Page 135 - TapGhi-ThuHoa
P. 135

Tạp Ghi Lan Man                                                               ■ 135

                Khoảng một tháng sau, khi tôi đang ngồi trong
            nhà ăn cơm cùng gia đình, thì có con bé hàng xóm
            chạy vào nói: “Chị Thu ơi, có anh Đỉnh đang ở bên
            nhà em nói muốn gặp chị”. Tôi chưa kịp lên tiếng
            thì Ba tôi nạt con bé “Không tìm kiếm gặp gỡ gì hết,
            đi ra”. Thế là con bé hoảng hồn chạy đi và có lẽ anh
            cũng đã bỏ về luôn vì sau đó tôi lẻn ra tìm thì không
            còn thấy bóng dáng anh đâu nữa.

                Và cũng từ đó, anh cũng chẳng còn viết thư cho
            tôi làm cho tôi càng lo âu, băn khoăn, ray rứt vì
            không biết lý do, vì anh giận tôi hay đã có một bàn
            tay bí mật nào đó đã chặn nên thư không đến tay tôi
            !!!
                Bên cạnh đó vì tôi không còn đi học nên ít lui
            tới với Xuân và Hạ nên cũng không biết tin tức chi
            về anh, cũng như Ba tôi cấm tôi ra khỏi nhà nên
            chúng tôi hoàn toàn bặt liên lạc với nhau ...

                                                 ***

                Cho đến một ngày kia, một buổi chiều cuối năm
            khi tôi đang loay hoay với mấy lọ mứt Tết thì Xuân
            đạp xe đến nhà, kéo tay tôi ra sân thì thầm:

                -  Anh Đỉnh chết rồi !
                Tôi trợn mắt nạt – nói tầm xàm xui xẻo không
            hà.

                Xuân nói qua nước mắt:” chết rồi, có tên lính về
            báo mà, chị Liên nói như vậy và dặn mi sáng mai






                                 Nguyễn Thu Hoa
   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140