Page 23 - HoiKyHoTanPhat
P. 23

là  Sài  gòn.  Nhà  đèn  Chợ  quán  đóng  vai  trò   Ba tôi rồi. Tôi nghĩ tôi không có cách nào và
              quan trọng trong việc cung cấp điện cho vùng      cũng không có thì giờ để giải thích tại sao tôi
              Sài gòn trong vòng 35 năm trong thời kỳ CEE       nghĩ khác hơn Ba tôi. Đó chẳng qua là vì giữa
              (1932-67).                                        cha con có cách biệt tuổi tác (Generation gap).
                                                                Thêm vào đó, Ba tôi và tôi tiếp thu 2 nền văn
                  Ông Legoff là Trưởng các nhà máy (Chef
              des Centrales). Ông có hai kỹ sư phụ tá là ông    hóa Đông và Tây khác nhau (Cultural gap). Tôi
              Couderc đặc trách  về phần tu  bổ (bảo trì), và   không  muốn  nêu  lên  những  bất  đồng  ý  kiến
              tôi, về phần khai thác. Ông Legoff trước kia là   trong gia đình vì không có ích lợi gì cả. Nhưng
              sĩ quan hàng hải, có rất nhiều kinh nghiệm với    Ba  tôi,  có  lẽ  là  tính  tự  nhiên  cha  con,  muốn
              máy  dưới  tàu,  những  lò  hơi,  những  máy      theo dõi và muốn biết công việc con mình làm.
              turbines-générateurs,  những  máy  diesel.  Ông        Bữa nọ Ba tôi nói với tôi “Ba nghe người
              rất giỏi về mặt kỹ thuật và có tài điều khiển thật   ta  cho  Ba  biết  con  trong  sở  có  khi  cũng  lớn
              hữu hiệu. Ngoài ra, ông là người rất công bằng    tiếng  với  Tây.”  Tôi  cố  gắng  giải  thích  “Ở  tại
              và đứng đắn.                                      nhà đèn Chợ quán, tiếng máy, tiếng quạt rất ồn
                                                                ào, mình phải nói lớn tiếng người ta mới nghe,
                  Những  ngày  đầu  khi  đến  nhà  đèn  Chợ
              quán, tôi thấy không khí trong nhà đèn thật là    mới  hiểu  mình  được.  Hơn  nữa,  khi  mình  nói
              nóng.  Ngoài  ra,  tiếng  qụạt  gió  rú  lên  thật  to,   chuyện  với  người  Pháp  hay  người  Việt  nam,
              cho  nên  nói  chuyện  với  nhau  thường  không   nếu họ có ý kiến thì mình cũng nên có ý kiến
              nghe được. Muốn hiểu nhau, phải cần nói thật      của  mình  …  Cũng  tốt  mà  trao  đổi  ý  kiến  với
              to ở trong nhà máy. Nhân viên làm việc nhiều      nhau. Mình không bắt buộc phải chấp nhận bất
              năm tại nhà đèn Chợ quán, như tôi, thường bị      kỳ ý kiến nào của họ trong bất cứ vấn đề gì.”
              lãng tai lúc sau nầy.                             Tôi nghĩ Ba tôi vẫn không đồng ý kiến với tôi
                                                                lắm,  nhưng  tôi  không  muốn  tạo  thêm  những
              Sau Nhiều Năm Thuộc Địa                           chuyện tranh luận trong gia đình.

                  Sau gần 80 năm dưới sự đô hộ Pháp, đời             Tại nhà đèn Chợ quán một nhân viên gác
              sống  và  tư  tưởng  người  Việt  nam  và  người   máy  bơm  nước  (pump)  đứng  dậy  ngay  thẳng,
              Pháp thay đổi rất nhiều. Sau khi đi học và sống   chụm  hai  chân  lại  và  chào  anh  chef  de  quart
              nhiều năm tại Pháp, tôi trở về Việt nam nhận      Pháp, một cách nghiêm trang như lính chào sĩ
              thấy sự liên hệ  giữa người  Pháp và Việt  nam    quan... Anh bạn gần đó hỏi anh tại sao anh chào
              không còn tự nhiên và bình đẳng nữa.              ông  xếp-đờ-ca  (chef  de  quart)  như  lính;  vậy
                                                                chắc anh có đi lính trước kia? Anh gác bơm trả
                  Ba tôi, khi biết tôi làm việc với "nhà đèn",
              công  ty  Pháp  CEE,  thì  Ba  tôi  hỏi  tại  sao  con   lời “Tôi đâu có đi lính bao giờ. Tôi chào vì ông
                                                                là… Xếp.” Anh bạn hỏi tiếp “Có ông kỹ sư Việt
              không xin vô làm việc ở Trường tiền (muốn nói     nam  đi  ngang  qua,  anh  có  chào  như  vậy
              Bộ Công chánh) để khi về hưu còn được lãnh
              tiền  hưu  trí.    Ngoài  ra,  Ba  tôi  căn  dặn  “Con   không?”  Anh gác bơm  trả lời  “Không, tôi chỉ
              nhớ, làm việc ở nhà đèn, làm việc với Tây, con    chào  ông  xếp  mà  thôi,  vì  ông  nầy  là  người
                                                                Pháp.  Ông  kỹ  sư  Việt  nam,  mặc  dù  chức  vụ
              phải cẩn thận, khi họ nói cái gì thì mình cũng    cao, nhưng không phải là xếp, vì không phải là
              phải trả lời : ùy (oui).” Tôi vô cùng ngạc nhiên   người Pháp...”
              với lời khuyên đó. Tôi rất khó chịu, nhưng tôi
              được dạy là không nên cãi lời với cha mẹ. Hơn          Nhiều nhân viên Việt nam có quan niệm là
              nữa  tôi  chỉ  đến  thăm  cha  mẹ  chừng  nửa  giờ   người "xếp" phải là người Pháp, và ngược lại,
              hoặc  một  giờ,  cho  nên  tôi  không  muốn  có  ý   chỉ có  người Pháp mới là người xếp mà thôi.
              kiến gì phải phật lòng Ba tôi. Thỉnh thoảng tôi   Trong vài tháng đầu ở Chợ quán, tôi đã chứng
              về thăm Ba Má tôi, nhưng tôi ít khi nào đề cập    kiến nhiều trường  hợp  tương tự. Một bữa nọ,
              đến việc làm tại sở, vì tôi biết thành kiến của   tôi  đi  ngang  qua  phòng  máy  (Salle  des




              Cuộc Đời Và Sự Nghiệp - Hồi Ký Hồ Tấn Phát                                                                                                         Trang 23
   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28