Page 31 - TapGhi-ThuHoa
P. 31
Tạp Ghi Lan Man ■ 31
mỗi lần thấy cháu bò, hay ngồi nhổm dậy là hò hét
cổ vũ theo. Rồi lại còn được dịp viết vào quyển nhật
ký hay gia trang những dòng tình cảm nóng bỏng
dành cho đứa cháu cưng, hay gọi điện thoại khoe
khoang cùng bạn bè những đổi thay của đứa cháu
đang lớn lên theo từng ngày tháng … nào là cháu
tôi đã mọc được mấy chiếc răng, đã biết đi lẫm đẫm
hay biết nói bập bẹ tiếng Ba tiếng Mẹ, tiếng Ông
tiếng Bà rồi… có biết bao nhiêu thứ để trò chuyện,
để hãnh diện khoe cùng bè bạn, và cũng có biết bao
nhiêu thứ bận rộn từ khi được lên chức… đi đâu
cũng vội vội vàng vàng về cho mau vì nhớ cháu,
một ngày không gặp cháu là đã nôn nao, chờ đợi;
nghe cháu ấm đầu sổ mũi là đã lo toáng lên, nghe
cháu lười bú là đứng ngồi không yên, và… còn có
đôi khi bị “đụng” với Ba Mẹ của cháu nữa, vì Ông
Bà thì bảo: “đã có kinh nghiệm nuôi con từ mấy
mươi năm qua rồi”, còn Cha Mẹ cháu thì bảo: “con
của con chứ bộ con của Ba Má sao”. Ôi thôi, chung
qui cũng chỉ là tình cảm gia đình hết cả mà!
Nhưng, nghĩ lại cho cùng, thì dù sao đó cũng là
biển cả tình thương của Ông Bà đấy thôi, còn Cha
Mẹ các cháu thì cũng nên tế nhị để tránh làm tổn
thương tình cảm của Ông Bà dành cho con mình,
nên tâm niệm rằng sợi dây tình cảm chất ngất trong
trái tim và trong lòng của những bậc làm Ông làm
Bà luôn dành cho con cháu một sự yêu thương vô
bờ bến… vì trong lòng của những người lớn tuổi lúc
nào cũng thấy cô đơn lạc lõng giữa dòng đời đang
rộn rịp ngoài xã hội, cảm thấy dường như mình đang
Nguyễn Thu Hoa