người vừa bước ra khỏi vũng bùn, tôi sợ… sợ
mọi người chung quanh, sợ những cặp mắt soi mói,
nghi ngờ, xa lạ, và sợ cả chính cái bóng của tôi
nữa…
Nhưng sự thật đã hoàn toàn khác hẳn với
những suy nghĩ nông cạn của tôi. Tôi đã được các
thân hữu mở rộng vòng tay tiếp đón ân cần và thân
thiện, niềm nở và chân tình đến nỗi tôi đã quên
khuấy đi mất những e dè ban đầu, đã có niềm tin, đã
lạc quan hơn, và đó chính là động cơ thúc đẩy cho
tôi quay trở về những ngày tháng xa xưa khi cùng
ngồi chung dưới mái nhà Điện Lực, và thế là bao
nhiêu kỷ niệm tưởng đã chìm sâu trong ký ức, chợt
quay về, chợt bừng sống lại; những khúc phim dĩ
vãng đang hiển hiện đâu đây…
Ngày ấy, ngày xa xưa ấy, sau những ngỡ ngàng
khi mới tập tễnh bước vào ngành điện, mới làm
quen với cái không khí hăng say chuẩn bị cho các
dự án mới, những công trình mới, những đồ án mới
qui mô trên khắp mọi miền đất nước từ vĩ tuyến 17
trở vào… những phấn khởi vui mừng đón nguồn
điện từ một Đa Nhim hùng vĩ, một Đà Nẵng đang
xây dựng, một Khu miền Đông rạng rỡ với nhiều
chi khu đang hoạt động và một Cần Thơ đang nối
mạch điện cho khắp vùng đồng bằng sông Cửu
Long…
Nguyễn Thu Hoa